Xuyên Về Cổ Đại Làm Bà Chủ Nhỏ - Chương 125
Cập nhật lúc: 2025-04-26 00:39:00
Lượt xem: 67
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trong tiền sảnh, các võ tướng dựa theo an bài của phủ Trấn Quốc tướng quân mà nhao nhao xuống. Khoảng trống phía chính sảnh sáu cái bàn tròn bày đầy chật kín, vốn dĩ là dùng cơm trong phòng nhưng lúc đổi thành dùng cơm ngoài trời, phong cảnh hoa viên bên cạnh cũng vô cùng hợp ý , ở trong sân viện như ngược cũng một hương vị khác. Một tiểu tướng lên tiếng: “Tiền phó tướng, trù nghệ của phu nhân tướng quân quả thật giỏi ? Tại đây bao giờ qua?”
Tiền phó tướng một tiếng mới đáp: “Tướng quân phu nhân chính là thiên kim của Đường các lão, tiểu thư khuê các vẫn luôn trong phòng bước khỏi đại môn, tay nghề phu nhân giỏi , còn thể cho ngươi ?”
Hắn lộ vẻ mặt đắc ý: “Ta cũng dính ánh sáng của tướng quân nên mới ăn điểm tâm phu nhân … Hương vị đó, chậc chậc! Ngươi thể tưởng tượng !”
Mấy tiểu tướng tiến gần hỏi: “Là hương vị gì ?”
Tiền phó tướng nhiều sách lắm nhưng miêu tả loại tư vị tuyệt vời của lòng đỏ trứng cho : “Chính là hương vị ngọt ngào mà đặc biệt mềm mại, đó cắn đến nhân bánh còn trào …”
Vi phó tướng ở một bên thì nhíu mày, : “Sao lung tung lộn xộn như , các ngươi đừng bậy… Tư vị thật sự là tuyệt vời đến thể tả nổi, tuyệt thể tả!”
Bốn chữ như miêu tả khái quát hương vị của điểm tâm đó, các tiểu tướng càng thêm chờ mong. Lúc , bọn họ thấy nha bưng khay nối đuôi , nhất thời xoa tay, nóng lòng thử. Minh Sương ở đầu đội ngũ nha , nàng nhớ kỹ những lời Đường Nguyễn Nguyễn dặn dò, ngay cả bước chân cũng chậm rãi, nàng sợ đẩy nhanh tiến độ thì bại lộ chuyện thiếu nguyên liệu nấu ăn. Minh Sương phúc lên tiếng: “Các vị đại nhân, hiện tại chúng nô tỳ dâng lên món khai vị khi dùng bữa… là hạt dưa rang bơ!”
Mọi đều lộ vẻ mặt khó hiểu, nhỏ giọng : “Không Tiền phó tướng dẫn chúng ăn một bữa cơm lớn ? Chờ lâu như , cũng chỉ hạt dưa thôi ư?”
Ngay đó thấp giọng : “Hạt dưa cái gì ngon… Đều là mấy món ăn vặt mà nữ nhân gia thích, ăn còn nhả vỏ, phiền toái c.h.ế.t mất…”
Vi phó tướng thì lập tức trừng mắt hai bọn họ một cái: “Không quy củ!”
Hai tiểu tướng ngoan ngoãn ngậm miệng .
Minh Sương báo đáp vì Vi phó tướng giải vây, gần đây nàng mập lên một chút, vóc dáng cũng cao lớn hơn, qua phong thái của thiếu nữ, nụ cho Vi phó tướng khỏi chút hoảng hốt. Bơ hạt dưa đựng trong từng đĩa sứ màu trắng, nha dâng lên bàn, còn bày cả đĩa đựng vỏ bên cạnh. Minh Sương nhanh nhẹn rót cho Vi phó tướng và tiền phó tướng, nàng : “Phu nhân nhà nô tỳ hạt dưa rang bơ là món khai vị bữa ăn, kính xin các vị đại nhân thưởng thức một chút.”
Người bên cạnh còn bày vẻ mặt đăm chiêu… Một đám đại nam nhân ở cùng cắn hạt dưa, kỳ quái ?
