Xuyên Về Cổ Đại Làm Bà Chủ Nhỏ - Chương 143

Cập nhật lúc: 2025-04-26 00:46:36
Lượt xem: 70

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thấm Tần còn bận rộn chiếu cố Lục Hoàng tử và Thất công chúa, Đường Nguyễn Nguyễn liền thức thời cáo từ. Thải Bình bưng San Hô Huyết Ngọc mà Hoàng thượng ban thưởng, dọc đường nàng nhịn quan sát khắp nơi. Nàng , “Tiểu thư, san hô , những thứ trong cung điện cũng !”

Đường Nguyễn Nguyễn khẽ mỉm nhưng gì. Đường khỏi cung khá xa nên Đường Nguyễn Nguyễn chút nóng lòng, sợ Tần Tu Viễn chờ lâu sẽ lo lắng. Mà Thải Bình đường đông tây, đầu tiên nàng cung, tất nhiên là cái gì cũng thấy mới mẻ, lúc ngang qua Ngự Hoa Viên càng thích thú.

Nàng tự hào với Đường Nguyễn Nguyễn: “Tiểu thư, trong cung cũng quá đáng sợ … Ngự hoa viên trong cung lớn xinh , nô tỳ thấy nương nương cùng các ma ma cũng hòa ái, Hoàng thượng còn thưởng san hô trân quý như cho chúng … Nói chừng, sẽ trở thành nổi tiếng trong cung!”

TBC

Trước khi nàng cung, Đường Nguyễn Nguyễn dặn dò nàng nhiều về lễ tiết, Thải Bình cảm thấy Đường Nguyễn Nguyễn quá lo lắng. Đường Nguyễn Nguyễn liếc mắt Lý công công dẫn đường phía , khẽ trách móc Thải Bình: “Đừng bậy! Hoàng thượng chỉ là cảm thấy giúp Hoàng tử cùng công chúa uống thuốc nên mới ban thưởng, gì đáng để khoe khoang! Nếu ngươi bậy thì sẽ phạt ngươi!”

Thải Bình sửng sốt, ngày thường nàng chuyện luôn nhanh mồm nhanh miệng như , nhưng Đường Nguyễn Nguyễn cũng từng nghiêm khắc trách móc nàng như thế, hiện giờ chẳng qua nàng chỉ vài câu tiểu thư vui vẻ mà răn dạy như thế!

Nàng chút ủy khuất, nước mắt đảo quanh hốc mắt, buồn bực lặng lẽ bước nhanh hơn. Lý công công nàng một cái xem như chuyện gì xảy tiếp tục dẫn đường. Đường Nguyễn Nguyễn thấy bộ dáng tự nhiên của Thải Bình cũng chút bất đắc dĩ. Trong hoàng cung nguy cơ bốn phía, nếu khi chuyện giữ miệng như chỉ sợ là sẽ c.h.ế.t chỗ chôn. những lời hiện tại nàng cách nào cho Thải Bình, vì thế hai đều rơi trầm mặc, thẳng đến khi khỏi cửa cung. các nàng ở trong Ngự Hoa Viên, đang các nàng.

“Đó chính là nhất mỹ nhân Đế Đô ?”

Âm quý nhân cầm quạt trong tay nhẹ nhàng lắc lư, vẻ mặt khinh thường. Nàng mặc váy vân vân màu tím, đầu cắm một nhánh tua rua, buông xuống bả vai, thoạt nhan sắc cũng gì nổi bật, nhiều lắm cũng chỉ xem là thanh tú, nhưng giọng giống như nước chảy, vô cùng dễ . Cung nữ Tử Vân : “Nương nương, lời đồn chắc là sự thật, trong mắt nô tỳ, tướng quân phu nhân tuyệt đối bằng phong thái của nương nương.”

Âm quý nhân xong, mặc dù nàng đang vỗ m.ô.n.g ngựa, nhưng vẫn vài phần đắc ý, : “Chớ dỗ bản cung vui vẻ.”

Tử Vân thấy Âm quý nhân vui vẻ, liền tiếp tục : “Không nghĩ tới của Trấn Quốc tướng quân phủ từng thấy qua cung điện như , cũng chỉ là một gốc san hô huyết ngọc, gì hiếm lạ… Người còn nghĩ rằng họ xuất từ gia đình hàn vi, nghèo khó!”

Âm quý nhân xong, sắc mặt khẽ biến, nàng lạnh lùng liếc Tử Vân một cái. Tử Vân khẽ rùng ,  nhanh chóng hiểu sai. Nàng lập tức kinh hoảng thất thố quỳ xuống, : “Nương nương! Nô tỳ sai !”

