Xuyên Về Cổ Đại Làm Bà Chủ Nhỏ - Chương 152

Cập nhật lúc: 2025-04-27 15:30:16
Lượt xem: 59

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sắc mặt Đường Doanh Doanh biến hoá rõ rệt, hai gò má trắng nõn đột nhiên đỏ lên, nàng vội vàng phủ nhận: “Ta ?”

Nàng vội vàng bổ sung một câu: “Tỷ đừng bậy… Không gì hết.”

Đường Nguyễn Nguyễn liếc mắt nàng một cái, khí định thần nhàn mà : “Muội nhận thì cũng biện pháp…”

Khóe miệng Đường Doanh Doanh khẽ giật giật, nàng nên lời. Đường Nguyễn Nguyễn , : “Thuốc và thức ăn đều đặt ở đây, hãy tự xem , …”

Đường Doanh Doanh giật giật môi, cuối cùng cũng lời nào. Đợi Đường Nguyễn Nguyễn trở chính điện thì phát hiện Tần Tu Viễn và Lưu Thư Nhiễm đang ở một bên bàn đá uống . Mắt phượng của Tần Tu Viễn khẽ nhướng lên, liếc mắt Lưu Thư Nhiễm một cái. Hắn : “Lưu công tử với bản tướng quân những lời , cảm thấy giao thiển ngôn thâm* .”

Lưu Thư Nhiễm lạnh nhạt , : “Trước mặc dù tướng quân nhưng xung quanh đều ngài, dân chúng cũng ngài như thế nào, tin tưởng cách của tướng quân.”

Tần Tu Viễn lạnh lùng : “Ngươi còn là xảo ngôn lệnh sắc*.”

Lưu Thư Nhiễm : “Tướng quân tin cũng , sẽ tự đưa thành ý của .”

Tần Tu Viễn như : “Vậy bản tướng quân sẽ chờ xem.”

Lưu Thư Nhiễm lên, chắp tay hành lễ, : “Đa tạ Tần tướng quân.”

Khi Đường Nguyễn Nguyễn tới, mặt , ôn hòa : “Tần phu nhân, đồ đưa cho Doanh Doanh ?”

Đường Nguyễn Nguyễn thấy vẻ kỳ quái, nàng : “Đã giao cho , về phần dùng thì .”

Lưu Thư Nhiễm lộ vẻ vui mừng: “Đa tạ! Đa tạ!”

Đường Nguyễn Nguyễn , đột nhiên hỏi: “Lưu Thư Nhiễm, tại ngươi đối xử với Doanh Doanh như ?”

Lưu Thư Nhiễm dường như nghĩ tới nàng hỏi câu , nhất thời sửng sốt: “Nàng… Vì nàng đáng nhận.”

……

Trên xe ngựa trở về, Đường Nguyễn Nguyễn vẫn lặng lẽ câu gì. Tần Tu Viễn yên lặng nàng hỏi: “Đang nghĩ gì ?”

Đường Nguyễn Nguyễn thấp giọng đáp: “Thiếp đang nghĩ Lưu Thư Nhiễm…”

Sắc mặt Tần Tu Viễn khẽ biến: “Cái gì?”

Đường Nguyễn Nguyễn phục hồi tinh thần , nàng một cái, đột nhiên tiếng: “Thiếp ý đó!” Nàng vội vàng tiếp: “Chàng, đúng là bình giấm!”

Tần Tu Viễn ho nhẹ một tiếng, : “Ta cũng gì…”

Đường Nguyễn Nguyễn mím môi , nàng : “Thiếp đang suy nghĩ về Lưu Thư Nhiễm và Doanh Doanh.”

Nàng về phía Tần Tu Viễn: “Chàng thử xem, Lưu Thư Nhiễm thích ?”

Tần Tu Viễn : “ .”

Đường Nguyễn Nguyễn ngước mắt lên : “Làm ? Đây là đầu tiên gặp , ?”

Tần Tu Viễn : “Ánh mắt nam nhân khi thích một nữ nhân, thể nào giấu .”

Đường Nguyễn Nguyễn , thấy cũng dõi ánh mắt sáng như thì khỏi chút đỏ mặt, Đường Nguyễn Nguyễn : “Nói chuyện đắn với …”

Tần Tu Viễn một tiếng, ôm lấy vòng eo nàng thì thầm bên tai: “Thật , là chính với .”

Đường Nguyễn Nguyễn sửng sốt, hỏi: “Hắn gì với ?”

Tần Tu Viễn ôn hòa nàng: “Hắn , nguyện ý giúp một tay nhưng một điều kiện.”

Đường Nguyễn Nguyễn hỏi: “Điều kiện đó là gì ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-co-dai-lam-ba-chu-nho/chuong-152.html.]

Tần Tu Viễn mỉm : “Hắn thành với Đường Doanh Doanh.”

TBC

Vẻ mặt Đường Nguyễn Nguyễn kinh ngạc: “Sao?”

Tần Tu Viễn : “Cái kinh ngạc chứ?” Hắn tiếp tục, “Ta nghĩ còn hơn nhiều so với ca ca của , dũng cảm và mưu đồ.”