Vi phó tướng cho là đúng, : “Để thử xem.”
Dứt lời, ngón tay thon dài của lấy một hạt dưa rang bơ lên nhét miệng, nhẹ nhàng cắn “tách” một cái, vỏ hạt dưa tách thì hạt dưa trắng ngần mập mạp lời nhảy vọt miệng. Hạt dưa nho nhỏ răng nhai nát, toả hương thơm độc đáo, còn nếm đủ vị nuốt xuống, môi răng lưu một hương bơ sữa nhàn nhạt. Sắc mặt Vi phó tướng chút gợn sóng, tiếp tục bốc một nắm hạt dưa lên từ từ tách lấy hạt ăn ánh mắt chăm chú của . Loại điểm tâm như hạt dưa, khi ăn một hạt là nhịn ăn hạt thứ hai. Một khi một bên cạnh bắt đầu cắn hạt dưa thì những khác sẽ kích thích… Cho đến khi Vi phó tướng ăn đến hạt dưa thứ tư, cùng bàn của là một tiểu tướng cũng yên lặng nắm lấy một nắm hạt dưa đặt tay, “tách tách” một tiếng giòn tan. Sau đó một bàn khác cũng thò bốc nắm hạt dưa, chuyện phiếm ăn, mấy miếng hạt dưa một ngụm , còn xen lẫn tiếng , thật sự là vô cùng dễ chịu. Đường đường là tiền sảnh chính viện phủ Trấn Quốc tướng quân mà một đám tướng sĩ say sưa cắn hạt dưa, náo loạn đến mức tiếng “tách tách” vang lên, Tần Tu Viễn chỉ cảm thấy mí mắt khẽ co rút, nhưng cũng còn cách nào khác. Thời gian trôi qua nhanh, mắt thấy hạt dưa của bọn họ cũng sắp ăn xong mà bánh cuốn còn lên, Minh Sương thấy khỏi chút sốt ruột. Nàng vốn định tìm tướng quân xin chỉ thị nhưng thấy Thải Vi đến báo: “Tướng quân, Đường Các Lão dẫn chư vị đại nhân cùng các phu nhân đến.”
Võ tướng phần lớn quanh năm ở biên cương, gia quyến đều ở Đế Đô, hoặc là căn bản gia đình. Mà văn thần đại đa đều an gia ở Đế Đô, cho nên đến dẫn cả gia quyến đến. Tần Tu Viễn chút ngoài ý , ngược nghĩ tới Đường Nguyễn Nguyễn thật sự thể mời Đường Các Lão hỗ trợ, lập tức : “Đợi các vị đại nhân đến thì cùng mở tiệc.”
Sau đó mặt với Thải Vi: “Ngươi thông báo cho phu nhân, mời nàng tới gặp nhạc phụ.”
Thải Vi lên tiếng rời , Tần Tu Viễn : “Vi Kiếm, Tiền Xuyên, theo ngoài nghênh đón.”
Tiền phó tướng chút sững sờ: “Vì còn …”
Vi phó tướng đáp: “Vâng, tướng quân!” Sau đó đặt hạt dưa lên bàn, kéo cùng . Ba bước vội vã, mà Tiền phó tướng bất mãn lẩm bẩm : “Vì văn thần tới , còn chúng đến nghênh đón, vẻ như hạ kém hơn một bậc.”
Tần Tu Viễn đáp . Vi phó tướng thì : “Để ngươi nghênh đón thì ngươi cứ , đừng nhảm… Tướng quân như ắt đạo lý của ngài .”
Tiền phó tướng vẫn bất mãn: “ chúng đến đón thì thôi , vì tướng quân cũng tự đến? Hay bởi vì là hiền tế của Các lão? Vậy rốt cuộc tướng quân…”
Hắn thiếu chút nữa thốt câu , tướng quân sẽ ở bên nào?
kịp Vi Kiếm hung hăng trừng mắt đành nuốt trở về. Tần Tu Viễn đột nhiên dừng bước, : “Tiền Xuyên, ngươi nhập ngũ bao nhiêu năm ?”
