Xuyên Về Cổ Đại Làm Bà Chủ Nhỏ - Chương 176
Cập nhật lúc: 2025-04-27 23:16:26
Lượt xem: 48
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Sắc mặt Bạch Tùng ngưng tụ, vội vàng buông đũa xuống : “Ngươi, ngươi ngậm m.á.u phun !”
Đường Nguyễn Nguyễn nhíu nhíu mày, thấp giọng hỏi: “Ngươi là ai?”
TBC
Tần Tu Dao bĩu môi mà đáp: “Hình như là bào của Kiềm Nam quận vương, thoạt cũng chỉ là một cái thùng rỗng kêu to mà thôi.”
Bạch Tùng xong thì nghẹn một chút, nghĩ thầm Tần tiểu thư lá gan đúng là lớn. Triệu Dương Danh vẫn chịu buông tha, : “Ngươi là phán quan mà nhận đồ ăn từ mấy hào vị hai của chữ Ất thì chính là một tên quan nhận hối lộ biến tướng, cáo trạng ngươi!”
Nhất thời Bạch Tùng chút hoảng hốt, tuy rằng việc ăn bánh bao chuyện lớn gì nhưng miệng lưỡi đời vô cùng đáng sợ, nếu truyền ngoài khẳng định sẽ tổn hại thanh danh của , nên lúc cũng chút sốt ruột.
Triệu Dương Danh thấy Bạch Tùng mím môi thì cũng chút dương dương đắc ý. Lúc Mạc Lâm nhàn nhã bước tới, mặc quan phục màu đỏ, bộ dáng chỉnh tề tôn lên vẻ mặt phong thần tuấn tú, khiến cho mà vui mắt. Triệu Dương Danh thấy tới càng la lớn lên: “Mạc đại nhân đúng ? Thuộc hạ của ngươi bỏ bê nhiệm vụ mà ở đây nhận hối lộ, ngươi định xử lý thế nào?”
Mạc Lâm cũng thấy bọn họ chuyện nên lúc cũng nhíu mày mà về phía Bạch Tùng. Bạch Tùng thấp giọng : “Mạc đại nhân… Thuộc hạ, chẳng qua là thuộc hạ quá đói bụng, nhưng chỉ là ăn một cái bánh bao, cũng từng nhận bất cứ thứ gì khác, đây tính là nhận hối lộ chứ?”
Bạch Tùng xong nước mắt. Mạc Lâm một cái mới tiếp lời: “Ngươi sang một bên .”
Bạch Tùng yên lặng gật đầu sang một bên. Đường Nguyễn Nguyễn vốn mặt đỡ nhưng thấy Mạc Lâm tới xem chuẩn xử lý như thế nào. Mạc Lâm nghiêm trang về phía Triệu Dương Danh, cách giữa hai quá một trượng, : “Vừa kiểm tra bố trí bên một chút, công việc cơ bản đều thành, cho nên Bạch Tùng lơ là nhiệm vụ thì cũng đúng. chuyện nhận hối lộ…”
Triệu Dương Danh thấy vẻ mặt nghiêm túc liền : “Như thế nào?”
Mạc Lâm trịnh trọng : “Cần nhân chứng.”
Triệu Dương Danh nhạo một tiếng tới, vỗ n.g.ự.c : “Bổn công tử chính là nhân chứng!”
Vẻ mặt Mạc Lâm lộ vài phần khó xử, : “Nếu đại nhân kiên trì cáo trạng như thế, thì cũng chỉ thể theo tâm nguyện của đại nhân, nhưng mà nếu trừng trị quan viên cũng cần vật chứng thì ?”
Triệu Dương Danh giơ ngón tay chỉ chiếc bánh bao cuối cùng trong hộp thức ăn, : “Vừa , món ăn chính là cái , cái bánh bao chính là vật chứng vi phạm quy định!”
Đường Nguyễn Nguyễn và Tần Tu Dao liếc mắt , Đường Nguyễn Nguyễn nghĩ thầm, ngốc ? Còn bắt đầu thi đấu đắc tội với phán quan.
Triệu Dương Danh thấy Mạc Lâm đến quy củ nên cũng hả giận. Lúc hai cho chút thể diện nào, còn bây giờ ngã tay , tất nhiên là vô cùng vui sướng khi thấy gặp họa. Mạc Lâm thoáng qua bánh bao trong hộp thức ăn : “Bánh bao là ai ?”
Đường Nguyễn Nguyễn định mở miệng thì Tần Tu Dao đưa tay ấn lên tay nàng . Tần Tu Dao lập tức ngắt lời nàng, : “Ta !”