Đường Nguyễn Nguyễn nhíu mày: “Vậy đáp ứng ?”

Tần Tu Viễn : “Nàng xem.”

Nếu thật sự năng lực và cũng thành ý thì tất nhiên sẽ cho Tần Tu Viễn thấy . Lưu Thư Nhiễm thành với Đường Doanh Doanh mà đến tìm Đường Các Lão thì chắc chắn sẽ thể thực hiện . Bởi vì Đường Các Lão cùng Trấn Quốc tướng quân phủ kết , nếu cùng Tể tướng phủ kết thì chỉ sợ đều mất lòng hai bên, cho nên tất nhiên Đường Các Lão sẽ đồng ý. Thế nhưng, đối với Tả tướng mà thì vô cùng coi trọng trợ lực như Đường Các Lão. Vì thế hỏi: “Nguyễn Nguyễn, vì Lưu Thư Nhiễm cưới Đường Doanh Doanh, nhưng cầu xin phụ nàng mà tìm chúng ?”

Đường Nguyễn Nguyễn suy nghĩ một chút : “Quan hệ giữa Lưu Thư Nhiễm và cha vô cùng xa cách, mẫu … Vì Tả tướng mà chết.”

Tần Tu Viễn khẽ nhíu mày: “Còn chuyện ?”

Đường Nguyễn Nguyễn gật đầu, nàng : “Đó là chuyện khi còn nhỏ, cũng nhớ rõ lắm. Nàng tiếp tục: “Tóm , lẽ mẫu của xúc phạm đến Tả tướng nên đó giam giữ, nhưng ai , một ngày treo cổ tự vẫn.”

Tần Tu Viễn đăm chiêu, : “Vậy Lưu Thư Nhiễm đối với phụ của thái độ như thế nào?”

Đường Nguyễn Nguyễn cố gắng hồi tưởng , nàng đáp: “Cái … Thiếp cũng rõ lắm, Lưu Thư Nhiễm đối với ai dường như cũng cung kính hữu lễ, một bước đều vô cùng cẩn thận nhưng ai trong lòng đang suy nghĩ cái gì đây?”

Tần Tu Viễn xong nhất thời trầm mặc, : “Cũng đúng.”

Dứt lời, ánh mắt liếc tới bên cạnh Đường Nguyễn Nguyễn, nơi một tờ giấy…

“Cái gì đây?” Tần Tu Viễn chỉ về phía nàng. Đường Nguyễn Nguyễn thì vội vàng nhặt lên, : “Đây là phương thuốc mẫu đưa.”

Sắc mặt Tần Tu Viễn vô cùng lo lắng quan tâm: “Phương thuốc gì ? Nàng cảm thấy khỏe ?”

Đường Nguyễn Nguyễn lắc đầu, : “Thiếp , cũng đây là phương thuốc gì.”

Sau đó nàng từ từ mở phương thuốc trong tay của

Mới thấy mấy chữ phía , nàng sợ tới mức cuống quýt gấp gọn phương thuốc !

Tần Tu Viễn vẻ mặt quái dị của nàng, hỏi: “Trên đó ?”

Đường Nguyễn Nguyễn lắp bắp: “Không, ! Không cần , đều là mánh khoé lừa gạt giang hồ…”

Tần Tu Viễn càng thêm hứng thú: “Thật ?”

Đường Nguyễn Nguyễn vẻ trấn định: “Ừm…”

Tần Tu Viễn nghiêm trang gật gật đầu. Sau đó, đưa tay đoạt lấy phương thuốc trong tay Đường Nguyễn Nguyễn!

Đường Nguyễn Nguyễn cả kinh, hô lên: “A Viễn!” Nàng vội vã : “Chàng! Chàng mau trả cho !”

Tần Tu Viễn chịu lời nàng? Một tay ôm lấy nàng, còn tay dễ dàng trải phẳng giấy … Đập mắt, chính là bốn chữ to:

“Bí kíp cầu con.”

Tần Tu Viễn sửng sốt, lập tức tiếng. Quay đầu về phía Đường Nguyễn Nguyễn thì thấy mặt nàng đỏ bừng, vẻ mặt giận dữ . Ý của càng sâu hơn, đó đưa phương thuốc cho nàng, đưa tay ôm lấy thê tử lòng, : “Nàng cứ cất giữ cẩn thận, chớ phụ tâm ý của nhạc mẫu… Thế nhưng, e là cần dùng đến.”

Đường Nguyễn Nguyễn cần suy nghĩ hỏi: “Tại ?”

lập tức cảm thấy hình như nên cùng thảo luận đề tài . Tần Tu Viễn càng càng lớn hơn: “Không cần thứ , nàng cũng thể mang thai.”

Đường Nguyễn Nguyễn hổ ngượng ngùng, nàng đưa tay chặn lấy miệng . Tần Tu Viễn nắm lấy tay nàng: “Nguyễn Nguyễn…”

Hắn nỉ non như khiến Đường Nguyễn Nguyễn đỏ mặt, liếc một cái, nàng lời nào. Tần Tu Viễn tiến gần, thấp giọng : “Ta vẫn đang chờ nàng.”

Loading...