Xuyên Về Cổ Đại Làm Bà Chủ Nhỏ - Chương 188
Cập nhật lúc: 2025-04-27 23:16:51
Lượt xem: 55
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Bức tường dài của cung điện màu đỏ tươi cao hơn đầu .
Cung nữ dẫn đường, đầu : “Tần phu nhân, chúng mới qua Ngọc Chương Hiên, nhưng Thấm Tần nương nương chuyện riêng với , mà Ngọc Chương Hiên nhiều tai mắt, tiện lắm, vì thế mới tìm một thiên điện ở phía Ngọc Chương Hiên, sắp tới .”
Đường Nguyễn Nguyễn xong vẫn chút nghi hoặc: “Cô nương, rốt cuộc là chuyện gì mà cần bí mật như ?”
Cung nữ chột , : “Có lẽ, lẽ là chuyện liên quan đến Tần đại tướng quân!”
TBC
Đường Nguyễn Nguyễn nhíu mày: “Có liên quan đến phu quân nhà ?” Nàng vẫn cảm thấy cung nữ vô cùng kỳ quái, : “Vậy thì chờ phu quân tới cùng gặp Thấm tần nương nương!”
Dứt lời nàng xoay . Cung nữ vội vàng ngăn cản nàng , : “Tần phu nhân đợi một chút!”
Đường Nguyễn Nguyễn vẫn để ý tới nàng , cung nữ thừa dịp bốn phía ai, rắc mê dược lên Đường Nguyễn Nguyễn!
Đường Nguyễn Nguyễn còn hai bước cảm thấy lảo đảo, nàng giãy dụa hai cái ngã xuống.
…..
Trên Ngọc Các, Tả tướng Lưu Thực áp giải xuống mà phủ Tả tướng cũng phong cấm, tùy ý .
Trước khi sự việc điều tra rõ ràng thì tạm thời Mẫn Thành Đế truy xét đến hai nhi tử của Tả tướng mà chỉ định Lưu Thư Mặc và Lưu Thư Nhiễm cấm túc trong nhà.
Ở Ngọc Các biến hóa quá nhanh, một khắc còn là Tả tướng địa vị hiển hách, một khắc thành tội nhân. Mọi khỏi chút thổn thức, mà sắc mặt Mẫn Thành Đế vẫn ngưng trọng như . Tuy rằng vô cùng tức giận với hành động của Lưu Thực, nhưng cũng chút nghi ngờ đối với Tần Tu Viễn.
Mẫn Thành Đế chậm rãi mở miệng, : “Tu Viễn, ngươi theo trẫm.”
Dứt lời, Mẫn Thành Đế dậy, chậm rãi : “Những khác… Nếu chuyện gì thì giải tán .”
Tần Tu Viễn ngang qua Đường Các Lão, Đường Các Lão thấp giọng dặn dò: “Chuyển thì thu tay.”
Tần Tu Viễn mỉm theo Mẫn Thành Đế thiên điện Ngọc Các. Sau khi Mẫn Thành Đế rời thì trong Ngọc Các mới buông lỏng vài phần, ít dậy chuẩn rời .
Sắc mặt Hoàng Hậu tái nhợt phượng tọa, nàng yên lặng bưng một chén lên nhưng ngay cả ngón tay cũng cảm thấy phát run. Huệ phi thấy Hoàng Hậu gì thì hỏi: “Hoàng Hậu nương nương khỏe ?”
Hoàng Hậu cực lực che giấu nội tâm , : “Vừa gió thổi nên đau đầu mà thôi.”
Cung nữ Vân Mai tiến lên đỡ nàng : “Nương nương, mời thái y đến xem một chút ?”
Hoàng Hậu cố gắng , : “Không gì đáng ngại.”
Vân Mai liền đáp: “Nương nương, nô tỳ đỡ hồi cung nghỉ ngơi một chút.” Sau đó, nàng kề sát Hoàng Hậu nhỏ giọng : “Lưu Kỳ đang chờ nương nương, hình như tướng gia chuyện cần dặn dò .”
