Xuyên Về Cổ Đại Làm Bà Chủ Nhỏ - Chương 182
Cập nhật lúc: 2025-04-27 23:16:39
Lượt xem: 66
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Phương Quyền xong thì con tim đang xao động tạm thời trấn an xuống. Hắn lưu luyến Tần Tu Dao, cô nương áo đỏ như lửa, rực rỡ như ánh mặt trời, quả thực tả hết . Tử Vân sợ ở lâu lộ nên thấp giọng : “Phương công tử, dẫn nghỉ ngơi , chờ Mỹ Thực Lệnh kết thúc thì sẽ đưa Tần tiểu thư tới gặp, cứ yên tâm !”
Lúc Phương Quyền mới miễn cưỡng gật gật đầu theo nàng .
Tất cả những điều , ở vị trí thứ hai của Ất tự vẫn hồn nhiên phát hiện . Đường Nguyễn Nguyễn, Tần Trung và Thải Bình bắt tay thu dọn quầy hàng, còn Tần Tu Dao và Minh Sương thì đang tiếp đón Tần lão phu nhân cùng đại tẩu Vương Vân Vọng tới.
“Ai ôi, đều do xe ngựa , nếu đường sửa xe sửa một canh giờ thì cũng đến mức bỏ lỡ vòng thi đấu đầu tiên!” Tần lão phu nhân lộ vẻ mặt ảo não vì bỏ lỡ vòng đầu tiên mỹ thực nên cảm thấy vô cùng tiếc nuối. Vương Vân Vọng đưa cho bà một chuỗi bánh bao nướng xong, : “Mẫu đừng tức giận nữa, chúng còn may mắn vì đến và thể tham gia vòng hai, như cũng !”
Trên mặt Tần lão phu nhân thu hồi vẻ tiếc nuối, bà yên lòng cắn một miếng bánh bao nướng, ai ngờ bên ngoài bánh bao nướng cứng như ! Bà thử dùng sức cắn một miếng mới phát giác bên ngoài cứng nhưng bên trong mềm mại, hương vị cũng ngon miệng!
Không khỏi cho nỗi tiếc nuối ảo não trong lòng bà cũng giảm bớt vài phần, dù Mỹ Thực Lệnh kết thúc thì hồi phủ cũng thể ăn thịt nướng do tức phụ . Lúc Đường Nguyễn Nguyễn cũng tủm tỉm tới, : “Mẫu , nếu chúng cơ hội tham gia vòng thứ hai thì hỗ trợ giúp chúng con, nếu thể tham gia thì chúng cùng xem náo nhiệt, ?”
Tần lão phu nhân bĩu môi : “Sao thể? Tức phụ nhà lợi hại như , nhất định là thể vòng trong!”
Lời còn dứt, chỉ thấy Mạc Lâm dẫn Bạch Tùng tới vị trí Ất Tự.
Bạch Tùng lộ vẻ mặt vui mừng, dường như chính bản tiến vòng hai, mà mặt Mạc Lâm cũng lộ ý rõ ràng, nâng mắt nghênh đón đôi mắt của Tần Tu Dao hướng tới. Tần Tu Dao thấy bọn họ đến thì lập tức nhiệt tình nghênh đón: “Mạc đại nhân, kết quả ?”
Mạc Lâm mỉm , gật đầu : “Không sai.”
Tần Tu Dao xong, trong lòng chút thấp thỏm, nhưng kiềm chế chờ mong, : “Sao ? Tẩu tẩu nhà … Chúng vòng tiếp theo ?”
Mạc Lâm lấy một quyển trục, cao giọng : “Vị trí thứ hai Ất tự mỹ thực cho phiếu bầu lên đến ba mươi mốt phiếu, xếp hạng thứ tư trong đội thi, thuận lợi vòng tiếp theo.”
“Tuyệt vời!” Tần Tu Dao cao hứng kéo tay Đường Nguyễn Nguyễn, nàng nhảy dựng lên như một hài tử. Đường Nguyễn Nguyễn cũng vô cùng vui vẻ, : “Đa tạ Mạc đại nhân cùng Bạch đại nhân!”
Tần lão phu nhân cũng cao hứng chịu nổi, bà bất động thanh sắc thoáng qua Lý phu nhân cách vách, Lý phu nhân chỉ ngượng mà lên tiếng. Tần lão phu nhân cũng tươi đáp , nhưng mặt còn vẻ tự hào. Thanh Hiên cùng các thiếu niên khác còn đang ăn ở quầy hàng tin tức , cũng khỏi vỗ tay khen ngợi!
