Xuyên Về Cổ Đại Làm Bà Chủ Nhỏ - Chương 131
Cập nhật lúc: 2025-04-26 00:41:35
Lượt xem: 53
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Một tiếng gọi kéo ý chí lung lay sắp đổ của Đường Doanh Doanh trở vài phần, nàng giống như tìm rơm cứu mạng, trong lòng dấy lên hy vọng!
Nàng bất chấp mặt lưỡi d.a.o sắc bén uy hiếp, lấy sức lực mà đẩy nam nhân , cất tiếng hô to: “Ta đang ở đây! Cứu !”
Văn Kiên bất ngờ đẩy ngã xuống đất, chuỷ thủ xẹt qua khuôn mặt nàng nhưng Đường Doanh Doanh bất chấp đau đớn, nàng sức lên, từ trong hang động u ám xông ngoài: “Tỷ tỷ! Cứu !”
Nhìn thấy ánh sáng, nàng dứt khoát chạy như điên, giống như phía ác quỷ truy đuổi, như một khắc ăn nàng thật sạch sẽ. Đường Nguyễn Nguyễn và Thải Vi tiếng đầu , thấy vẻ mặt Đường Doanh Doanh hoảng sợ từ phía núi giả chạy , mặt nàng còn một vết máu, ngoại sam xé rách bộ. Chỉ mặc một chiếc yếm nhỏ dính đầy bụi bặm, da thịt trắng như tuyết lộ ánh mặt trời, nhưng mặt nàng nửa phần ngượng ngùng mà chỉ khát vọng thoát khỏi bóng tối vô tận. Đường Nguyễn Nguyễn kinh ngạc thôi, nàng mở miệng hỏi: “Ngươi ? Sao chật vật như thế ?”
Lời còn dứt, phía xuất hiện một nam nhân lao túm lấy tóc Đường Doanh Doanh, bạo lực túm lấy nàng về phía : “Nữ nhân thối tha , sống c.h.ế.t là gì !”
Đường Doanh Doanh đau đớn kêu thảm thiết một tiếng, nàng vội vàng : “Cứu ! Hắn là trưởng tử của Tây Bá Hầu, nhục ! Hắn, còn g.i.ế.c tướng quân!”
Đường Nguyễn Nguyễn và Thải Vi giật !
Văn Kiên dùng chuỷ thủ ghìm cổ Đường Doanh Doanh , hung hăng : “Đừng đây! Nếu sẽ g.i.ế.c nàng !”
Đường Nguyễn Nguyễn và Thải Vi cũng vô cùng hoảng sợ, Đường Nguyễn Nguyễn nhanh chóng lướt qua bốn phía, nơi hẻo lánh, lúc đại đa đều ở tiền sảnh bên , nghĩ đến xung quanh ai thể đến hỗ trợ nên nàng bình tĩnh hỏi: “Ngươi gì?”
Văn Kiên nghiến răng nghiến lợi : “Nếu nàng sống sót thì hãy đưa khỏi Đế Đô!”
Thải Vi thấy thần sắc điên cuồng thì lén chạy ngoài báo tin, ai ngờ Văn Kiên cực kỳ nhanh nhẹn quát lên: “Nếu ngươi chạy gọi thì lập tức g.i.ế.c nàng !”
Trong lòng Đường Nguyễn Nguyễn cũng chút bối rối, tuy rằng bất hòa với Đường Doanh Doanh nhưng rốt cuộc cũng là tỷ nhà , lỡ như xảy chuyện gì thì lòng nàng cũng thấy bất an. Đường Nguyễn Nguyễn suy tư một lát, đó thăm dò mở miệng: “Muốn bắt ? Vậy thì e là ngươi bắt nhầm .”
Trên mặt nàng mang theo một tia khinh miệt, dường như thèm để ý đến sinh tử của Đường Doanh Doanh. Văn Kiên chút nghi ngờ, : “Ý ngươi là ?”
Đường Nguyễn Nguyễn thở dài, chậm rãi : “Ngươi bắt đường Doanh Doanh, nếu ngươi ngoài hỏi khác thì sẽ ngay, Đường Nguyễn Nguyễn và nàng luôn bất hòa, ngươi còn dùng tính mạng của nàng để bắt , tính toán đúng là sơ suất.”
Sắc mặt Đường Doanh Doanh trắng bệch, nàng oán hận lên tiếng: “Đường Nguyễn Nguyễn! Ngươi… Ngươi bỏ đá xuống giếng!” nàng cũng những hành vi của , loại tình huống , nếu Đường Nguyễn Nguyễn thấy c.h.ế.t cứu thì cũng khả năng. Nàng căm giận bất bình mà : “Đường Nguyễn Nguyễn, gì cũng là của ngươi! Sao ngươi thể nhẫn tâm như ?”