Thần sắc bất lực của Hoàng Hậu nhất thời hòa hoãn vài phần, nàng nghỉ ngơi hồi phục tâm tình một chút, từ từ dậy : “Hồi cung.”
Huệ phi cũng thu hồi bộ dáng quan tâm, mặt chút đổi mà rời . Cho đến khi đại đa đều rời khỏi thì Thấm tần vẫn yên nhúc nhích. Nguyên ma ma hỏi: “Nương nương hồi cung ?”
Thấm tần , : “Hoàng thượng còn thì bổn cung thể ?” Nàng : “Ngươi đưa Nguyên Đình hồi cung .”
Nàng ý vị thâm trường thoáng qua thiên điện, cũng bên trong đang xảy chuyện gì. Với sự hiểu của nàng đối với Mẫn Thành Đế, khẳng định chuyện hôm nay đả kích nhẹ.
…..
Thiên điện Ngọc Các.
Mẫn Thành Đế ngay ngắn chủ vị, mà Tần Tu Viễn cách đó xa. Hai im lặng hồi lâu thì Mẫn Thành Đế bắt đầu hỏi: “Ngươi bắt đầu điều tra chuyện từ khi nào?”
Sắc mặt Tần Tu Viễn bình tĩnh, : “Ba năm , khi phán quyết.”
Khóe miệng Mẫn Thành Đế khẽ nhếch lên, : “ là thành thật.”
Mẫn Thành Đế bình tĩnh Tần Tu Viễn. Kỳ thật năm đó cũng từng hoài nghi về việc , nhưng thái độ của Tả tướng chắc chắn như đinh chặt sắt mà chỉ về phía Tần Mục, hơn nữa Mẫn Thành Đế vốn cũng kiêng kỵ Tần Mục nên mới nửa nghi nửa tin việc Tần Mục gieo gió gặt bão. Nhớ tới Tần Mục, trong lòng Mẫn Thành Đế bất tri bất giác mềm nhũn vài phần, tiếp tục hỏi: “Ngươi còn tra cái gì nữa?”
Tần Tu Viễn : “Tả tướng và lục Hoàng tử Bắc Tề vẫn luôn âm thầm cấu kết, âm mưu gì. Chỉ sợ một khi Tả tướng ngã xuống thì âm mưu của bọn họ hoặc là c.h.ế.t non, hoặc là Lục Hoàng tử sẽ vì minh hữu của mà tay.”
Mẫn Thành Đế trầm tư trong nháy mắt, hỏi: “Ngươi định như thế nào?”
Tần Tu Viễn Mẫn Thành Đế một cái đáp: “Mạt tướng cũng , kính xin Hoàng thượng chỉ điểm.”
Tần Tu Viễn Mẫn Thành Đế bao nhiêu phần tín nhiệm đối với , nên khi chuyện cũng chỉ thể bảy phần. Mẫn Thành Đế khẽ một tiếng, : “Tu Viễn …” Hắn : “Ngươi cần gì giả bộ hồ đồ như chứ?”
Tần Tu Viễn mím môi, lời nào. Tâm tình Mẫn Thành Đế vô cùng phức tạp. Hiện giờ xem Tần Mục thật sự hề sai, sai chính là Tả tướng mưu mô xảo trá, sai nữa chính là mở một mắt nhắm một mắt mà vội vàng phán quyết.
Bây giờ sự thật sáng tỏ, thậm chí là nên buồn hạnh phúc. Buồn là nhất của hãm hại đến chết, vui mừng là bằng hữu từ nhỏ đến lớn của đến c.h.ế.t cũng từng một chuyện nào với . Mẫn Thành Đế đột nhiên : “Hôm nay thể vì Tần Mục lật án, trong lòng trẫm vui mừng.”