Âm quý nhân lạnh lùng : “A, bổn cung miệng của ngươi khéo léo như thế?”

Tử Vân sợ hãi, lập tức giơ tay lên… “Ba” một chưởng đánh mặt : “Nô tỳ đáng chết! Nô tỳ đáng chết!”

Tính tình của quý nhân, nàng từng thấy qua, nếu tự phạt , chờ nàng phát hỏa thì chỉ sợ là lành ít dữ nhiều. Âm quý nhân thấy nàng sức đánh , hứng thú trong chốc lát, mãi cho đến khi mặt nàng đánh sưng lên thì mới : “Được , còn tiếp tục đánh ở Ngự Hoa Viên, thanh danh hiền lương của bổn cung đều ngươi vấy bẩn.”

Lúc Tử Vân mới thôi tay, khóe miệng nàng chút ửng đỏ, miễn cưỡng : “Đa tạ nương nương phạt.”

Âm quý nhân nhếch môi , : “Trở về .”

Tử Vân dậy, nhắm mắt theo . Mặc dù khuôn mặt của nàng đau đớn, nhưng nàng vẫn cảm thấy may mắn khi nàng tránh một kiếp nạn. Vị Âm quý nhân , tuy rằng nhan sắc tính là khuynh quốc khuynh thành, nhưng một giọng .

Bởi vì hát một khúc , nên nàng Mẫn Thành Đế sủng ái, còn sinh ngũ công chúa Mẫn Nguyên Uyển. bởi vì xuất quá thấp, nên thăng lên vị trí cao. Để chỗ trong hậu cung, nàng liền dựa Văn hoàng hậu. Bình thường nàng thích bất cứ ai nhắc tới xuất của , một cung nữ cẩn thận chọc trúng chỗ đau của nàng , nàng liền hai lời, kéo cung nữ trong viện, đánh ba mươi đại bản, nên tàn tật cả đời.

Tử Vân theo phía nhưng trong lòng vẫn thấp thỏm. Âm quý nhân , lắc quạt suy tư chuyện tướng quân phu nhân tiến cung. Nàng khỏi chút nghi hoặc: Tại phu nhân tướng quân đột nhiên đến tẩm điện của Thấm Tần?

Mặc dù Thấm Tần xuất hơn nàng một chút, nhưng Thấm Tần ở nhà là thứ nữ nên sủng ái, mấy năm nàng cũng sủng ái như , cho nên gia tộc cũng quá ủng hộ nàng. Hai đều là quý nhân, mãi đến khi Ninh quý phi chết, nàng mới bắt đầu độc sủng và thăng phi vị.

Chẳng lẽ bởi vì trong nhà nàng suy thoái, cho nên mới lung lạc phủ Trấn Quốc tướng quân? Bây giờ Thấm Tần sủng ái như , một đôi nhi tử thông minh hiểu chuyện… Nếu như đại tướng quân trợ lực, thì thế lực của nàng thể khinh thường. Hiện giờ Hoàng thượng đối với Thái Tử, luôn là một bộ dáng lạnh nóng, lỡ như một ngày nào đó Thái Tử thật sự phế… Chẳng lẽ Thấm Tần cùng Hoàng hậu nương nương giống , cũng ngóng trông vị trí trữ quân, để nâng đỡ nhi tử của lên ngai vàng!

Nếu chuyện Thấm Tần lung lạc gia quyến triều thần cho Hoàng hậu… E là hoàng hậu sẽ thể tha thứ cho Thấm Tần. Âm quý nhân càng nghĩ càng xuất thần, nàng bất tri bất giác bước chậm . Mà Tử Vân cũng chút mất hồn mất vía, nàng tiếp tục về phía cho nên cẩn thận mà đụng Âm quý nhân!

“Nô tỳ đáng chết! Nô tỳ đáng chết!” Tử Vân sợ tới mức liên tục cầu xin tha thứ. Âm quý nhân lộ vẻ mặt chán ghét, : “Mắt ngươi chó ăn ?”

Tử Vân sợ tới mức quỳ xuống: “Cầu nương nương tha mạng!”

Âm quý nhân phiền não đến cực điểm, : “Được , . Ngươi ở đây quỳ đủ hai canh giờ trở về! Bổn cung Dực Trì Cung của Hoàng hậu một chuyến.”

Tử Vân nước mắt, đành ngoan ngoãn quỳ xuống.

….

Trong thiên điện của Dực Trì Cung. Văn hoàng hậu đang giường quý phi ngưng thần. Bên trong thiên điện đốt một loại đàn hương cho ngửi thấy cảm giác như say như mê. Cung nữ Tịch Nguyệt nhẹ nhàng đẩy cửa tiến , nàng trộm bộ dáng hoàng hậu nhưng cũng nàng ngủ , liền do dự dám lên tiếng. Mí mắt Hoàng hậu cũng nâng lên mà lạnh lùng : “Chuyện gì.”