Đường Nguyễn Nguyễn mỉm , : “Muội ? Ngươi coi là tỷ tỷ ?” Nàng dứt lời bất động thanh sắc tiến lên, lạnh lùng : “Từ nhỏ đến lớn, ngươi chẳng những khi dễ khắp nơi, còn ác nhân cáo trạng hại phụ thích , ngươi quên hết ?”
Đường Doanh Doanh chút giật , nàng : “Đã đến nước , ngươi còn những chuyện đó cái gì?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-co-dai-lam-ba-chu-nho/chuong-131.html.]
Đường Nguyễn Nguyễn để ý tới nàng mà tiến lên một bước, : “Hôm nay ngươi chật vật như , thật sự cao hứng, kết quả đường đường tướng quân phu nhân mà danh dự của ngươi mất hết, đầu hai nơi! Cuối cùng thì ngươi cũng bằng !”
Văn Kiên thấy mấy lời , từng chữ của nàng như lực, dường như nàng đang ước gì Đường Doanh Doanh lập tức c.h.ế.t thì trong lòng khỏi chột , nếu đối phương thật sự uy hiếp, bây giờ? Hắn cưỡi hổ khó xuống. Trên mặt Đường Doanh Doanh chút huyết sắc, đến tình cảnh như thế , còn ai tưởng tượng những chuyện tiếp theo đây?
Nàng bật nức nở: “Đường Nguyễn Nguyễn, hận ngươi, vô cùng hận ngươi!”
Văn Kiên đột nhiên nhận điều gì đó đúng! Đường Nguyễn Nguyễn bất tri bất giác đến gần , vội vàng : “Ngươi gì ! Ngươi, ngươi đừng đến đây!”
Dứt lời, chủy thủ của ấn chặt mặt Đường Doanh Doanh càng chặt!
Đường Nguyễn Nguyễn dường như cho hoảng sợ, nàng hợp tình hợp lý quát lớn: “Ngươi khẩn trương cái gì? Ta và ngươi cừu oán, hiện giờ chúng là một con thuyền đó!”
Văn Kiên lời đó thì năng hồ đồ: “Ngươi cái gì ?” Rõ ràng g.i.ế.c phu quân Tần Tu Viễn của nàng mà bây giờ còn khống chế của nàng nữa, Đường Nguyễn Nguyễn chẳng lẽ đầu óc bệnh ?
Đường Nguyễn Nguyễn với , nàng : “Mặc dù thích Đường Doanh Doanh nhưng thể g.i.ế.c nàng, nếu sẽ tổn thương quan hệ giữa và nhà mẫu , nhưng nếu nàng c.h.ế.t trong tay ngươi thì khác. Như , ngươi giúp g.i.ế.c nàng, đưa ngươi khỏi thành, như thế nào?”
Văn Kiên phần thể tin , “Làm ngươi dễ dàng đồng ý như ?”
Đường Nguyễn Nguyễn khẽ một tiếng: “Sao chịu chứ? Chỉ cần ngươi đến Đế Đô uy h.i.ế.p an của phu quân thì cũng rảnh để ý đến sống c.h.ế.t của ngươi.”
Văn Kiên buông lỏng cảnh giác mà : “Ngươi lợi dụng ?”
Đường Nguyễn Nguyễn bình tĩnh tự nhiên : “Ngươi nên cảm thấy may mắn mới đúng vì bây giờ ngươi vẫn còn giá trị lợi dụng.”
Văn Kiên tự náo loạn đến bây giờ, nhất định là cơ hội tiếp cận Tần Tu Viễn báo thù nữa. Hắn vốn là sợ chết, nhưng vì đến báo thù nên cũng cảm thấy còn cơ hội sống tiếp, hiện giờ Đường Nguyễn Nguyễn tác động như , do dự. Hắn suy nghĩ một lúc trầm giọng , “Được, thành giao. Ngay bây giờ sẽ rời khỏi Đế Đô! Sau đó, đưa nàng ngoài thành mới xử lý.”
TBC
Đường Doanh Doanh hoảng sợ vô cùng, nàng giãy dụa lóc: “Ngươi buông ! Cứu ! Cứu !”
Văn Kiên nàng cho ầm ĩ đến phiền phức, hung tợn : “Nếu ngươi hét lên nữa, sẽ g.i.ế.c ngươi ngay lập tức!”
Đường Nguyễn Nguyễn trầm giọng : “Trước khi khỏi thành, còn tự tay một việc.”