Xuyên Về Cổ Đại Làm Bà Chủ Nhỏ - Chương 181

Cập nhật lúc: 2025-04-27 23:16:36
Lượt xem: 71

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mạc Lâm mỉm , đáp: “Hồi Thái Tử điện hạ, hiện giờ bọn họ phạm sai lầm thứ ba, theo lý thì hủy bỏ tư cách dự thi.”

“Cái gì?” Kiềm Nam Quận vương phi biến sắc, : “Thái Tử điện hạ nương tay!”

Sắc mặt Thái Tử vẫn lạnh nhạt như : “Các ngươi hãy mau chóng thu thập đồ đạc đến cung chờ Quận vương gia , thế nhưng chắc các ngươi thể đợi , dù khả năng cao là sẽ đưa đến Đại Lý tự chờ thẩm vấn.”

Quận vương phi xong lập tức sắc mặt trắng bệch, thiếu chút nữa bệt mặt đất. Triệu Dương Danh cũng lộ vẻ mặt kinh hoảng: “Tỷ tỷ! Chuyện gì đang xảy ? Chúng đây?”

Quận vương phi lập tức lớn lên: “Làm ! Tất cả đều tại ngươi! Đang yên đang lành chọc giận Thái Tử gì?”

Triệu Dương Danh ngẩn , lập tức thể nhịn nữa mà : “Chuyện gì xảy đều là của ? Nếu thì vì ngươi ép ?”

Hai mắt đỏ bừng, tức giận bỏ Quận vương phi xoay rời . Quận vương phi sửng sốt, cũng cảm thấy mất mặt đến cực điểm, nàng hung hăng với gia đinh: “Còn sửng sốt gì nữa! Không mau!”

Người ở vị trí đầu tiên của Ất tự đều ủ rũ theo Quận vương phi. Mọi thấy thế thì hận thể sảng khoái vỗ tay!

Lúc , Thanh Hiên vội vàng : “Thẩm thẩm! Chúng con đến trễ chứ?”

Thời gian đến một khắc đồng hồ nữa là kết thúc nên Thanh Hiên cao giọng một tiếng: “Chúng lấy thẻ bài !”

Dứt lời, các học sinh cùng với Thái Tử đều đưa thẻ bài cho Đường Nguyễn Nguyễn.

Đường Nguyễn Nguyễn tủm tỉm : “Vẫn là ‘vũ khí bí mật’ lợi hại!”

Dứt lời, nàng bưng một đĩa thịt nướng lớn : “Tất cả đều vất vả , mau đến ăn chút gì !”

Tại thời điểm , trong các học sinh đột nhiên một cái đầu nhỏ đáng yêu: “Thẩm thẩm!”

Đường Nguyễn Nguyễn sửng sốt, lập tức kinh hỉ : “Thất công chúa?”

Thái Tử cũng kinh ngạc lên tiếng: “Nguyên Đình? Sao ở đây?” Hắn vội vàng : “Thấm tần nương nương tìm thấy , khẳng định sẽ sốt ruột!”

TBC

Nguyên Đình lè lưỡi, : “Muội nhanh chóng trở về, sẽ mẫu phi phát hiện! Vừa thấy Thái Tử ca ca cùng Thanh Hiên ca ca về phía nên nghĩ nhất định là tới tìm thẩm thẩm, cũng may mà thông minh cho nên theo tới đây… Hì hì…”

Tiểu cô nương lộ vẻ mặt đắc ý, đến mức khuôn mặt tròn trịa mịn màng, vô cùng đáng yêu. Đường Nguyễn Nguyễn mím môi , : “Tiểu miêu miêu! Thôi nào, thẩm nướng cho con một bắp ngô cay, chứ?”

Nguyên Đình vui vẻ vỗ tay, : “Thật quá! Đa tạ thẩm thẩm!”

Vừa thịt nướng sẽ vị cay, Nguyên Đình còn nhỏ nên ăn các món cay, Đường Nguyễn Nguyễn nướng giúp nàng một bắp ngô quết bơ cay.

Đưa Nguyên Đình quầy hàng , Đường Nguyễn Nguyễn đầu đón nhận ánh mắt của Thái Tử. Nàng gật đầu, : “Thái Tử điện hạ.”

Thái Tử thoáng vài phần áy náy, thấp giọng : “Tần phu nhân, … Không cố ý che giấu danh tính.”

Đường Nguyễn Nguyễn để ý lắm, nàng : “Ta sớm ngươi bình thường… Lại nghĩ tới chính là Thái Tử… Tuy rằng của Hạo Tường, nhưng lời vẫn tính như thường chứ?”

Thái Tử sửng sốt, : “Cái gì?”

Đường Nguyễn Nguyễn thì thầm: “Rảnh rỗi đến phủ chúng , sẽ đồ ăn ngon cho thưởng thức!”

Thái Tử xong, ôn nhu đáp : “Được!”

Hai giống như tỷ , đơn giản thuần túy.

