Xuyên Về Cổ Đại Làm Bà Chủ Nhỏ - Chương 166

Cập nhật lúc: 2025-04-27 15:34:02
Lượt xem: 67

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hắn để ý thì miếng thạch đá trượt cổ họng, thoáng cái trôi trong dày, cảm giác mát lạnh sảng khoái vọt dày nóng bỏng, tựa hồ cho cả đều thoải mái vài phần!

Vẻ mặt kinh hỉ mở to mắt, : “Thạch đá như thế nào ?” Hắn liên tục khen ngợi: “Thực sự ngon!”

Đường Nguyễn Nguyễn , : “Cái đơn giản, nếu dưa hấu bỏ sẽ ngon hơn.”

Sau khi Ngôn Chi Tâm nếm thử, liền tấm tắc khen ngợi: “Nguyễn Nguyễn, tỷ cũng học cái ! Có khó ?”

Hiện giờ nàng học ít công thức nấu ăn, cho nên Ngôn phu nhân cũng ít khi đến phủ Trấn Quốc tướng quân uống chiều. Đường Nguyễn Nguyễn : “Đơn giản lắm, sẽ dạy tỷ.”

Trong lúc các nàng đang chuyện thì Phạm Thiếu Mẫn ăn hết một chén thạch đá, nàng còn đang dùng muỗng cẩn thận vét kỹ đáy bát. Kể từ khi nàng chuyện, Đường Nguyễn Nguyễn nàng… Cũng thuận mắt hơn nhiều. Đường Nguyễn Nguyễn thấy bộ dạng còn thỏa mãn của nàng , liền : “Minh Sương, đưa cho biểu tiểu thư một chén thạch đá nữa!”

Phạm Thiếu Mẫn tiếng, sửng sốt, lập tức từ chối : “Không… Không cần…”

Có vẻ như nàng ăn quá nhiều… Tóm thể ăn nữa. Còn Đường Nguyễn Nguyễn : “Nếu thích thì ăn nhiều một chút, trong chuyện ăn uống, keo kiệt như .”

Một câu hai nghĩa cho Phạm Thiếu Mẫn chỉ đành . Ăn xong đá bào thì tiết vịt thể ăn , tiết vịt mềm, miệng tan cực kỳ thích thú!

Đường Nguyễn Nguyễn thả rong biển và măng xanh . Mới ăn liên tiếp nhiều thịt quá nên chút ngán, mà rong biển cũng là thứ dễ chín nhất, còn hút dầu, thích hợp ăn thời điểm cuối bữa lẩu. Mà măng xanh cắt thành khúc dài, nấu cũng giòn giòn, cùng thưởng thức một bàn thức ăn mới nấu chín.

Trăng sáng treo cao, bầu trời đêm đen như mực.

Vốn là một buổi tối thơ mộng mà khắp nơi trong Phi Hiên Các tràn ngập mùi vị cay nồng của lẩu, ngay cả Minh Sương đang hầu hạ ở một bên cũng thoát khỏi mùi lẩu cay dính .

Mọi uống rượu no nê, Tần Tu Dật liền lên, với Ngôn Chi Tâm: “Ta đưa nàng về…”

Ngôn Chi Tâm còn lên tiếng thì Phạm Thiếu Duẫn : “Nếu hai sớm thành hôn thì cũng cần phiền toái như ! Còn đưa tới đưa lui!”

Ngôn Chi Tâm xong, sắc mặt đỏ lên thoáng qua Tần Tu Dật. Sắc mặt Tần Tu Dật cứng đờ, : “Đệ uống quá nhiều .”

Dứt lời, liền với Chi Tâm: “Đừng để ý đến , chúng thôi.”

Ngôn Chi Tâm cố gắng một chút, : “A Viễn, Nguyễn Nguyễn, đa tạ vì khoản đãi!”

Mấy , đó nàng liền theo Tần Tu Dật. Phạm Thiếu Mẫn ăn no đến mức xuống nữa, đành lên, tới lui. Phạm Thiếu Duẫn , chút buồn , : “Ai bảo ăn nhiều thạch đá như ?”

Phạm Thiếu Mẫn trừng mắt một cái, lời nào. Đường Nguyễn Nguyễn : “Không ngờ thích ăn đồ ngọt như !”

Trải qua chuyện tối nay Phạm Thiếu Mẫn dám đối nghịch với Đường Nguyễn Nguyễn, liền thành thật : “Ừm…”

Đường Nguyễn Nguyễn thấy vẻ mặt nhu thuận của nàng, liền , : “Ngày mai sẽ thạch tiếp! Nếu hứng thú thì thể đến xem.”

Đường Nguyễn Nguyễn thích so đo, nếu Phạm Thiếu Mẫn nhận sai lầm, nàng cũng nhắc , sẽ thật sự coi nàng như biểu mà đối đãi.