Chỉ Nguyên Đình vội vàng vàng nhảy xuống chỗ , : “Thẩm thẩm, thẩm cố lên! Ta đây!”
Đường Nguyễn Nguyễn sửng sốt, hỏi: “Nguyên Đình ?”
Nguyên Đình vội vàng đáp: “Vòng thứ hai của Mỹ Thực Lệnh là do phụ hoàng tự đề, lúc chắc chắn phụ hoàng cùng mẫu phi ở Ngọc Các của Xuân Hoa Đài, nhanh chóng qua đó, nếu mẫu phi phát hiện vụng trộm chạy ngoài thì nhất định sẽ trách cứ !”
Đường Nguyễn Nguyễn hiểu : “Được! Tần Trung, ngươi đến tiễn tiểu công chúa một đoạn !”
Tần Trung sửng sốt, Thải Vi đối diện thúc giục : “Tiểu thư gọi đó.”
Chân Thải Vi còn khỏi , nàng cũng thể quá lâu, vì thế cùng Tần lão phu nhân nên đến khá muộn. Tần Trung hắc hắc, đáp : “Vậy nàng chờ , trở về bên cạnh nàng.”
Sắc mặt Thải Vi đỏ lên: “Ai bên chứ, còn mau .”
Vì thế Tần Trung vội vàng cùng tiểu công chúa đến Ngọc Các ở trung tâm của Xuân Hoa Đài. Nàng đưa hộp thức ăn Đường Nguyễn Nguyễn cho Tần Trung : “Ngươi giúp cầm thứ , đây là mỹ thực mà mang cho phụ hoàng cùng mẫu phi.”
Bộ dáng của tiểu công chúa như lớn vô cùng thú vị, Tần Trung cũng cảm thấy chút đáng yêu.
Bên , Mạc Lâm xong kết quả vòng tiếp theo thì giao quyển trục cho Đường Nguyễn Nguyễn, : “Xin phu nhân bớt một khắc đồng hồ để đến Ngọc Các của Xuân Hoa Đài diện kiến Hoàng thượng, đề tài vòng thứ hai của Mỹ Thực Lệnh là do Hoàng thượng tự đề .”
Đường Nguyễn Nguyễn gật đầu thu dọn đồ đạc, chuẩn đến Ngọc Các. Mà Tần Tu Dao tiến lên một bước, đột nhiên giữ chặt Mạc Lâm đang , nàng : “Mạc đại nhân! Vật thưởng của năm nay là gì?”
Ngón tay nàng trắng nõn, mềm mại xương đang kéo ống tay áo áo của , cho ngây ngốc một hồi. Sắc mặt Mạc Lâm đỏ lên, thấp giọng : “Chẳng lẽ Tần tiểu thư ? Phần thưởng năm nay của Mỹ Thực Lệnh là một lời thỉnh cầu tới bệ hạ.” Dừng một chút, bổ sung, “Đương nhiên trái với lễ pháp là .”
Tần Tu Dao đăm chiêu gật đầu, : “Thì là thật …”
Mạc Lâm vẻ mặt do dự của nàng, đột nhiên sinh hứng thú, : “Nếu Tần tiểu thư thắng, cô nương cái gì?”
Tần Tu Dao hỏi đến sửng sốt, nàng đáp: “Ta ?” Dừng một chút, nàng : “Ta mẫu cho phép ngoài du ngoạn bốn phương… ”
Mạc Lâm chút kinh hỉ, : “Thật ? Khi còn là thiếu niên cũng du ngoạn bốn phương, còn nghĩ cơ hội thì chắc chắn sẽ tiếp tục ngoài…” Thế nhưng trong nhà hy vọng đến quan, cho nên chỉ thể tạm thời chặt đứt ý niệm trong đầu. Dừng một chút, tiếp tục thấp giọng , “ những khác nhất định sẽ giống như cô nương, ước đơn giản như .”
Lần trong những tiến vòng trong, phần lớn đều là quan to hiển quý, những đó cố gắng vòng thứ hai thì tất nhiên là chuẩn mà đến, hơn nữa còn yêu cầu rõ ràng. Thật hiểu, hành động của Mẫn Thành Đế là ý gì. Tần lão phu nhân bất động thanh sắc hai bên chuyện, bà cũng trầm ngâm suy nghĩ.
Bà thấy Bạch Tùng ở bên cạnh thì mở miệng : “Bạch đại nhân… Còn trẻ như thế Lễ Bộ, thật sự là tuổi trẻ tài cao!”