Tiền Xuyên vấn đề bất ngờ cho chút bối rối: “Cái … Đã hơn mười năm…”
Tần Tu Viễn gật gật đầu, trầm giọng : “Từ khi ngươi nhập ngũ cảm thấy văn võ đối lập. Bản là võ tướng, ngươi chỉ cần bảo vệ quốc gia là , trị quốc chiến lược, lợi dân mưu đồ đều liên quan đến ngươi, ?”
TBC
Tiền phó tướng há miệng, cuối cùng dám chuyện. Tần Tu Viễn : “Bắc Tề cũng những suy nghĩ như . Bọn họ thấy văn thần võ tướng bất hòa nên chờ mong nội đấu của chúng ngừng, thật sự lòng lang sói.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-co-dai-lam-ba-chu-nho/chuong-125.html.]
Biểu tình của Tiền phó tướng và Vi phó tướng nhất thời ngưng trọng hẳn lên. Tần Tu Viễn tiếp tục: “Chúng quanh năm ở bắc cương, cũng Đế Đô xảy chuyện gì, quốc gia xảy chuyện gì. Chúng chỉ đánh giặc, nơi nào cần bình định nổi loạn thì chúng ở đó. thực tế, chúng chiến đấu vì cái gì?”
Vi phó tướng nhíu mày : “Chúng vì quốc, vì dân chúng mà chiến đấu.”
Tiền phó tướng cũng gật đầu theo. Tần Tu Viễn : “Không sai, chúng chiến đấu vì đất nước, nhưng chúng căn bản hiểu quốc gia . Lễ nghi chế độ của Đại Minh do Lễ Bộ chưởng quản, quan viên tuyển chọn, bồi dưỡng nhân tài là bộ phụ trách, mà lao dịch, thuế má của dân chúng do Hộ bộ phụ trách… Chúng vì quốc gia mà chiến đấu, nhưng quốc gia giữ trật tự và phát triển, chúng đều tham dự, thậm chí cũng hiểu lắm, gì đến vì nước mà chiến đấu?”
Biểu tình của hai chút xúc động, Tần Tu Viễn : “Lúc thành Ích Châu, bên một tướng trấn thủ tên là Lý Cẩm Trình. Tuy xuất từ văn thần thế gia, nhưng dứt khoát tòng quân. Hắn còn đưa đạo lý kinh doanh thế gia của Văn Thần để phát triển thành Ích Châu. Khu vực quản lý, già hỗ trợ, hài tử thể sách, những trẻ tuổi cơ hội việc, thể sống trong an , nuôi sống gia đình. Mà mấy một võ tướng quanh năm chinh chiến, chỉ sợ là những điều . Chúng thể bởi vì coi những một võ nghệ, dụng binh mưu lược mà đắc chí, nếu thể lấy thừa bù thiếu, thì sẽ mãi khác xem thường.”
Một câu đến mức cho Tiền phó tướng cùng Vi phó tướng hổ. Sắc mặt Vi phó tướng nghiêm nghị, : “Tướng quân… Thuộc hạ nguyện ý cùng nghênh đón văn thần… Nếu thể khiến cho hai bên văn võ hòa thuận, thì Đại Minh lo gì nội hoạn?”
Tiền phó tướng cũng : “Cũng coi như lão Tiền nhỏ nhen! Những thứ khác thì nhưng kết giao bằng hữu thì vẫn thoải mái!”
Tần Tu Viễn mỉm : “Theo !”
…..
Một đám đại thần ở cửa phủ Trấn Quốc tướng quân do Tần Trung dẫn về phía . Cửa phủ Trấn Quốc tướng quân uy nghiêm cổ xưa, giống như những thế gia bình thường, cửa cảm giác trang nghiêm.
“Đường Các Lão, hiền tế của cũng đơn giản…”
Đại Học Sĩ, Lý đại nhân theo bước chân của Đường Các Lão, ở phía , thấp giọng nghị luận.
Đường Các Lão cũng thèm , chỉ : “Người đơn giản thì thể bảo vệ giang sơn vạn dặm của Đại Minh?”