Phạm Thiếu Mẫn xong thì mím môi một chút, đó gật đầu. Phạm Thiếu Duẫn lên lắc lư, Phạm Thiếu Mẫn vội vàng đỡ lấy .

Hắn với một khuôn mặt vui vẻ: “Đêm nay thực sự là quá vui vẻ! Ta nhất định sẽ đến Mỹ Thực Lệnh trợ uy cho !”

Tần Tu Viễn bộ dạng mơ hồ của , lộ vài phần ghét bỏ, : “Thiếu Mẫn, mau đưa ca ca về nghỉ ngơi , đừng để nôn ở chỗ .”

Phạm Thiếu Mẫn gật đầu, nửa đẩy nửa kéo Phạm Thiếu Duẫn .

Trong nồi là một đống hỗn độn, mà rượu hoa lê trắng cũng gần hết. Tần Tu Viễn yên lặng lên, nhất thời cũng chút choáng váng. Rượu hoa lê trắng cảm giác vô cùng ngọt ngào nhẹ nhàng, nhưng về cho say nặng. Đường Nguyễn Nguyễn thấy thế, : “Chàng ?”

Tần Tu Viễn nàng, : “Ta , một chút là .”

Đường Nguyễn Nguyễn gật đầu, : “Vậy một lát, tắm…”

Tần Tu Viễn giữ chặt nàng, : “Không buổi chiều nàng tắm xong ?”

Đường Nguyễn Nguyễn : “Mùi lẩu dính , nếu tắm sẽ khó chịu.”

Tần Tu Viễn khẽ, : “Nhớ mang theo khăn tắm.”

Đường Nguyễn Nguyễn sửng sốt, lập tức trừng mắt một cái xoay phòng ngủ.

Tần Tu Viễn một trong viện, gió nhẹ ban đêm thổi tới cho thần tri thanh minh vài phần, cũng thật sự cảm giác khoái ý khi no bụng.

Bên ngoài đều g.i.ế.c như ma, khát m.á.u thành tính. Kỳ thật điều thích nhất chính là những ngày tháng bình yên như .

Tần Tu Viễn tắm rửa xong thì Đường Nguyễn Nguyễn mệt mỏi. Nàng cố gắng lấy tinh thần và ,”Sao đây?”

Tần Tu Viễn híp mắt phượng, : “Sao ?”

Đường Nguyễn Nguyễn buồn bực : “Không việc gì…”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-co-dai-lam-ba-chu-nho/chuong-166.html.]

Tần Tu Viễn thổi đèn xuống bên cạnh nàng. Đường Nguyễn Nguyễn mặt , trong bóng tối. Tần Tu Viễn : “Vừa nàng mệt ?”

Đường Nguyễn Nguyễn lẩm bẩm: “Hơi buồn ngủ, nhưng chuyện hỏi .”

Tần Tu Viễn cũng mặt , hai mặt đối mặt , : “Có chuyện gì ?”

Đường Nguyễn Nguyễn do dự một chút, nhưng vẫn hỏi: “Chàng… Thật sự từng chơi trò thành với Thiếu Mẫn ?”

Tần Tu Viễn tiếng, : “Minh Sương gì nàng cũng tin ?”

Đường Nguyễn Nguyễn nghiêm trang: “Sao tin? Chàng mau , sinh hài tử với nàng !”

Đôi mắt phượng của Tần Tu Viễn cong lên, ý thoáng cái phá nét lạnh lùng vốn , cho cả sinh động vài phần.

Đường Nguyễn Nguyễn thấy đáp thì dứt khoát lấy tay chống lên, sấp giường, hung dữ trừng mắt : “Chàng mau !”

Tần Tu Viễn một hồi lâu, đó đưa tay ôm nàng, nhưng nàng vô tình đẩy . Hắn bất đắc dĩ : “Khi còn nhỏ quả thật ép chơi bái đường nhưng chịu tân lang…” Dừng một chút, : “Ta là cao đường, bái.”

Đường Nguyễn Nguyễn xong, nhất thời cũng chút buồn , nàng đến vô cùng vui vẻ, đôi mắt hạnh ánh trăng đặc biệt động lòng . Tần Tu Viễn cưng chiều nàng, : “Hài lòng chứ?”

Đường Nguyễn Nguyễn một nữa xuống, mím môi : “Tạm .”

Tần Tu Viễn : “Ta hài lòng.”

Đường Nguyễn Nguyễn nghi hoặc, : “Hài lòng cái gì?” 、

Tần Tu Viễn khẽ : “Nhìn thấy nàng để ý như , hài lòng… Cũng vui mừng.”

Đường Nguyễn Nguyễn sửng sốt, sắc mặt cũng ửng đỏ. Tần Tu Viễn thấy nàng vì mà cùng Phạm Thiếu Mẫn mà xảy xung đột, hiểu chút cao hứng.