Bạch Tùng thấy Phu nhân Trấn Quốc Công khen như thế thì khỏi đỏ mặt, vội vàng đáp: “Tần lão phu nhân quá khen! Hạ quan thật sự hổ thẹn…”
Tần lão phu nhân khẽ nhíu mắt phượng, vẻ mặt đầy ý , : “Đại nhân cần khiêm tốn, Bạch đại nhân là nhân tài hiếm , chắc hẳn là cưới thê tử ?”
Trên mặt bạch tùng càng đỏ hơn, thấp giọng : “Chưa từng.”
Tần lão phu nhân giả vờ kinh ngạc, : “Ta thấy những trong Lễ Bộ các ngươi, nào đều tuấn tú, mà vẫn thành ?”
Bạch Tùng giải thích: “Xác thực… Không chỉ mà vị Mạc Lâm, Mạc đại nhân cũng cưới thê tử.”
Bạch Tùng cảm thấy kinh ngạc, nghĩ thầm chẳng lẽ Tần lão phu nhân mối cho ?
Vương Vân Vọng như thấu tâm tư của Tần lão phu nhân, nàng : “Vị Mạc đại nhân , lúc từng thấy qua, ngài đến Lễ Bộ từ khi nào?”
Bạch Tùng , đáp : “Mạc đại nhân là ở Đế Đô, tổ tiên của ở Ích Châu Di huyện, là một thế gia giàu .”
Tần lão phu nhân xong cũng thấp giọng thầm: “Như cũng chút xa…”
Bạch Tùng sửng sốt, hỏi: “Vừa Tần lão phu nhân cái gì?”
Tần lão phu nhân hổ , đáp : “Ta đang … Hắn rời nhà xa như thế, một đến Đế Đô nhậm chức cũng dễ dàng gì… Không phụ mẫu trong nhà như thế nào? Bao nhiêu tuổi ?”
Vương Vân Vọng thấy Tần lão phu nhân hỏi rõ ràng như thế nên cũng vội vàng đánh trống lảng: “Cái … Hôm nay Mỹ Thực Lệnh cũng nhờ Bạch đại nhân cùng Mạc đại nhân chiếu cố, phủ Trấn Quốc tướng quân mới thể thuận lợi tiến vòng trong nên mẫu tặng chút lễ vật đến hai vị.”
Bạch Tùng xong thì cũng cảm thấy thụ sủng nhược kinh, vội vàng từ chối: “Không , thể nhận !”
Ngay lúc , Mạc Lâm cũng tới, chắp tay : “Hạ quan bái kiến Trấn Quốc Công phu nhân, Hổ Khiếu tướng quân phu nhân.”
Tần lão phu nhân gật đầu, sắc mặt Vương Vân Vọng ngưng trọng , cũng lâu ai gọi nàng như , nàng đột nhiên thêm vài phần hảo cảm đối với vị viên ngoại lang mới nhậm chức của Lễ Bộ.
“Mạc đại nhân tuổi trẻ tài cao, thật sự là hậu sinh khả úy*.” Tần lão phu nhân từ xuống đánh giá Mạc Lâm, sinh phong thanh nguyệt lãng, phong nhã đến cực điểm, cùng nữ nhi ngốc của vài phần xứng đôi… Chỉ là chức quan cũng thấp một chút, nhưng thấy thông minh nhanh nhạy, chắc chắn chỉ dừng ở một chức ngũ phẩm.
Mạc Lâm mỉm , : “Tần lão phu nhân quá khen, hạ quan vẫn kính ngưỡng uy danh của Trấn Quốc Công và Hổ Khiếu tướng quân, tuy rằng may mắn gặp nhưng hôm nay thể gặp phu nhân của hai vị thấy vô cùng vinh hạnh.”
Tần Tu Dao khỏi một cái, năm đó chuyện cha và đại ca… Đã náo loạn giông tố cả thành , mà nhiều vẫn về phía bọn họ thấy chuyện phụ cùng đại ca thể phạm tội tham công liều lĩnh thì đều né tránh kịp, mà ngược còn dứt khoát, cứng rắn, ban ngày ban mặt dám nhắc tới việc . Tần lão phu nhân mỉm , còn vài phần khí khái. Mạc Lâm : “Tần lão phu nhân, vòng thứ hai Xuân Hoa Đài diễn trận chung kết còn một chút thời gian mới bắt đầu, nhưng hạ quan đề nghị mấy vị thể qua sớm một chút để ở hàng ghế đầu, như thể thấy rõ ràng hơn, cũng thể trợ uy cho tướng quân phu nhân.”