Lý đại nhân : “Các Lão đúng…”
Lý phu nhân cũng theo, bà thoáng qua Lý đại nhân, gì. Hôm nay lòng bà chỉ hướng về đồ ăn ngon của Đường Nguyễn Nguyễn, cũng dong dài với đám nam nhân . Binh bộ thượng thư Trương đại nhân ở một bên từng giao tiếp với Tần Tu Viễn, : “Tần đại tướng quân việc xưa nay mạnh mẽ phóng khoáng, nghĩ tới cũng sẽ tham gia Mỹ Thực Lệnh?”
Phu nhân của Binh bộ thượng thư Trương đại nhân là bằng hữu của Tần lão phu nhân, sớm tới nhiều , bà khẽ : “Lão gia điều , tướng quân phu nhân tay nghề cao siêu, nhiều món ăn khiến ăn một là khó quên, chắc hẳn tướng quân là vì thỏa mãn hứng thú của phu nhân nên mới góp vui chứ?”
Trước đây bà từng ăn quýt đóng hộp do Đường Nguyễn Nguyễn , hương vị ngọt ngào, thanh mát, đến nay vẫn còn nhớ như in. Lời khen ngợi trù nghệ của Đường Nguyễn Nguyễn, biểu hiện cho bà ở Tần gia cũng coi trọng, Đường Các Lão khỏi mỉm . Mà Lễ Bộ thượng thư Lưu đại nhân bên cạnh, tuổi khá cao, sờ sờ râu : “Mỹ Thực Lệnh vốn là hoạt động quan trọng nhất trong Xuân Nhật Yến của Lễ Bộ hàng năm, những năm đều chỉ văn thần thế gia của Đế Đô tham dự, gia tộc võ tướng dự thi là đầu tiên…”
Hắn cổ hủ, tuân thủ lễ chế, cả đời đều theo khuôn phép cho nên thích hành động tiêu sái của các võ tướng, võ tướng dự thi, sợ khiến thêm điều phiền phức. Trương phu nhân tò mò : “Hàng năm Hoàng thượng còn ban phần thưởng, phần thưởng năm nay, Lưu đại nhân là gì ?”
Lưu đại nhân liếc bà một cái, : “Thánh ý kỳ thật thể phỏng đoán ?”
Trương phu nhân hưng trí nhưng bác bỏ, khỏi hậm hực ngậm miệng. Bởi vì bọn họ đều thể nể mặt Đường Các Lão mà tới, cho nên cũng chỉ thể câu câu chăng mà chuyện. Vừa mới cửa thấy Tần Tu Viễn dẫn Tiền phó tướng cùng Vi phó tướng đến.
Tần Tu Viễn một thường phục màu xanh đậm, tóc dài dùng ngọc tỉ mỉ buộc lên, lông mày dài đến tóc mai, mắt phượng như , sắc mặt trầm đang nhanh chân bước tới.
Phần khí độ thong dong cho mấy vị phu nhân nhịn thêm vài .
“Tiểu tế bái kiến nhạc phụ, bái kiến các vị đại nhân.” Tần Tu Viễn cao đĩnh đạc, lễ chắp tay.
Tiền phó tướng và Vi phó tướng phía cũng cung kính hành lễ. Chúng văn thần cũng theo lễ đáp , Tần Tu Viễn lướt qua , ngoại trừ các đại nhân cùng phu nhân thì còn nha hạ nhân cùng, tổng cộng chừng hai mươi .
“Nhạc phụ đại nhân, mời bên trong.” Tần Tu Viễn dẫn Đường Các Lão cùng trong.
Đường Các Lão thấp giọng : “Quan thần hôm nay tới đều là trụ cột trong triều, lát nữa ngươi hãy cùng bọn họ tán gẫu.”
Tần Tu Viễn thấp giọng đáp: “Đa tạ nhạc phụ đại nhân.”
Hắn lơ đãng đầu thấy một ảnh nhỏ nhắn, thiếu nữ thấy Tần Tu Viễn thì bày gương mặt phúc hậu vô hại, nàng lập tức cung kính rũ mắt : “Bái kiến tỷ phu…”