Tần Tu Viễn ở trong chăn yên lặng nắm tay Đường Nguyễn Nguyễn, thấp giọng : “Nguyễn Nguyễn dường như mỗi khi ăn món nàng nấu thì sẽ thích nàng hơn một chút.”

Lúc vẫn còn vài phần say rượu, lẩm bẩm: “… Làm mới thể cho mỗi ngày nàng cũng thích nhiều hơn một chút đây?”

Đường Nguyễn Nguyễn sửng sốt, mà cũng nghĩ đến những chuyện ?

Nhớ gương mặt băng giá mà từng nàng, dần dần tiếp nhận nàng, và đến bây giờ là cẩn thận che chở nàng, trong lòng Đường Nguyễn Nguyễn đột nhiên dâng lên một loại cảm xúc ngọt ngào. Nàng dịu dàng trả lời: “Chàng ngoan ngoãn ăn món nấu, sẽ càng thích hơn.”

Thế nhưng, bên cạnh còn động tĩnh gì nữa, rượu hoa lê trắng thật sự là lợi hại, khiến Tần Tu Viễn thành công bỏ lỡ lời mềm mại dịu dàng của cô nương mà yêu.

TBC

Ngày hôm .

Tần Trung vội vội vàng vàng vọt Phi Hiên Các, trực tiếp chạy tới thư phòng, thấy Tần Tu Viễn. Hắn sang bếp nhỏ, thấy Đường Nguyễn Nguyễn, hỏi: “Phu nhân, tướng quân ở ?”

Đường Nguyễn Nguyễn thấy thần sắc khác thường của , : “Sao ? Tối hôm qua Tướng Quân say rượu, còn đang ngủ…”

“Ai vẫn còn ngủ?” Giọng của Tần Tu Viễn chút lười biếng, nhưng ăn mặc chỉnh tề mà tới cửa bếp nhỏ, vẻ mặt tươi nàng. Tần Trung thấy Tần Tu Viễn, vội vàng : “Tướng quân, đưa tin tức tới!”

Tần Tu Viễn thu hồi ánh mắt, : “Đến thư phòng.”

Đường Nguyễn Nguyễn liền yên tâm tiếp tục thạch. Hai thư phòng, Tần Trung nhanh chóng đóng cửa , : “Tướng quân, mời xem.”

Dứt lời, đưa một tờ giấy cho Tần Tu Viễn. Tần Trung : “Trong thư Vương Nhiên xuất hiện, hơn nữa thê tử và con , tối nay sẽ tìm cơ hội để cứu .”

Tần Tu Viễn nhướng mắt phượng, sắc mặt đột nhiên lạnh lùng, trầm giọng hỏi: “Thư nào đưa tới? Đã gửi bao lâu ?”

Tần Trung : “Người nọ là hạ nhân của phủ Tả tướng, là tin tức Lưu Nhị công tử đưa.”

Tần Tu Viễn suy nghĩ một lát, nhớ tới ở phủ Học sĩ gặp Lưu Thư Nhiễm. Lúc đó, ánh mắt giảo hoạt mang theo vài phần thành khẩn, : “Tướng quân, hứng thú hợp tác với ?”

Tần Tu Viễn tỏ vẻ gì, nhưng Lưu Thư Nhiễm , sẽ biểu lộ thành ý… Tin tức hôm nay, chính là thành ý của .

Tần Trung nhíu mày : “Mẫu tử Vương phu nhân ở cách phủ khá xa, nếu tới cướp lúc trời tối thì chậm nhất là giữa trưa xuất phát, tướng quân, để thuộc hạ mang theo một đội bắt sống Vương Nhiên trở về!”

Tần Tu Viễn : “ lỡ như là một cái bẫy thì ? Nói chừng, bọn họ đưa chúng tròng.”

Tần Trung sửng sốt, nghĩ tới điều . Tần Tu Viễn hỏi: “Vậy hạ nhân đưa tin trông như thế nào?”

Tần Trung suy nghĩ một chút, : “Bề ngoài trắng trẻo, đặc biệt nhã nhặn, còn đang chờ ở ngoài cửa lớn, thuộc hạ dám để cho .”

Tần Tu Viễn mỉm , : “Đi, dẫn gặp !”

Tần Trung kỳ quái : “Gặp ?”

Tần Tu Viễn liếc một cái, thản nhiên : “Đi mời Lưu Nhị công tử phủ…”

*Thạch đá là một món ăn vặt nổi tiếng của mùa hè, một món ăn vặt nổi tiếng nguồn gốc từ Vân Nam và Quý Châu, đó du nhập Vũ Dương, Tứ Xuyên, và chào đón rộng rãi ở Tứ Xuyên và Trùng Khánh. Món mát lạnh và thơm ngát, dịu dàng và sảng khoái. Là món ngon mùa hè nhiều ưa chuộng bởi độ mịn, trong, đá, ngon và giá thành rẻ.

Loading...