Tần lão phu nhân gật đầu : “Đa tạ đại nhân nhắc nhở.” Cuối cùng, bà : “A Dao, thì chúng qua đó .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-co-dai-lam-ba-chu-nho/chuong-182.html.]
……
Lúc , Đường Nguyễn Nguyễn sớm đến Xuân Hoa Đài để chuẩn , mà các thiếu niên ăn xong thịt nướng cũng đều giải tán gần hết. Tần Tu Dao gật đầu, : “Mạc đại nhân cũng qua đó ?”
Mạc Lâm nàng hỏi đến sắc mặt chút nóng lên: “Muốn… Ta sẽ qua.”
Ngày thường là một tiêu sái tự kiềm chế nhưng vì khi đối diện với đôi mắt của Tần Tu Dao, luôn cảm thấy tim đập nhanh hơn. Tần Tu Dao mỉm , nàng nhiệt tình : “Vậy chúng cùng qua đó… Được chứ?”
Thiếu nữ mang vẻ mặt tươi sáng đang duyên . Mạc Lâm nhẹ nhàng nuốt một cái, : “Vậy hạ quan dẫn đường cho các phu nhân và tiểu thư qua.”
Bạch Tùng cảm thấy nghi hoặc, nhắc nhở khu Đông Nam còn việc thu thập thì Mạc Lâm hắng giọng, : “Bạch Tùng, việc thu thập khu Đông Nam, nhờ ngươi giám sát một chút…”
Bạch Tùng mở to mắt: “Ta? Ngươi…”
Mạc Lâm thấp giọng : “Buổi tối đến Trân Tu Các, mời.”
Bạch Tùng sửng sốt đó sảng khoái đáp: “Thành giao!”
Tần Tu Dao thấy vẻ bí ẩn thần bí của hai bọn họ thì : “Các ngươi đang gì ?”
Bạch Tùng giảo hoạt , : “Không gì… Mạc đại nhân hào phóng khiến hạ quan bội phục.”
Mạc Lâm trừng mắt một cái lập tức xoay mặt : “Hai vị phu nhân, Tần tiểu thư, chúng qua đó chứ?”
Dứt lời, mấy theo Mạc Lâm về phía trung tâm của Xuân Hoa Đài, nơi đó kết cấu hình tròn điêu khắc hoa văn, đây chính là Ngọc Các, cho tới nay đây đều là nơi mà Hoàng Đế, hậu phi cùng các quan lớn xem thi đấu. Mà địa điểm thi đấu là ở bãi đất trống Ngọc Các, quầy hàng phụ cận chủ đạo thu dọn, hiện giờ đổi thành bàn ghế xem thi đấu. Mọi thể vây quanh những dự thi, mấy hàng phía còn thể thấy rõ ràng nhưng phía thì chỉ thể xem náo nhiệt. Dưới sự dẫn dắt của Mạc Lâm Tần lão phu nhân dễ dàng chiếm vị trí hàng đầu để xem, lúc còn bắt đầu thi đấu, cũng thấy nhàm chán. Tần Tu Dao mở miệng bắt chuyện, nàng hỏi: “Mạc đại nhân, ngài từng du ngoạn khắp nơi, thì ngài từng tới nơi nào ?”
Mạc Lâm giật : “Nhà ở phụ cận Ích Châu, những nơi xung quanh cùng mấy tòa thành lớn hướng về phía Bắc, đều qua, xa nhất là Bắc Cương.”
Tần Tu Dao sửng sốt, : “Ngươi còn từng đến Bắc Cương ?”
Nàng vẫn nhớ đó là nơi phụ cùng đại ca mất mạng, khỏi trầm mặc hơn vài phần. Mạc Lâm thấy sắc mặt nàng đổi thì cũng nàng nhớ tới chuyện thương tâm nên vội vàng đổi đề tài, : “A… Ai cũng quân Tần gia các ở Bắc Cương uy danh vô cùng hiển hách.”
Tần Tu Dao , nàng trở về dáng vẻ mạnh mẽ, : “Vậy …”
Mạc Lâm tiếp tục : “Ừm… Tuy rằng lão Trấn Quốc Công cùng Hổ Khiếu tướng quân còn nhưng chuyện xưa của bọn họ vẫn truyền mãi… Mặc dù qua nơi đó từ nhiều năm nhưng nghĩ rằng trong lòng bá tánh sẽ quên công lao của phụ và ca ca của cô nương.”