Nàng nghĩ thầm, lỡ như gã gây chuyện thì còn thể giúp tẩu tẩu gánh một chút phiền toái, sẽ ảnh hưởng đến chuyện thi đấu. Mạc Lâm mỉm , mắt bao mà đưa tay cầm lấy cái bánh bao , dùng thời gian nhanh như chớp mà bỏ trong miệng!
“A!” Triệu Dương danh trợn mắt há mồm : “Ngươi! Ngươi đang gì ? Sao ngươi ăn vật chứng?”
Trong miệng Mạc Lâm đang nhét đầy bánh bao tiện chuyện, như thấy Triệu Dương Danh gì mà nhai hết bánh bao, đó nuốt xuống. Hắn ăn vô cùng gấp gáp nên nghẹn ngừng ho khan, khuôn mặt tuấn tú đỏ bừng. Tần Tu Dao thấy thế liền vội vàng dậy đưa cho một bình nước. Mạc Lâm thuận tay nhận lấy, uống một ngụm lớn mới định còn ho khan. Câu đầu tiên Mạc Lâm mở miệng chính là: “Vật chứng nào?”
Triệu Dương Danh trợn tròn mắt tức giận : “Ý ngươi là ?”
Vẻ mặt Mạc Lâm lộ nghi vấn, hỏi: “Ngươi chứng vật ? Ta từng thấy nó.”
Khóe mắt Đường Nguyễn Nguyễn khẽ co rút, còn hành động như ?
Tần Tu Dao thiếu chút nữa tiếng, nàng phụ họa thêm: “Ta cũng từng thấy qua, ngươi cái gì?”
Triệu Dương Danh thoáng cái hiểu , tức giận : “Ngươi ở mặt chúng mà dám ăn sạch sẽ vật chứng. Làm gì hèn hạ như ngươi chứ? Ngươi mau nôn ! Ngươi nôn cho !”
Rốt cục cũng ý thức đùa bỡn, trong hộp thức ăn trống rỗng, một cái bánh bao cũng còn. Nếu cáo trạng thì mặc dù nhân chứng, nhưng ngay cả một vật chứng cũng lấy !
Hắn tức giận đến nỗi dậm chân!
Tần Tu Dao mặt , nàng : “Nếu các ngươi thật sự thực lực thì hãy đường đường chính chính mà thắng. Nếu dựa việc lôi kéo phán quan cùng những dự thi khác xuống nước thì tính là hùng hảo hán gì?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-co-dai-lam-ba-chu-nho/chuong-176.html.]
Nàng mặc hồng y, vẻ mặt lẫm liệt, đôi mắt nhướng lên mang phong tư xuất chúng. Mà Mạc Lâm một quan phục màu đỏ, và Tần Tu Dao tuổi tác tương đương , cũng tuấn tú sáng sủa, xong lời thì ngưng thần nàng.
Giờ phút hai cách xa, qua còn tưởng rằng là một đôi bích nhân mặc hỉ phục, sáng đến chói mắt.
Thật Triệu Dương Danh vốn cũng cáo trạng bọn họ, chỉ mượn cơ hội uy h.i.ế.p để cho bọn họ bỏ qua sự việc cảnh cáo … Nếu , giải thích như thế nào với tỷ tỷ nhà . Giờ phút sắc mặt căng thẳng, nghiến răng nghiến lợi nhưng cũng cách nào khác. Mạc Lâm dường như thấu tâm tư của , lên tiếng : “Triệu công tử, một cảnh cáo còn ảnh hưởng đến việc dự thi, nhưng nếu ba thì sẽ mất tư cách dự thi, kính xin ngươi suy nghĩ kỹ khi , chớ tái sinh sự việc tương tự. Nếu chúng sẽ xử phạt nghiêm khắc.”
Triệu Dương Danh giật giật khóe miệng, còn gì thì lúc thấy ở vị trí đầu tiên của chữ Ất tới. Một vị phụ nhân dáng đẫy đà đang nha dìu chậm rãi tới.
Khuôn mặt nàng xinh , đầu đầy hoa thúy, vẻ mặt vô cùng phú quý. Đôi mắt phượng của nàng về phía , phát hiện Triệu Dương Danh đang một đám vây quanh thì chút nghi hoặc. Triệu Dương Danh đầu , thấy nữ tử thì ngẩn , lập tức cùng Mạc Lâm đôi co nữa mà trực tiếp trở về quầy hàng nhà .
“Tỷ tỷ…” Triệu Dương Danh ở mặt nữ tử giống như mèo con ngoan ngoãn, Đường Nguyễn Nguyễn thoáng qua, thì cũng là một ngoài mạnh trong yếu. Nữ nhân đó từ từ xuống, nàng , “Ngươi gì ở đó?”