Tịch Nguyệt thấp giọng : “Nương nương, Âm quý nhân cầu kiến.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-co-dai-lam-ba-chu-nho/chuong-143.html.]

Hoàng hậu nhíu mày : “Đã lâu như mà nàng còn , canh giờ bổn cung thích khác quấy rầy?”

Tịch Nguyệt phụ họa : “Vâng… Âm quý nhân thật hiểu quy củ…Hay là nô ty để cho nàng chờ lâu một chút?”

Mí mắt Hoàng hậu giật giật, : “Thôi, để cho nàng , nhất là nàng việc quan trọng .”

Ngữ khí của Hoàng hậu lô rõ vẻ chán ghét. Tịch Nguyệt : “Vâng, nương nương.”

Văn hoàng hậu đổi tư thế, đó Âm quý nhân liền tiến .

“Thần tham kiến Hoàng hậu nương nương!” Âm quý nhân cung kính hành lễ. Văn hoàng hậu lộ ý , dịu dàng : “Muội mau dậy.”

Âm quý nhân : “Đa tạ hoàng hậu nương nương…” Nàng Hoàng hậu một cái, nhưng gì. Văn hoàng hậu thấy nàng bộ dáng thôi, liền lên tiếng: “Muội đến đây lúc việc tìm bổn cung?”

Âm quý nhân , : “Nương nương quả là tuệ nhãn, thoáng cái liền thần đang nghĩ gì.”

Khóe miệng Văn hoàng hậu giật giật, : “Ngồi , thẳng , .”

Âm quý nhân dời bước đến ghế tròn bên cạnh giường quý phi, chậm rãi xuống, : “Hoàng hậu nương nương , hôm nay là ai cung ?”

Văn hoàng hậu quá để ý : “Ngoại trừ Tần Tu Viễn, còn ai ?”

Nàng , gần đây Hoàng Đế thành việc lựa chọn Chỉ huy sứ Ích Châu, cho nên Tần Tu Viễn trong cung, chính là vì chuyện với , dù Ích Châu là địa bàn quan trọng để phòng ngự, là phối hợp với tiền tuyến Bắc Cương. Âm quý nhân lắc quạt lộ vẻ thần bí : “Ngoại trừ Tần đại tướng quân , thì Tần phu nhân cũng cung.”

Văn hoàng hậu chút ngoài ý , hỏi: “Nàng cung khi nào?”

Tuy rằng nàng từng gặp qua đích nữ của Đường Các Lão, nhưng đối với cũng chút ấn tượng. Trong trí nhớ, nàng khá thiết với trưởng tử của Tể tướng, vốn tưởng rằng nàng sẽ gả phủ Tể tướng. ai , Hoàng Đế đột nhiên chỉ hôn nàng cho Tần Tu Viễn… Thoáng cái, liền cho quan hệ của Tả tướng và Đường Các Lão trở nên lúng túng.

Văn hoàng hậu nhíu mày, nàng đây là một bước trong nước cờ của Mẫn Thành Đế, về phần quân cờ cụ thể trải qua cái gì thì bọn họ đương nhiên là quan tâm.

“Sáng nay nàng và Tần tướng quân cùng cung, đó trực tiếp đến chỗ Thấm Tần, bây giờ xuất cung .” Âm quý nhân , đánh giá thần sắc Hoàng hậu. Quả nhiên Văn Hoàng hậu lộ vẻ vui. Tuy rằng cũng rõ quy củ, lệnh phụ cung nhất định đến bái phỏng Hoàng hậu, nhưng phủ Trấn Quốc tướng quân cũng quá cho nàng thể diện. Mặt ngoài Văn hoàng hậu vẫn bất động thanh sắc, : “Ngươi đến đây là vì tố cáo chuyện cho bổn cung ?”

Âm quý nhân : “Tất nhiên là … Thần Lục Hoàng tử và Thất công chúa bệnh, Hoàng thượng lo lắng, còn tự thăm… Kết quả thấy Tần phu nhân giúp đỡ chăm sóc hai đứa nhỏ, còn ban thưởng nhiều thứ…”

Nàng như đang thăm dò xem Hoàng hậu nổi giận tiếp tục : “Thần là vì thấy bất công cho hoàng hậu, Tứ Hoàng tử là nhi tử của , là đích tử… Lúc bệnh nhưng cũng thấy Hoàng thượng đến thăm, Hoàng thượng quá thiên vị.”

