Xuyên Về Cổ Đại Làm Bà Chủ Nhỏ - Chương 174

Cập nhật lúc: 2025-04-27 23:16:22
Lượt xem: 62

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đường Nguyễn Nguyễn mở quyển trục , hóa là một tấm bản đồ. Nàng nghi hoặc hỏi: “Bản đồ ý nghĩa gì?”.

Tần Tu Viễn thoáng qua, : “Đây là bản đồ mà Lễ Bộ phân chia quầy hàng trong Mỹ Thực Lệnh. Nàng xem, chúng ở đây… là vị trí chữ Ất.”

Hắn chỉ vị trí đánh dấu bản đồ. Vị trí ở góc khu Đông Nam, tính là nhỏ, thể tiếp xúc với thực khách qua , nhưng cách từ đường chính đó xa, xem như là tạm , cũng .

Tần Tu Dật : “Ta hỏi đưa bản đồ tới, hằng năm Mỹ Thực Lệnh đều tổ chức ở Xuân Hoa Đài trong cung. Vị trí Xuân Hoa Đài sớm định . Tuyến đường chính sẽ cung cấp cho những tham gia kinh nghiệm, danh vọng.”

Lời xong Tần Tu Viễn hiểu rõ. Con đường chính là nơi Hoàng Đế và Thái Hậu khả năng qua nhất. Tần Tu Viễn mỉm , : “Không nghĩ tới, Xuân Nhật Yến cũng chút hiệu quả.”

Đường Nguyễn Nguyễn chút kinh ngạc, hỏi: “Điều nghĩa là gì?”

Ngôn Chi Tâm : “Nếu là bình thường thì nhất định Lễ Bộ sẽ lưu một vị trí tồi tệ nhất cho võ tướng, nhưng để cho chúng vài phần nhân tình, vị trí cũng khá , với trù nghệ của Nguyễn Nguyễn thì nhất định thể giành chiến thắng!”

Đường Nguyễn Nguyễn hồi tưởng Lưu đại nhân ăn thử cháo Trạng nguyên trong Xuân Nhật Yến, khỏi cảm thấy chút thú vị. Đường Nguyễn Nguyễn mím môi , : “Đây cũng là đầu tiên tham gia, cũng nắm chắc, nên chỉ thể cố gắng hết sức.”

Tần Tu Dật : “Đệ , nếu thể đoạt quán quân, lẽ… Đó là sẽ một cơ hội tuyệt vời cho chúng .”

Tần Tu Viễn nhíu mày, : “Nhị ca ý gì ?”

Tần Tu Dật : “Những năm , vật phẩm ban cho những đoạt giải đều là kỳ trân dị bảo. năm nay, Hoàng thượng nếu ai đạt giải quán quân, sẽ đồng ý một chuyện cho đó, chỉ cần vi phạm lễ pháp là , cho nên dự thi vô cùng nhiều.”

Tần Tu Viễn nhanh chóng hiểu ý của , : “Nhị ca là … Trên Mỹ Thực Lệnh…”

Trong lòng Tần Tu Dật hiểu rõ nhưng mà chỉ gật đầu, Tần Tu Viễn lập tức phủ định, : “Không ! Cho dù Nguyễn Nguyễn thể đoạt quán quân thì cũng thể để cho nàng tự đề cập đến việc , lỡ như Hoàng thượng giận chó đánh mèo thì nàng như thế nào?”

Ngôn Chi Tâm hiểu nhưng Đường Nguyễn Nguyễn hiểu hàm ý trong đó, : “A Viễn.”

Tần Tu Viễn sang nàng với ánh mắt lo lắng. Đường Nguyễn Nguyễn : “Nếu thực sự thể giành ngôi vị quán quân thì lẽ đây là cơ hội nhất để rửa sạch oan khuất phụ trưởng.”

Sắc mặt Tần Tu Viễn trầm xuống, bình tĩnh nàng: “Không , lỡ như Hoàng thượng…”

“Chúng sớm muộn gì cũng đến bước , nếu Hoàng thượng lời hứa , hơn nữa chúng cả nhân chứng lẫn vật chứng, vô luận như thế nào thì lẽ ngài sẽ giận đến mức giận chó đánh mèo tại chỗ.”

Đường Nguyễn Nguyễn bày vẻ mặt nghiêm túc và ánh mắt kiên định. Tần Tu Viễn trầm ngâm một lát, nhưng vẫn chút lo lắng. Thấy Đường Nguyễn Nguyễn kiên trì như , : “Được , nếu như nàng đoạt quán quân, chúng thể nhân cơ hội thỉnh cầu Hoàng thượng xem xét vụ án đó, nhưng để đề cập tới.”

Tần Tu Viễn cơn thịnh nộ Mẫn Thành Đế sẽ chuyện gì. Hắn thể để cho nàng một đại điện mà chịu áp lực lớn như . Đường Nguyễn Nguyễn xong liền mỉm đáp : “Được.”

Tiệc xuân hoa sắc, Xuân Hoa Đài.

