Xuyên Về Cổ Đại Làm Bà Chủ Nhỏ - Chương 140
Cập nhật lúc: 2025-04-26 00:45:31
Lượt xem: 56
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tần Trung lộ vẻ khó xử. Rõ ràng nhiều điều , nhưng sợ nàng . Hắn bình tĩnh : “Nàng đối với cũng … Cũng giúp nhiều, vì thế, đối xử với nàng như là điều nên .”
Khóe miệng Thải Vi cố gắng nở một nụ , nàng : “Thì là như thế.”
Dừng một chút, giọng nàng chút mất mát: “Đa tạ …”
Sau đó nàng cúi mặt xuống, yên lòng ăn mì. Tần Trung thấy nàng lúc thì vui vẻ, lúc thì vui nên chút lo lắng: Tâm tư của các cô nương, thật sự là khó đoán!
…
Bên Phi Hiên Các, Tần Tu Viễn ăn hết mì nấu trứng, dày ấm áp cho tâm tình hơn nhiều. Minh Sương no căng bụng đến mức ợ , nhưng nàng cố gắng nhịn xuống, đó nhanh nhẹn thu bát đũa. Đường Nguyễn Nguyễn thấy Thải Bình chút rầu rĩ vui thì : “Thải Bình, ngươi ?”
Thải Bình lắc đầu, : “Không gì…”
Đường Nguyễn Nguyễn đưa tay, nắm lấy tay nàng : “Nếu chuyện gì thì nhất định với .”
Thải Bình về phía nàng, Đường Nguyễn Nguyễn vẫn như , ôn nhu mà nàng, trong lòng cũng thoải mái hơn một chút, nàng há miệng định cái gì… Lại tiếng gọi của hạ nhân cắt ngang.
“Tướng quân!”.
Tần Tu Viễn thấy đó là hạ nhân trông cửa thì cảm thấy chút kỳ quái, lên tiếng hỏi: “Chuyện gì ?”
Hạ nhân trông cửa vội vàng : “Tướng quân, trong cung tới!”
TBC
Tần Tu Viễn chút bất ngờ, hỏi : “Ai tới?”
Hạ nhân hồi bẩm: “Là một vị công công, tiểu nhân cũng … Công công , Hoàng thượng chỉ, mời lập tức cung một chuyến.”
Đường Nguyễn Nguyễn Tần Tu Viễn, hôm nay cần lên triều ? Vì đột nhiên gọi cung?
Tần Tu Viễn gật gật đầu, lên : “Ngươi với công công, bản tướng quân y phục lập tức .”
Hạ nhân : “Tướng quân chờ chút! Công công tướng quân hãy dẫn theo phu nhân cùng cung…”
Tần Tu Viễn , mày kiếm khẽ nhíu : “Chính miệng ?”
Hạ nhân : “Tiểu nhân dám lừa gạt tướng quân, xác thật là công công .”
Đường Nguyễn Nguyễn cũng kinh ngạc, nhưng lập tức : “Được, ngươi báo cho công công, chúng chuẩn một chút lập tức .”
Tần Tu Viễn dẫn Đường Nguyễn Nguyễn đang lo thấp thỏm phòng ngủ. Hắn thì thầm: “Nàng ? Nếu nàng , sẽ cố gắng từ chối.”
Đường Nguyễn Nguyễn ngước mắt : “Vậy chẳng là phạm tội khi quân ?”
Đường Nguyễn Nguyễn nhớ tới kết cục của cả nhà Tần Tu Viễn trong nguyên tác, khỏi chút lạnh sống lưng, nàng liền : “Chúng vẫn nên tránh điều tai tiếng thì hơn.”
Tần Tu Viễn , : “Nàng thật cách cuộc sống bình yên.”
Đường Nguyễn Nguyễn thì thầm: “Còn lo lắng cho .”
Tần Tu Viễn nắm tay nàng, đặt ở n.g.ự.c , : “Nàng đừng sợ, binh tới tướng chắn, nước đến đất ngăn. Ta sẽ bảo vệ nàng chu .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-co-dai-lam-ba-chu-nho/chuong-140.html.]
Đường Nguyễn Nguyễn thấy sắc mặt kiên định như , cũng khẽ mỉm .
….
Bên ngoài Ngự Thư Phòng.
Hai lặng lẽ chờ Mẫn Thành Đế triệu kiến. Tần Tu Viễn liếc mắt Đường Nguyễn Nguyễn một cái, nàng đoan trang ở một bên, giống như một con rối gỗ. Tần Tu Viễn thấp giọng : “Nàng thả lỏng một chút, cần câu nệ như .”
Đường Nguyễn Nguyễn bất đắc dĩ, nàng nhỏ giọng : “Thiếp thả lỏng… đầu nặng, thật sự là quá nặng, cổ của sắp gãy …”
Đường Nguyễn Nguyễn theo quy củ đổi y phục của mệnh phụ, đầu nha cài nhiều trang sức hoa lệ, liếc mắt một cái cảm thấy cả kiều diễm. Tần Tu Viễn tỉ mỉ quan sát nàng.
Gương mặt của nàng, thích hợp trang điểm nhẹ nhàng. Hắn lập tức : “So với mũ phượng khi nàng thành còn nặng hơn ?”
Đường Nguyễn Nguyễn sửng sốt : “Thiếp cũng nhớ nữa.”
Lúc đó nàng mới xuyên qua, hoảng hốt vô cùng, mà còn đầu óc để ý đến phượng quan nặng nặng. Tần Tu Viễn cho rằng nàng để ý đến đêm tân hôn. Chuyện lạnh nhạt với nàng, cảm thấy chút áy náy, : “Không nhớ cũng .”