Tần Tu Viễn sửng sốt, ngờ Mẫn Thành Đế những lời như . Mẫn Thành Đế tiếp tục : “Tần Mục cùng trẫm từ vị trí Hoàng tử, đến Thái Tử, đến ngôi vị cửu ngũ chí tôn … Thời gian bên cạnh trẫm cũng kém Mưu Khiêm bao nhiêu.”
Mưu công công ở một bên khẽ run lên. Mẫn Thành Đế thấp giọng : “Biết đến cuối cùng cũng ngỗ nghịch trẫm, hề phản bội trẫm, quả thật trẫm lầm .”
Mẫn Thành Đế hết lời. Tần Tu Viễn ngẩng đầu lên, hỏi: “Hoàng thượng, mạt tướng một câu hỏi .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-co-dai-lam-ba-chu-nho/chuong-188.html.]
Mẫn Thành Đế chần chờ trong chớp mắt, mở miệng : “Ngươi hỏi .”
Tần Tu Viễn thu liễm sự kính cẩn, cẩn thận Mẫn Thành Đế, gằn từng chữ hỏi: “Trong lòng Hoàng thượng một tia áy náy nào đối với phụ thần ?”
Khóe miệng Mẫn Thành Đế khẽ căng thẳng, Mưu công công ở một bên cũng biến sắc, lắc lắc đầu với Tần Tu Viễn. Mẫn Thành Đế trầm mặc , Tần Tu Viễn thẳng mắt Hoàng thượng, chờ đợi đáp án của .
Tần Tu Viễn như tựa hồ trở về bộ dáng nhiều năm , sợ trời sợ đất. Quanh thiếu niên lửa, trong mắt ánh sáng, thường xuyên theo bên cạnh Tần Mục. Gió nhẹ thổi tới tựa như cuốn khí ngột ngạt trong thiên điện ngoài, cho dễ dàng đối mặt với nội tâm chính . Một lúc lâu , Mẫn Thành Đế mới mở miệng, giọng trầm thấp: “Có.”
Nếu Mẫn Thành Đế một tia hoài nghi nào đối với Tần Mục thì khả năng. Tần Mục vẫn là mà tín nhiệm nhất. Ngay cả khi Tần Mục c.h.ế.t thì cũng ai trong thiên hạ thể thế vị trí của .
Mưu Khiêm kinh ngạc thoáng qua Mẫn Thành Đế, dường như thấy bản . Tần Tu Viễn đáp án mong , mỉm : “Thần sẽ chuyển lời cho phụ .”
Sắc mặt Mẫn Thành Đế chậm , : “Trẫm mệt mỏi , Mưu Khiêm, đưa Tu Viễn ngoài .”
Tần Tu Viễn mỉm , tiêu sái xoay khỏi thiên điện. Mưu công công yên lặng dẫn đường phía , Tần Tu Viễn đột nhiên : “Mưu công công.”
Mưu Khiêm đầu , cung kính : “Tần tướng quân phân phó gì?”
Tần Tu Viễn thấp giọng : “Đa tạ công công tương trợ.”
Ánh mắt Mưu Khiêm ngưng tụ, mặt nếp nhăn. Hắn : “Tướng Quân gì ? Nô tài hiểu.”
Tần Tu Viễn mỉm , : “Thôi… Chuyện của Phụ qua, nếu câu nệ phận bây giờ trong cung thì với sự nhanh nhạy của Mưu công công cũng thể xuất hầu nhập tướng.”
Trong mắt Mưu Khiêm nóng lên, cúi đáp: “Trấn Quốc Công quá khen , nô tài chỉ là một thái giám đáng nhắc tới.”
Tần Tu Viễn : “Mưu công công quá khiêm tốn. Thỉnh công công dừng bước, tính toán xuất cung.”
Dứt lời, chậm rãi khỏi thiên điện xuống Ngọc Các.
…..
Trên Xuân Hoa Đài, trong phủ Trấn Quốc tướng quân tụ họp cùng một chỗ, Tần Tu Viễn chậm rãi từ Ngọc Các xuống.