Mỹ Thực Lệnh mà vạn chú ý, hôm nay rốt cục cũng sắp khai yến, từ nửa tháng quan Lễ Bộ vô cùng bận rộn vì để sự kiện trọng đại hàng năm thể tiến hành đúng hẹn. Lễ Bộ thượng thư Lưu đại nhân mặc quan phục tỉ mỉ, nghiêm cẩn tới lui, cẩn thận kiểm tra từng vị trí dự thi, chỉ huy : “Danh bài ở vị trí bày biện chỉnh tề một chút!” Dừng một lát, chỉ sang bên cạnh : “Sao bên thiếu dụng cụ nấu ăn? Mau bổ sung…”

Xưa nay là một cứng nhắc nghiêm túc, cấp việc nhanh tay thì nôn nóng thôi.

“Nhanh tay lên một chút! Nghe hôm nay Thái hậu lão nhân gia cũng đến! Đừng để xảy bất kì sơ suất gì!”

Trương đại nhân nhắc nhở tất cả , chính cũng chằm chằm bọn họ việc, phụ trách kiểm tra trường, nhưng mắt cũng chỉ thể bận tâm đến xung quanh trục đường chính, dù thì đó là con đường tất yếu mà Thái hậu và Hoàng thượng sẽ qua.

Ở một góc Đông Nam của Xuân Hoa Đài. Quan Lễ Bộ mới Viên ngoại lang Mạc đại nhân, ở vị trí chữ Ất, cũng đang đốc thúc , mau chóng chuẩn sẵn sàng vật tư dự thi.

Hắn sẽ phát cho mỗi quầy hàng một bộ dụng cụ nấu ăn, còn nguyên liệu nấu ăn sẽ do các thí sinh tự chuẩn . Những thí sinh vùng chữ Ất bên cạnh đến. Người tới là một đại hán, dáng cao lớn thô kệch mặc một bộ trường bào hoa văn, cầm mấy hộp thức ăn tới đặt lên quầy hàng, nhíu nhíu mày, : “Sao quầy hàng … Ngay cả nước cũng ?”

Tiểu Lại ở một bên vội vàng chạy tới, : “Vị công tử , hiện giờ còn đang trong giai đoạn chuẩn nên chúng ưu tiên thành xong các quầy hàng ở khu Đông Nam mới thể nấu .”

Sắc mặt đại hán khẽ biến, : “Cái gì? Vậy chúng còn chờ bao lâu?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-co-dai-lam-ba-chu-nho/chuong-174.html.]

Tiểu Lại : “Mỹ Thực Lệnh giờ Ngọ mới chính thức bắt đầu, ba khắc thì tất cả sẽ chuẩn thỏa đáng.”

Đại hán sắc trời : “Vậy chẳng còn hai khắc nữa ? Người của chúng sẽ tới đây ngay bây giờ, chẳng lẽ ngươi để cho bọn họ chờ hai khắc mà ngay cả nước cũng ? Ngươi Vương gia nhà là ai ?”

Tiểu Lại lắp bắp : “Cái … Tiểu nhân …”

Mạc đại nhân cầm bút lông đang tính toán đồ đạc nhưng thấy thanh âm bên , liền tới: “Có chuyện gì xảy ?”

Mạc đại nhân ôn tồn hỏi. Tiểu Lại thấp giọng : “Vị công tử … Nhất định nô tài lập tức nấu nước dâng , nhưng tiểu nhân thật sự là vì phòng ăn cách nơi khá xa, nếu như chạy qua chạy , chỉ sợ sẽ kịp…”

Đại hán Mạc đại nhân một chút, thấy vô cùng tuấn tú, phong mạo sáng sủa, một cỗ quý khí liền : “Vị đại nhân là?”

Mạc đại nhân chắp tay : “Tại hạ Mạc Lâm, là viên ngoại lang của Lễ Bộ, phụ trách giám sát vị trí dự thi của khu Đông Nam trong Mỹ Thực Lệnh .”

Đại hán hừ nhẹ một tiếng, : “Ta còn tưởng là ai, thì chỉ là một quan ngũ phẩm nho nhỏ mà cũng dám chậm trễ thời gian của Kiềm Nam quận vương phủ ?”

Tiểu Lại chút tức giận, : “Kiềm Nam quận vương phủ thì ? Người tham gia Mỹ Thực Lệnh… Thì tuân thủ quy củ…”

Đại hán thấy hạ nhân vẫn nhượng bộ thì chút tức giận : “Ta tuân thủ quy củ thì như thế nào? Ta là bào của Kiềm Nam vương phi, ngươi thể ? Một lát nữa tỷ tỷ sẽ tới đây! Mau pha cho !”

Mạc đại nhân vội tức giận, : “Dám hỏi đại nhân xưng hô như thế nào?”

Đại hán thấy Mạc Lâm vài phần khách khí, liền dương dương đắc ý : “Triệu Dương Danh.”