Trên trán Triệu Dương Danh toát một tầng mồ hôi mỏng, đáp: “Bọn họ… Không gì…”
Nữ tử chính là Kiềm Nam quận vương phi, xuất từ Triệu gia ở Kiềm Nam, từ nhỏ sở thích gì khác, chỉ thích nghiên cứu mỹ thực. Nàng lạnh lùng liếc Triệu Dương Danh một cái : “Tốt nhất ngươi đừng gây phiền toái cho , cách vách cũng là phận gì, đừng kết giao lung tung, đỡ nhục phận .”
Vẻ mặt Triệu Dương Danh ngầm , : “Vâng… , sáng sớm tới kiểm tra vị trí chữ Ất, tất cả đều , tỷ tỷ xem?”
Hắn vội vàng chuyển đề tài, dám lộ vẻ chột vì sợ tỷ tỷ phát hiện chuyện cảnh cáo. Mà bên , mấy cũng cao hứng vì thành công đuổi Triệu Dương Danh . Tần Tu Dao hứng thú Mạc Lâm, : “Không ngờ ngài thông minh như ! Thoáng cái ăn hết bánh bao…”
Đường Nguyễn Nguyễn cũng hé miệng , nàng : “Chúng vốn là ý , may mà gây phiền toái cho đại nhân.”
Bạch Tùng chút ngượng ngùng : “Đều do … Vì đói quá thèm ăn.”
Mạc Lâm mỉm đáp : “Không trách Bạch Tùng , bánh bao quả thật sự là mỹ vị.” Dứt lời, Tần Tu Dao một cái. Đột nhiên sắc mặt Tần Tu Dao đỏ lên, nàng nhớ tới chuyện mới vì Đường Nguyễn Nguyễn… Trong nháy mắt giải thích thế nào, bánh bao cũng do . Hiện giờ trong sân dự thi càng ngày càng nhiều , vòng thứ nhất sắp bắt đầu thi đấu, vì thế Mạc Lâm cùng Bạch Tùng cũng tranh thủ thời gian tuần tra khu Đông Nam.
Đường Nguyễn Nguyễn vô tình liếc một bên quầy hàng khác của bọn họ, chính là vị trí thứ ba trong chữ Ất bên trái cũng tới. Đường Nguyễn Nguyễn , kinh ngạc lên tiếng, : “Lý phu nhân?”
Lý phu nhân mặc váy dài vân mây đáp , mí mắt khẽ giật giật, : “Nguyễn Nguyễn?”
Đường Nguyễn Nguyễn mỉm qua: “Thì Lý Đại Học Sĩ cũng đăng ký dự thi…”
Trên mặt Lý phu nhân một tia hổ dễ phát hiện, bà gật đầu. Lý phu nhân cùng Trương phu nhân và Ngôn phu nhân đều là bằng hữu của Tần lão phu nhân. Lúc thường xuyên cùng đánh mã điếu và hí khúc, nghĩ tới, hôm nay đụng ở chỗ .
Lý phu nhân cao hứng nổi, vì cái gì khác mà vì Đường Nguyễn Nguyễn ở đây, danh ngạch thăng cấp dùng mắt thường cũng thể thấy thiếu một bậc.
“Mẫu ? Vị là…?” Tức phụ của Lý phu nhân tới, nàng mặc một bộ y phục thoải mái, tay áo rộng kéo lên cao, xoa tay hầm hè, chuẩn một trận lớn. Lý phu nhân : “Vị là phu nhân Trấn Quốc tướng quân, Đường thị.”
Lý phu nhân với Đường Nguyễn Nguyễn: “Đây chính là tức phụ của , Trương thị, Sở Di.”
Đường Nguyễn Nguyễn hữu hảo, : “Hạnh ngộ.”
Trương Sở Di yên lặng đánh giá nàng hai , khóe miệng căng thẳng, một lời. Đây chính là vị tướng quân phu nhân mà mẫu thường xuyên khen ngợi ? Đôi bàn tay trắng trẻo giống thường xuyên xuống bếp?
Nàng tự nhận trù nghệ tệ, nhưng luôn mẫu quở trách, trong lòng Trương Sở Di chút phục, dần dần vẻ khó chịu lộ mặt, nàng : “Sớm qua trù nghệ của tướng quân phu nhân , cũng là thật ?”
Bộ dáng nàng như , cho chút thoải mái. Tần Tu Dao tức giận, nhưng Đường Nguyễn Nguyễn thản nhiên , : “ thì đợi lát nữa sẽ thấy rõ.”
Thiếu phu nhân Lý gia, Trương Sở Di : “Vậy mỏi mắt mong chờ.”
Không khí giương cung bạt kiếm.
Hai trở về quầy hàng, Tần Tu Dao : “Tẩu tẩu, thiếu phu nhân Lý gia cũng thật sự vô lễ.”
Đường Nguyễn Nguyễn khẽ : “Chớ chấp nhặt với nàng , tránh ảnh hưởng đến tâm tình của .”