“A Viễn!”Tần lão phu nhân kích động gọi Tần Tu Viễn, thấy Tần Tu Viễn bà nhịn mà rơi lệ. Tần Tu Viễn vội vàng đỡ Tần lão phu nhân , : “Mẫu , phụ và đại ca minh oan là chuyện , đừng nữa.”
Tần lão phu nhân : “Được… Được … Ta .”
Tần Tu Dật cũng chậm rãi tới mặt đại tẩu Vương Vân Vọng, : “Đại tẩu… Tẩu cũng đừng thương tâm.”
Vương Vân Vọng lau nước mắt, rốt cuộc bây giờ nàng cũng , Tần Tu Thệ mặc dù là vì cứu Tần Tu Dật mà chết, nhưng ba năm nay Tần Tu Dật vẫn luôn ghi nhớ đại ca trong lòng, nếu tra Vương Nhiên và Tả tướng liên hệ thì sự tình cũng sẽ thuận lợi như .
Nàng Tần Tu Dật, : “A Dật… Cứ để quá khứ qua , và Chi Tâm sống thật hòa thuận, chớ giống như tẩu và đại ca … Trên đời việc gì cho thống khổ hơn so với sinh ly tử biệt, khi còn sống hãy quý trọng .”
Tần Tu Dật trầm giọng đáp: “Đại tẩu yên tâm.” Hắn về phía Ngôn Chi Tâm, : “Ta sẽ phụ lòng Chi Tâm.”
Tần Tu Viễn , hỏi: “Nguyễn Nguyễn ?”
Tần Tu Dao trả lời: “Tam ca cũng tẩu tẩu ? Muội thấy tẩu tẩu một cung nữ dẫn .”
Đôi mắt phượng của Tần Tu Viễn nhíu , : “Cung nữ? Cung nữ nào?”
Tần Tu Dao suy nghĩ một chút, : “Muội cũng thấy rõ.”
Mạc Lâm ở một bên bổ sung: “Hình như là về phía nội cung, nương nương nào triệu kiến Tần phu nhân ?”
Tần Tu Viễn sửng sốt, lập tức về phía Ngọc Các…
Thấm tần nương nương đang chậm rãi dậy chuẩn rời . Sắc mặt Tần Tu Viễn khẽ biến, : “Ta hỏi Thấm Tần nương nương một chút, nếu tẩu tẩu trở về thì phái đến báo cho .”
Tần Tu Dao gật đầu, .” Được.”
Tần Tu Viễn lập tức chạy về phía Ngọc Các…
Giờ phút Thấm tần đang chậm rãi theo phía Mẫn Thành Đế, Nguyên ma ma ở một bên : “Nương nương…”
Thấm tần thấy sắc mặt nàng bất an, : “Sao ?”
Nguyên ma ma hạ thấp giọng, : “Hình như hôm nay nô tỳ… thấy Nhị công tử.”
Thấm Tần nghi hoặc : “Ngươi đang … Phương Quyền?”
Nguyên ma ma gật gật đầu. Thấm tần lập tức chậm , cố ý cách Mẫn Thành Đế xa một chút, nàng thấp giọng hỏi: “Hôm nay tới cầu kiến bổn cung ?”
Nguyên ma ma : “Chuyện lạ chính là ở đây, theo lý thì bọn họ gặp nương nương, nếu hôm nay cung thì chắc chắn sẽ tới cầu kiến, nhưng nô tỳ thấy một cung nữ dẫn dạo.”
Thấm tần nhạo một tiếng, : “Chẳng lẽ thông đồng với cung nữ nào mới.”
Nguyên ma ma : “Cung nữ dù cũng là của đại nội, Nhị công tử chắc là cũng dám. Chỉ là hôm nay cung cái gì? Chẳng lẽ chỉ là đến tham gia Mỹ Thực Lệnh?”