Mạc Lâm , Kiềm Nam Triệu gia, quả thật là danh môn vọng tộc ở địa phương, nhưng nếu đến kinh thành thì chỉ sợ cũng chẳng mấy đến. Mạc Lâm mỉm , : “Bạch Tùng.”

Tiểu Lại tên Bạch Tùng đáp: “Hạ quan ở đây.”

Mạc Lâm thản nhiên : “Ngươi tới ghi chép một chút, vị trí đầu tiên của chữ Ất, Triệu Dương Danh vô lễ với phán quan, ghi cảnh cáo một .”

Bạch Tùng sửng sốt, lập tức khẽ , : “Vâng!”

Nếu cảnh cáo vượt quá ba thì sẽ mất tư cách tham gia cuộc thi. Triệu Dương Danh quen ương ngạnh, nghĩ tới ngay cả một tiểu quan ngũ phẩm cũng dám khinh thường , nhất thời tức giận đánh , đưa tay túm lấy y phục của Mạc Lâm, : “Ngươi dám! Mau xóa hồ sơ cho lão tử, bằng sẽ tha cho ngươi!”

Khóe miệng Mạc Lâm khẽ căng thẳng, nhưng sắc mặt đổi, mà Bạch Tùng hoảng sợ, : “Ngươi buông Mạc đại nhân … Đánh mệnh quan triều đình sẽ chịu hình phạt!”

“Phán quyết hình phạt? Ngoài thì còn ai khác thấy nữa?” Triệu Dương Danh nhạt, chắc chắn Bạch Tùng là một con rùa rụt đầu, tất nhiên dám chứng.

“Ta thấy.” Giọng của thiếu nữ từ phía vang lên, ngọt ngào mang theo một tia sảng khoái. Mạc Lâm thấy tiếng liền … Là một thiếu nữ hồng y xinh , lông mày dài, mắt phượng nhướng lên, tay cầm một hộp đựng điêu khắc hoa lưu ly, ở bên cạnh vị trí thứ hai của chữ Ất, thoạt vô cùng xinh . Triệu Dương Danh cũng chằm chằm nàng ngay đó lập tức phục hồi tinh thần : “Ngươi là ai mà dám xen chuyện của ?”

đối phương cũng là một mỹ nhân, tính ương ngạnh của Triệu Dương Danh cũng thu hồi vài phần mà buông tay, Mạc Lâm liền thoát khỏi kiềm chế. Mạc Lâm chỉnh đốn bộ quan bào mới, đau lòng sờ cổ áo nhăn nheo, lập tức xoay thiếu nữ vẫn ở giữa quầy hàng. Thoạt nàng mới mười sáu mười bảy tuổi, một cỗ khí chất thong dong tiêu sái, giống những tiểu thư thế gia tầm thường. Nàng rực rỡ như ánh mặt trời, ánh mắt lấp lánh chằm chằm bọn họ, khiến thể rời mắt.

“A Dao.” Đường Nguyễn Nguyễn dẫn hạ nhân từ từ tới, : “Đã xảy chuyện gì ?”

Tần Tu Dao , : “Tam tẩu, nơi đánh mệnh quan triều đình.”

Đường Nguyễn Nguyễn khẽ nhíu mày , về phía mấy ở phía . Triệu Dương Danh vốn tưởng rằng tiểu thư đủ , nhưng nghĩ tới đến một còn hơn! Hắn khỏi âm thầm suy nghĩ, vì các cô nương Đế Đô đều vô cùng xinh ? Hắn ở Kiềm Nam từng thấy qua mỹ nhân như .

“Không, gì!” Triệu Dương Danh vội vàng , hai vị mỹ nhân liền cảm thấy bọn họ bình thường, thể chọc , hơn nữa cũng lưu một ấn tượng ngang ngược thô bạo trong lòng mỹ nhân. Bạch Tùng thấy chuyển biến nhanh như nên cũng chút nghẹn họng, mà Mạc Lâm thản nhiên , : “Triệu công tử, nếu việc gì thì bản quan .”

Triệu Dương Danh kiên nhẫn lưng , nữa. Mạc Lâm bước tới vị trí thứ hai của chữ Ất, : “Đa tạ tiểu thư lên tiếng tương trợ, xin hỏi thể xưng hô với tiểu thư như thế nào?”

Tần Tu Dao tươi : “Chuyện nhỏ cần để ý.”

TBC

Bạch Tùng đối với lá gan của vị cô nương cũng vài phần bội phục, chính cũng chút sợ hãi, ai cô nương dám lên, yên lặng xốc lên danh sách dự thi của vị trí chữ Ất, kinh ngạc trong nháy mắt lập tức phủ định. Đợi Mạc Lâm và Tần Tu Dao hàn huyên một phen, Bạch Tùng mới kéo sang một bên: “Mạc đại nhân, vị trí là ai ?” Bạch Tùng vẻ mặt thần bí .

Mạc Lâm : “Sáng nay mới lấy danh sách, còn kịp kỹ…”

Bạch Tùng : “Đây là phủ Trấn Quốc tướng quân!”

Loading...