Xuyên Về Cổ Đại Làm Bà Chủ Nhỏ - Chương 191

Cập nhật lúc: 2025-04-27 23:16:57
Lượt xem: 66

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5VKnCdLkz0

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trên mặt Đường Nguyễn Nguyễn đầy nước mắt, ống tay áo cũng rách một chút, vẻ chật vật vô cùng. Lúc , Tần Tu Dao và các thị vệ khác cũng xông , nàng thấy cảnh tượng trong viện, lập tức : “Các ngươi ngoài cửa canh giữ!” Nàng chỉ thị vệ, : “Ngươi báo tin cho Thấm tần nương nương!”

Phương Quyền còn mặt đất kêu la thảm thiết, một đao c.h.é.m xuống khiến chảy m.á.u nhưng cũng vài phần thanh tỉnh, đau đớn : “Ngươi là ai?”

Tần Tu Viễn lạnh lùng : “Ngươi xứng .”

Dứt lời, Tần Tu Viễn dậy lấy mạng của Phương Quyền. Đường Nguyễn Nguyễn lôi kéo , : “A Viễn, nên g.i.ế.c vội… Việc kỳ lạ, mau, mau tìm Thấm tần nương nương…”

Khuôn mặt nàng đỏ ửng, chuyện vô cùng khó khăn. Tần Tu Viễn sắc mặt nàng khác thường, vội vàng hỏi: “Nàng ?”

Đường Nguyễn Nguyễn thở dốc, : “Trước tiên đừng hỏi…”

Tần Tu Viễn Đường Nguyễn Nguyễn như mà còn ngăn cản g.i.ế.c tên đăng đồ tử , cố nén lửa giận của , : “Vậy thì để cho sống thêm một khắc.”

Phương Quyền sợ tới mức sắc mặt trắng bệch, thần trí cũng thanh tỉnh vài phần, ngay cả đau cũng dám kêu. Tần Tu Viễn nâng Đường Nguyễn Nguyễn dậy, nàng vô lực dựa trong n.g.ự.c . Tần Tu Viễn sai trói Phương Quyền, tìm một bộ áo choàng khoác lên cho Đường Nguyễn Nguyễn, : “Tẩu tẩu, tẩu đến đây?”

Đường Nguyễn Nguyễn cố gắng khống chế sự khác thường của , : “Một cung nữ … Thấm tần nương nương triệu kiến , đó, đó lừa tới nơi …”

Vẻ mặt Tần Tu Dao thể tin, : “Sao là Thấm Tần nương nương?”

Tần Tu Viễn lắc đầu, : “Chưa chắc.”

Trong lúc chuyện, Thấm tần vội vàng chạy tới, nàng Thủy Nguyệt Các vô cùng chấn động!

Nàng thấy Đường Nguyễn Nguyễn lập tức chạy tới hỏi: “Nguyễn Nguyễn, ngươi chứ?”

Nàng thấy Phương Quyền đầy m.á.u mặt đất, mà hoảng sợ!

Nàng quát: “Phương Quyền, ngươi ở đây! Ngươi gì?”

Phương Quyền m.á.u chảy ngừng, nhưng tạm thời còn nguy hiểm đến tính mạng, suy yếu : “Ngươi hỏi ? Ta hỏi ai! Không chính ngươi nối nhân duyên cho nên mới gọi đến nơi …”

Tần Tu Viễn nhíu mày, hỏi: “Thấm Tần nương nương, đây là chuyện gì?”

Thấm tần cũng rõ ràng lắm, hỏi Phương Quyền: “Ai dẫn ngươi tới đây?”

Phương Quyền đau đến nghiến răng, : “Còn … Tỷ của ngươi, Âm quý nhân và cung nữ của nàng Tử Vân .”

Lúc , Âm quý nhân và Tử Vân cũng thị vệ dẫn , bọn thị vệ dám động đến Âm quý nhân nhưng kìm lấy Tử Vân. Tần Tu Viễn nhẹ nhàng nâng Đường Nguyễn Nguyễn sang chỗ Tần Tu Dao, lạnh lùng hỏi Tử Vân: “Nói, là ai sai khiến ngươi.”

Tử Vân sợ hãi Âm quý nhân một cái, : “Không… Không ai sai khiến nô tỳ…”

Tần Tu Viễn híp mắt phượng, hiển nhiên là ý định cho nàng cơ hội dối, : “A? Vậy vì ngươi đưa phu nhân của bản tướng quân đến nơi , hại nàng thì ngươi gì?”

Tử Vân nằng nặc trả lời . Lúc thị vệ đến báo: “Tướng quân, trong hương thúc giục tình, đây là mê dược nặng, là một loại thuốc phổ biến phố, đầu tiên là choáng váng, đó là phấn khởi… Cho đến khi, cho đến khi kiệt sức mà chết!”