Dứt lời, bàn tay ở ống tay áo rộng thùng thình của đưa lên nhẹ nhàng nắm tay nàng. Đường Nguyễn Nguyễn rõ nguyên nhân, với . Lúc , cửa Ngự Thư Phòng mở . Mưu công công trầm bước , : “Đại tướng quân, mời trong.”
Tần Tu Viễn gật đầu, định bước thì Mưu công công : “Phu nhân thì cần , Thấm tần nương nương lời mời.”
Đường Nguyễn Nguyễn chút ngoài ý , nàng tự giác lặp : “Thấm tần nương nương?”
Nguyên bản trong truyện miêu tả nàng nhiều lắm, hơn nữa trong trí nhớ của nguyên chủ, hiểu về những trong cung cũng vô cùng hạn chế. Nàng chỉ vị Thấm tần nương nương sủng ái vô cùng. Mưu công công bình tĩnh, : “Không sai, Tiểu Mận Tử, đưa phu nhân tướng quân qua đó.”
Tần Tu Viễn cũng chút ngoài dự liệu, : “Công công, phu nhân nhà ít khi tiến cung, để dặn dò hai câu ?”
Mưu công công mỉm gật đầu. Tần Tu Viễn kéo Đường Nguyễn Nguyễn sang một bên : “Nghe tính tình Thấm tần dịu dàng, xem như là hậu phi dễ ở chung, nàng cần lo lắng. nàng nhớ kỹ, nàng hòa thuận với hoàng hậu, đừng cùng nàng tán gẫu về chuyện của hoàng hậu là .”
Đường Nguyễn Nguyễn gật đầu, : “Thiếp .”
Nàng nghĩ thầm, dù cũng Hoàng hậu là ai, tất nhiên là sẽ nhắc tới nàng . Sau đó, Tần Tu Viễn cầm tay nàng, : “Ngoại thần thể nội cung, chờ xong chuyện, sẽ đến cửa cung chờ nàng, nếu chuyện gì, cứ bảo Thải Bình tới tìm .”
Vì Thải Vi thể khỏe nên Đường Nguyễn Nguyễn cung liền dẫn Thải Bình theo. Đường Nguyễn Nguyễn : “Yên tâm, sẽ chuyện gì.”
Dứt lời, nàng theo Lý công công, dẫn Thải Bình Ngọc Chương Các….
Bên trong Ngọc Chương Các, cung nhân thiên điện tựa hồ bận rộn. Nàng cảm giác chút kỳ quái, nhưng bước chân vẫn dừng , theo Lý công công chính điện. Trong chính điện một bóng , cung nữ thấy nàng đến theo lễ mang cho nàng im lặng lui . Đường Nguyễn Nguyễn ở trong chính điện to lớn như , cũng , cũng xong, đang lúc nhàm chán thấy bước chân chậm rãi đến gần. Thấm tần mặc váy kim sa rộng tay màu hồng nhạt, giống như nước chảy mây trôi, ưu nhã bước chính điện. Đường Nguyễn Nguyễn theo bản năng ngước mắt thoáng qua, vội vàng cúi đầu: “Thần phụ tham kiến Thấm tần nương nương.”
Thấm Tần chậm rãi xuống vị trí chủ vị, tỉ mỉ quan sát Đường Nguyễn Nguyễn. Hôm nay Đường Nguyễn Nguyễn búi tóc lên cao, trang điểm nhẹ nhàng, mặc trang phục mệnh phụ hoa lệ, thoạt đoan trang đại khí, thanh mỹ tuyệt luân. Thấm tần gật đầu, khỏi mang theo vài phần thưởng thức, : “Miễn lễ, .”
Đường Nguyễn Nguyễn lặng lẽ xuống, vẻ mặt trầm tĩnh. Thấm Tần bắt đầu mở miệng, : “Tần phu nhân vì bản cung đột nhiên gọi ngươi tới đây ?”
Đường Nguyễn Nguyễn thấy nàng hỏi trực tiếp như thế thì khỏi giật . Trong đôi mắt xinh của Thấm tần như ẩn như hiện một tia ưu sầu, : “Gần đây nhi tử của bệnh, món gì cũng chịu ăn…”
Đường Nguyễn Nguyễn yên tĩnh lắng , hài tử của Thấm Tần, hẳn là Lục Hoàng tử cùng Thất công chúa … Sắc mặt Thấm Tần chút mất tự nhiên, : “Bổn cung phu nhân trù nghệ cao tay, thể hỗ trợ nghĩ biện pháp gì ?”
Đường Nguyễn Nguyễn xong, chút kinh ngạc, nhưng nàng lập tức hỏi: “Xin hỏi bệnh là ai?”
Thấm Tần thở dài : “Cũng các ma ma chăm sóc chu đáo , đầu tiên là Nguyên Thanh phong hàn, sốt nhẹ, đó là Nguyên Đình, cũng xuất hiện triệu chứng giống , hiện giờ chúng đều sợ thuốc đắng nên chịu uống, thèm ăn ngon, nhưng ăn cơm, náo loạn hai ngày…”
Thấm Tần chuyện hai đứa nhỏ đều náo loạn vì ăn kẹo mút, nàng náo loạn đến còn cách nào đành hỏi Mẫn Thành Đế, đó hỏi Thái Tử, mới nguồn gốc của kẹo mút. Đường Nguyễn Nguyễn suy nghĩ một chút, : “Nếu uống thuốc, bệnh hẳn là khó khỏi, tiên thần phụ sẽ nghĩ cách, để cho bọn họ uống thuốc, ?”