Tần Tu Dao ít khi tin tức về Bắc Cương. Lúc cha và ca ca gặp chuyện may, nàng còn nhỏ, đó Tần Tu Dao cũng nhắc tới chuyện Bắc Cương để tránh cho bi thương, cho nên nàng ít về nơi đó. Tần Tu Dao tiếp tục hỏi: “Vậy Bắc Cương điều gì đặc biệt ?”
Mạc Lâm suy nghĩ một chút mới : “Dân chúng nơi biên cương vô cùng phóng khoáng, ngay cả các cô nương cũng thẳng thắn, nếu coi trọng lang quân nào thì sẽ chủ động lên lấy lòng.”
Tần Tu Dao thì mở to đôi mắt đối phương, tò mò hỏi: “Làm thế nào để lấy lòng?”
Mạc Lâm cảm thấy hổ, ho nhẹ một tiếng: “Ta cũng , dù cũng từng trải qua…”
Tần Tu Dao dí dỏm, : “Cũng đúng… Mạc đại nhân thẹn thùng như thế, nếu cô nương lấy lòng, chỉ sợ ngài dọa chạy mất…”
Sắc mặt Mạc Lâm càng đỏ lên, : “Cũng nhất định là như , xem là ai…”
Nắng xuân chiếu xuống, rơi con ngươi thiếu nữ mắt nàng càng thêm long lanh như phát ánh sáng. Hai đang tán gẫu thì thấy tiếng chuông kêu lên…
…..
Bên ngoài Xuân Hoa Đài, trăm hoa nở rộ, diễm lệ tranh xuân; bên trong Xuân Hoa Đài, khách như mây đến, náo nhiệt thôi. Mẫn Thành Đế dẫn Hoàng Hậu, Huệ phi, Thấm Tần cùng những khác từ từ lên Ngọc Các.
Còn mấy vị đại quan thể cùng bọn họ Ngọc Các, đó là Nội Các Thủ Phụ Đường đại nhân, Tả tướng Lưu Thực, Trấn Quốc đại tướng quân Tần Tu Viễn đều ở trong danh sách .
Mọi ở Xuân Hoa Đài đều cúi đầu hành lễ quỳ lạy.
Mẫn Thành Đế vung tay áo lên, : “Miễn lễ.”
Mọi đồng loạt dậy.
Thấm Tần dựa theo quy củ cách Mẫn Thành Đế xa, còn Mẫn Thành Đế cùng Hoàng Hậu gần, bên cạnh Hoàng Hậu chính là Huệ phi thâm niên, mà đối diện Huệ phi, mới là Thấm Tần, Tuy Thấm Tần cách Mẫn Thành Đế một chút nhưng cũng gì trở ngại. Mẫn Thành Đế thấy Thấm Tần đông tây mới : “Ái phi, hôm nay nàng hứng thú với Mỹ Thực Lệnh ?”
Thấm tần vội vàng điều chỉnh biểu tình, dịu dàng , : “Mỹ Thực Lệnh là đại sự hàng năm mùa xuân, tượng trưng cho ngũ cốc mùa, mưa thuận gió hoà, nếu triều đình an thì bá tánh cũng sung túc giàu , thần đương nhiên vui mừng khôn xiết.”
Mẫn Thành Đế , : “Ái phi thể nghĩ cho thiên hạ như quả thật .”
Văn Hoàng Hậu ở một bên cũng đoan trang gật đầu, mỉm : “Thấm tần thật đúng là trong lòng mang xã tắc, giống mấy nữ tử bình thường, sợ là giờ phút chỉ nghĩ đến mỹ thực trong trận đấu.”
Lời như vô tâm nhưng đang ám chỉ tay Thấm tần vươn quá dài, còn cả gan quan tâm đến chuyện triều chính. Thấm tần như một am hiểu nhưng giả ngu, nàng ngượng ngùng , : “Những thứ đều là thường ngày bệ hạ cho thần … Thần là một nữ lưu yếu đuối, hiểu nhiều như …”
Đôi mắt của nàng chợt lóe, vẻ mặt sùng bái về phía Mẫn Thành Đế, Mẫn Thành Đế mỉm với nàng, dường như cực kỳ hưởng thụ. Mí mắt Hoàng Hậu khẽ giật giật, ngoài mà trong lòng khẽ nâng khóe miệng. Thấm Tần lời , rõ ràng chính là châm chọc các phi tần khác, ngay cả cơ hội thấy Mẫn Thành Đế cũng . Huệ phi ở một bên bất động thanh sắc hai đấu khẩu, nàng mỉm , cũng lời nào. Mẫn Thành Đế thoáng qua Huệ phi, : “Cũng lâu gặp Huệ phi, lúc nàng phong hàn, hôm nay khỏe hơn ?”