Thái Tử cùng một đám thiếu niên vui vẻ lên vị trí đầu tiên của Ất Tự, Thanh Hiên bắt đầu phân phát mỹ thực cho bọn họ, vui vẻ giới thiệu: “Đây là sụn gà nướng! Đây là ngô nướng, đây là sườn nướng… Đây là cà tím nướng… ”

Sở dĩ đợi đến bây giờ mới tới chính là vì chờ Thái Học tan học, đó kéo các đồng môn tới. Tam Hoàng tử Mẫn Nguyên Khánh cũng theo, chút do dự những món ăn , lẩm bẩm : “Ăn cái nào mới đây?”

Thanh Hiên luôn thiếu quyết đoán, vì thế đề nghị: “Tam Hoàng tử, bằng nếm thử sườn nướng ?”

Tam Hoàng tử một cái, hỏi: “Cái … Có ngon ?”

Thanh Hiên , : “Trù nghệ của Tam Thẩm , điện hạ cứ yên tâm !”

Tam Hoàng tử Mẫn Nguyên Khánh thấy chắc chắn như thế thì gật gật đầu cầm lấy một chuỗi sườn nướng lên, chỉ thấy món là thịt cắt mỏng, cầm lên còn thấy xèo xèo, mặt dính các loại gia vị như ớt bột, tiểu hồi, ngửi một cái thấy thịt thơm ngát xông mũi. Mẫn Nguyên Khánh thấy nào cũng đang thưởng thức món ngon, vì thế cũng tự lấy thịt nướng bỏ miệng… Bên trong thịt mềm, còn bên ngoài nướng đến cháy, răng cắn nhẹ nhàng xé một cái, thịt sườn cực kỳ non mềm theo thớ thịt mà tách , chạm đầu lưỡi thấy gia vị nồng đậm khơi dậy trong khoang miệng, trong mặn cay còn mùi hương đặc trưng của món nướng, cho ngừng . Tam Hoàng tử mới ăn một miếng vội vàng mở miệng : “Thanh Hiên… Ngươi đây là món gì?”

Thanh Hiên , : “Là sườn nướng, điện hạ thấy ?”

Tam Hoàng tử dường như hạ quyết tâm gì đó, quả quyết : “Cho thêm mười xiên!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-co-dai-lam-ba-chu-nho/chuong-181.html.]

Thanh Hiên sửng sốt, : “Được , hỏi thẩm Tam xem còn nhiều như !”

Ngô của Nguyên Đình còn chín nên nàng chỉ thể trông mong các ca ca ăn, nàng nuốt nước miếng, hỏi: “Thái Tử ca ca, món nào ngon nhất ?”

Thái Tử tao nhã lột xương gà nướng giòn khỏi tăm tre, dùng đũa gắp lên nhấm nháp, : “Đều ngon… Không, món mới ngon nhất.”

Nguyên Đình thoáng qua sụn gà nướng mà chỉ yên lặng gật gật đầu, nàng lặng lẽ nhảy xuống chỗ , đến bên cạnh Đường Nguyễn Nguyễn, thấp giọng : “Thẩm, thẩm thể nướng cho một ít sụn gà ? Ta lấy hộp thức ăn.”

Đường Nguyễn Nguyễn nghĩ nàng mang về cho Thấm tần và Lục Hoàng tử Mẫn Nguyên Thanh thì gật gật đầu, đáp: “Được, để cho Thất công chúa!”

Nguyên Đình nheo mắt : “Thật quá! Hì hì…”

Đường Nguyễn Nguyễn đưa ngô nướng cho nàng, : “Ngô của chín !”

Khuôn mặt nhỏ nhắn của Nguyên Đình đỏ bừng, nàng tràn đầy chờ mong, : “Đa tạ thẩm! Thẩm là nhất!”

Nàng nâng xiên ngô nướng vàng rực rỡ lên, vui vẻ trở chỗ của . Thái Tử thấy nàng lấy ngô thì hỏi: “Ngô của dường như giống với những bắp ngô nướng khác.”

Nguyên Đình gật đầu, : “Đây là ngô quết bơ, thẩm là đặc biệt cho ăn, cái cay !”

Nàng mở cái miệng nhỏ nhắn lộ hàm răng nhỏ trắng thoáng cái cắn mấy hạt ngô, bơ ngô hương vị vô cùng đậm đà, ngọt ấm, thoáng cái thoả mãn tiểu công chúa!

Nguyên Đình kinh hỉ hô lớn: “Ôi! Thẩm thẩm, ngô nướng ngon! Sao ngọt như ?”

Giọng của tiểu công chúa cũng giống như ngô quết bơ, ngọt ngào thấm ruột gan. Đường Nguyễn Nguyễn nàng, vô cùng dịu dàng.

Lúc , tiếng chuông vang lên báo hiệu vòng đầu tiên của so đấu mỹ thực kết thúc…

Tần Trung đưa tất cả thẻ bài treo lên cao cao, chờ phán quan tới đếm. Mạc Lâm dẫn Bạch Tùng một vòng, đầu tiên là thống kê xong lượng thẻ bài phố Giáp tự khu Đông Nam, đó mới đến phố Ất tự. Bởi vì vị trí đầu tiên cấm nên Tần Tu Dao thấy bọn họ tới vui vẻ vẫy tay với : “Mạc đại nhân! Mau đến đếm thẻ của chúng !”