Nhắc tới Mẫn Nguyên Mạnh, sắc mặt Văn hoàng hậu càng khó coi. Từ nhỏ thể nên thường xuyên giường bệnh, mỗi bệnh là sẽ ăn bất cứ thứ gì… Mà Hoàng Đế dường như quen với việc sinh bệnh, càng ngày càng để ý. Văn hoàng hậu vô cùng tức giận, liếc mắt Âm quý nhân : “Muội luôn bất hòa với Thấm tần, đến cho bổn cung những chuyện ý gì?”

Âm quý nhân bày vẻ mặt ủy khuất, : “Hoàng hậu nương nương, hiểu lầm thần , tuy thần thích Thấm Tần, nhưng cũng cừu oán, thần sốt ruột như , còn là vì Hoàng hậu nương nương ?”

Thấy Văn hoàng hậu chằm chằm, nàng cũng chút chột , : “Hoàng thượng sủng ái Thấm Tần như thế, nếu nàng cùng Tần đại tướng quân giao hảo và Đại tướng quân ủng hộ… Đến lúc đó địa vị của nàng trong cung … Muội e là sẽ gây mối đe dọa cho !”

Văn hoàng hậu nhạo một tiếng, cảm thấy khả năng, : “Muội lo lắng quá nhiều, Tần Tu Viễn ủng hộ Thấm Tần? Họ thiết.” Dừng một chút, nàng tiếp tục : “Hơn nữa trong tộc nàng chỉ là một thứ nữ yêu thích, tư cách tranh giành?”

Bản nàng xuất từ danh gia vọng tộc nên định kiến vô cùng lớn về sự môn đăng hộ đối. Âm quý nhân : “Trong tộc nàng ủng hộ, cho nên mới cần dựa những khác, mà Tần đại tướng quân nắm trong tay binh quyền, tất nhiên là minh hữu cực .”

Dừng một chút nàng tiếp tục : “Mà Tần gia, cũng cần minh hữu trong cung, ? Từ khi Ninh quý phi mất, Tần gia xem như trợ lực trong cung, bọn họ tất nhiên cũng bồi dưỡng thế lực mới. Mà Thấm Tần gia tộc ủng hộ chính là quân cờ nhất.”

Âm quý nhân hợp lý. Khóe mắt Văn hoàng hậu khẽ co rút, điểm mới là điều nàng lo lắng nhất. Văn gia nàng tuy rằng thế lớn, nhưng binh quyền… Lỡ như tương lai định trữ quân, Tần Tu Viễn thật sự ủng hộ nâng nhi tử của Thấm Tần lên ngôi, chỉ sợ sẽ là đối thủ mạnh của .

Văn hoàng hậu nhất thời hoảng hốt, nàng nhớ tới lúc Ninh quý phi còn sống, bản nàng chèn ép khắp nơi. Trước đây Mẫn Thành Đế cùng lão Trấn Quốc Công Tần Mục du ngoạn bên ngoài vô tình gặp Ninh quý phi, tuy rằng nàng là một nữ tử giang hồ xuất hèn mọn, nhưng cho Mẫn Thành Đế mê mẩn đến mức xoay mòng, ngay cả lão Trấn Quốc Công cũng nhận nàng nghĩa , nhất thời địa vị gì sánh .

Ninh quý phi chẳng những hoàng thượng sủng ái, mà còn sinh nhi tử đầu lòng của Mẫn Thành Đế: Mẫn Nguyên Lang.

Mẫn Thành Đế sủng ái nàng mấy năm suy, cho dù nàng bệnh bộ dáng ban đầu nữa thì vẫn rời bỏ. Văn hoàng hậu nhớ tới nàng liền cảm thấy chán ghét. Thật vất vả mới chờ Ninh quý phi chết, nghĩ tới trong lúc Mẫn Thành Đế thương tâm chết, còn lập nhi tử của nàng Thái Tử! Cũng là nhất thời xúc động là cố ý, luôn luôn chặt đứt tất cả kỳ vọng của Văn hoàng hậu!

Mấy năm nay, Văn hoàng hậu vẫn tìm cách gạt Thái Tử ngoài lề, lẽ là bởi vì Ninh quý phi còn nữa, Mẫn Thành Đế cũng dần dần còn sủng ái Thái Tử, lúc Văn hoàng hậu mới thấy hy vọng với vị trí trữ quân. Nếu lúc , Tần gia thật sự bồi dưỡng một hậu phi lên ngôi nữa… Vậy nỗi khổ tâm bao năm của nàng chẳng sắp uổng phí !

Nghĩ đến đây Văn hoàng hậu tức giận, nàng về phía Âm quý nhân, oán hận : “Phu nhân Tần tướng quân ở ?”

Loading...