Huệ phi sửng sốt, lập tức , : “Sớm khỏi , đa tạ Hoàng thượng quan tâm.”
Nàng lộ vẻ mặt ôn hòa, đầu ngón tay bưng chén run rẩy, nàng phong hàn là chuyện của năm ngoái. Huệ phi khỏi buồn bã trong lòng, quả nhiên lâu Hoàng Đế quan tâm tới . Nàng nhớ tới nhi tử coi trọng, đó là Tam Hoàng tử Mẫn Nguyên Khánh thì khỏi cảm thấy ủy khuất. Thừa dịp Mẫn Thành Đế cùng Huệ phi chuyện, Thấm Tần vội vàng gọi cung nữ tới, hạ thấp thanh âm hỏi: “Còn tìm Nguyên Đình ?”
Cung nữ cũng thấp giọng đáp: “Nguyên ma ma dẫn tìm kiếm ở Xuân Hoa Đài, Phương ma ma cũng dẫn những nơi khác xung quanh tìm kiếm, nô tỳ nghĩ sẽ nhanh chóng tìm …”
Thấm tần tận lực khống chế biểu tình của , : “Bổn cung cho ngươi một khắc đồng hồ, nếu tìm thì các ngươi hãy mang đầu đến gặp !”
Không còn tưởng rằng Thấm tần nương nương đang mỉm mềm giọng gì đó với cung nữ, mà cung nữ xong biến sắc rùng , vội vàng : “Vâng… Nương nương, chúng nô tỳ sẽ tận lực mà .”
Sắc mặt Thấm tần căng thẳng, hôm nay Nguyên Đình theo đến Xuân Hoa Đài xem lễ, nhưng chớp mắt chuồn chơi, thật sự là gấp gáp. Cung nữ thấp giọng nhắc nhở: “Nương nương, Thái Học tan, đón Lục Hoàng tử qua đây ?”
Thấm tần suy nghĩ một chút : “Không cần, hôm nay theo Thái Tử, thì cứ để .”
Nô tỳ bên cạnh yên lặng gật đầu, dường như chủ tử thích việc để Lục Hoàng tử cùng Thái Tử cận nhiều hơn. Ngay khi Thấm Tần lo lắng thì một tiếng gọi ngọt ngào vang lên: “Phụ hoàng, mẫu phi!”
Mẫn Thành Đế đầu thấy tiểu công chúa Mẫn Nguyên Đình bảy tuổi đang mặc một váy màu hồng nhạt, búi tóc đồng hoa, từng bước từng bước leo lên Xuân Hoa Đài, thấy Mẫn Thành Đế còn nhếch miệng nở nụ .
Mẫn Thành Đế thấy nữ nhi như tâm cũng như hoa nở, khỏi hỏi nàng: “Nguyên Đình chơi ? Sao con đến đây?”
Nguyên Đình thấy Văn Hoàng Hậu cũng ở đây, vì thế nhu thuận hành lễ: “Nguyên Đình bái kiến phụ hoàng, mẫu hậu, Huệ nương nương cùng mẫu phi.”
TBC
Mẫn Thành Đế vội vàng : “Mau lên .” Dừng một chút, : “Nguyên Đình cầm theo cái gì ?”
Nguyên Đình tươi lên, đó giống như dâng hiến vật bảo, nàng tinh nghịch chạy đến bên cạnh Mẫn Thành Đế đó đặt hộp thức ăn trong tay lên mặt bàn của Mẫn Thành Đế, : “Phụ hoàng, đây là mỹ thực mà Nguyên Đình đến Mỹ Thực Lệnh lấy phần về cho phụ hoàng!”
Mẫn Thành Đế sửng sốt, lập tức nở nụ , : “Nguyên Đình tự lấy về ? Chỉ một con ư?”
Nguyên Đình lè lưỡi, nàng gượng ngùng gật đầu. Mẫn Thành Đế về phía Thấm tần, Thấm tần vội vàng giải thích: “Nguyên Đình ham chơi, trong chốc lát chạy tìm thấy , thần lo lắng một hồi… Nguyên Đình, cho phép con rời mà hỏi ý mẫu phi.”