Sắc mặt Mạc Lâm đỏ lên, ho nhẹ một tiếng: “Tới đây.”

Đường Nguyễn Nguyễn đưa tất cả tấm thẻ bày mặt phán quan theo quy định, Mạc Lâm một bên đếm, Bạch Tùng một bên ghi chép.

“Hai mươi chín, ba mươi… Tổng cộng ba mươi mốt thẻ bài!” Mạc Lâm đếm xong cũng chút cao hứng. Số thẻ bài nhiều nhất của khu Đông Nam mắt thuộc về phủ Trấn Quốc tướng quân, mấy cao hứng vô cùng. Tần Tu Dao vội vàng hỏi: “Đại nhân, chúng thể thăng cấp vòng tiếp theo ?”

Mạc Lâm mỉm , : “Còn đếm xong phía mới …”

Tần Tu Dao cảm thấy chút mất mát gật đầu, : “À… Đa tạ Mạc đại nhân.”

Mạc Lâm thấy thần sắc nàng tối hơn vài phần, trong lòng khỏi rung động, : “Cô nương cần gấp gáp… Ta cảm thấy các vẫn cơ hội…”

Tần Tu Dao thì ánh mắt sáng lên, nàng : “Thật ?” Nàng : “Vậy thì chờ đợi tin tức của ngài!”

Mạc Lâm thản nhiên , gật gật đầu với bọn họ tới nhà tiếp theo.

Nhà kế bên Ất tự thì ít thẻ bài, Mạc Lâm đếm đơn giản báo : “Bảy tấm.”

Trương Sở Di lộ vẻ mặt vui, ngay cả tiếp đón phán quan cũng lười. Lý phu nhân liếc mắt nàng một cái, : “Thua thua thua, kỹ năng của bằng , còn chịu nổi ?”

Khóe miệng Trương Sở Di vẫn căng thẳng, nàng xoay trốn về phía bếp.

Mặc dù vòng đầu tiên kết thúc, nhưng bên Đường Nguyễn Nguyễn thấy vẫn đang ăn uống vui vẻ nên cùng Tần Trung tiếp tục nướng thịt cho bọn họ ăn, bận rộn vô cùng. Một đám náo nhiệt cho bầu khí cũng sôi nổi hơn. Tuy nhiên, các nàng cũng rằng nào đó đang núp trong bóng tối, chằm chằm cử chỉ và hành động của .

“Tử Vân cô nương, tiểu thư mà ngươi … Có đó ?” Đệ Của Thấm tần là Phương Quyền cùng với cung nữ Tử Vân trốn ở một bên, về phía quầy hàng Ất tự. Trên mặt đang vô cùng kích động cùng khát vọng khó thể diễn tả thành lời, thể tin về phía Tần Tu Dao. Tử Vân dựa theo Âm quý nhân dặn dò đó thấp giọng : “Không sai, vị hồng y cô nương chính là Tứ tiểu thư phủ Trấn Quốc tướng quân, Tần Tu Dao.”

Phương Quyền tấm tắc khen ngợi, : “Ta , thứ tỷ của … A , Thấm tần nương nương đối với như thế, nguyện ý đem Tứ tiểu thư phủ Trấn Quốc tướng quân mai mối cho ?”

Tử Vân cố gắng , : “ , Thấm tần nương nương thương Phương công tử. Chỉ là Thấm tần nương nương hầu hạ Hoàng thượng và chiếu cố Hoàng tử Công chúa cho nên thật sự rảnh phân gặp , vì thế mới để cho Âm quý nhân an bài việc …”

Phương Quyền ung dung một cẩm bào màu bạc lấp lánh của thấy chút hài lòng, : “Vậy còn chờ gì nữa? Gia thế tiểu thư như , còn mỹ mạo tuyệt luân, chúng nhanh chóng tiến lên gặp mặt nàng !”

Hai mắt phát hào quang của kẻ tham lam, dứt lời còn xông lên. Tử Vân nhanh tay lẹ mắt, vội vàng kéo , : “Phương công tử! Không thể!”

Phương Quyền nhíu mày, vô cùng khẩn cấp, : “Vì ?”

Tử Vân suy nghĩ một chút mới : “Dù Tần tiểu thư cũng là tiểu thư khuê các, nếu Phương công tử tùy tiện tới tự báo gia môn thì vẻ đường đột quá! Nam nữ gặp vốn là chuyện bí mật, thành cũng tiện sớm cho … Phương công tử ngàn vạn đừng lên tiếng!”

Phương Quyền vội vàng hỏi: “Ta , nhưng tiếp theo thế nào?”

Tử Vân mỉm đáp : “Hôm nay Mỹ Thực Lệnh kết thúc, chủ tử nhà sẽ tìm một chỗ thuận tiện ở hậu cung để cho hai vị gặp mặt, Phương công tử cần gấp gáp…”

Loading...