Thấm Tần và Tần Tu Viễn liếc , hai hiểu . Âm quý nhân mượn Phương Quyền ô uế Đường Nguyễn Nguyễn, để ngăn cản Thấm Tần kết minh với Tần Tu Viễn. Vì để tránh cho sự tình bại lộ, cho bọn họ mất hết danh dự mà đồng thời c.h.ế.t ở chỗ !

Tuy rằng Tần Tu Viễn tin Thấm Tần sẽ hãm hại Đường Nguyễn Nguyễn, nhưng tình huống mắt quả thật vài phần quỷ dị.

Âm quý nhân thừa cơ mà : “Xem là Phương công tử mơ tưởng đến mỹ mạo của Tần phu nhân từ lâu, mà Thấm Tần dung túng nên mới tạo thành cục diện như ?”

Thấm Tần lời của nàng cho tức đến bật , : “Âm quý nhân, ngươi coi tất cả đều là kẻ ngốc ? Bổn cung lý do gì để hại Tần phu nhân?”

Nàng vội vàng về phía Tần Tu Viễn, : “Tần tướng quân, việc liên quan đến bản cung. Tuy rằng Phương Quyền là huyết mạch Phương gia , nhưng bản cung vẫn luôn hòa thuận với , khả năng vì mà hại phu nhân của ngươi.”

Đường Nguyễn Nguyễn hiểu vài phần, : “Hắn mới nhận là Tần tiểu thư… Chỉ sợ thực chất là dụ A Dao tới đây.”

Tần Tu Dao biến sắc, : “Đăng đồ tử lớn mật!” Dứt lời, xách đao lên. Tần Tu Viễn ngăn nàng , : “Giữ một mạng cho , bằng c.h.ế.t đối chứng.”

Tần Tu Dao mới nghiến răng nghiến lợi nhịn xuống. Tần Tu Viễn về phía Tử Vân, trầm giọng : “Tử Vân cô nương, bản tướng quân cho ngươi một cơ hội cuối cùng, màn.”

Tử Vân sợ tới mức run lên, Âm quý nhân uy h.i.ế.p chằm chằm nàng. Tử Vân bất đắc dĩ, đành thấp giọng : “Là…Là Thấm tần nương nương…”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-co-dai-lam-ba-chu-nho/chuong-191.html.]

Thấm hoảng sợ, : “Ngươi ngậm m.á.u phun !”

Âm quý nhân đắc ý , nàng chắc chắn Tần Tu Viễn dám động , : “Tử Vân cũng , chẳng lẽ Tần đại tướng quân thấy ?”

Trong lòng đều hiểu chuyện gì đang xảy , nhưng lời thú tội của Tử Vân vẫn là mấu chốt. Nếu đến mặt Hoàng Đế, Tử Vân vẫn cắn Thấm Tần một nhát thì chuyện chút khó giải quyết.

Tần Tu Viễn lạnh lùng liếc nàng, Âm quý nhân chắc chắn lấy lời thú tội, : “Nếu Tần tướng quân hài lòng với lời khai , thì đừng so đo nữa. Dù Tần phu nhân cũng chuyện gì, coi như là cùng Phương công tử kết giao bằng hữu … Ha ha ha ha… ”

“Xoẹt!”

Tần Tu Viễn vung đao lên, ý của Âm quý nhân c.h.é.m đứt!

“A…” Âm quý nhân thét chói tai một tiếng lập tức đưa tay che đầu!

Tai nàng Tần Tu Viễn dùng một đao c.h.é.m xuống!

Máu tươi theo gương mặt chảy xuống vô cùng kinh . Một đao m.á.u tươi văng khắp nơi, Tử Vân quỳ gối ở một bên cũng dọa đến sững sờ tại chỗ, mặt văng đầy máu. Âm quý nhân gập mặt đất, nàng đau đến thét chói tai: “Tần Tu Viễn! Ngươi c.h.ế.t tử tế!”

Tần Tu Viễn lạnh với Tử Vân: “Lời khai của ngươi bản tướng quân rõ, Tử Vân cô nương nên suy nghĩ .”

Tử Vân giật Tần Tu Viễn, dường như thấy ma quỷ, kinh hồn sợ hãi. Hắn về phía Âm quý nhân, : “Nếu Âm quý nhân phục thì thể cáo trạng với Hoàng thượng. Tần mỗ g.i.ế.c nhiều , cũng ngại g.i.ế.c thêm một thị phi.”

Sắc mặt Âm quý nhân tái nhợt như tờ giấy, nàng oán hận che miệng vết thương, liên tục bò khỏi Thủy Nguyệt các. Thấm Tần cũng Tần Tu Viễn cho hoảng sợ, nàng lẩm bẩm : “Cái … Tần tướng quân, ngươi định kết thúc như ?”

TBC

Tần Tu Viễn Thấm Tần, vẻ mặt lạnh lùng, : “Thấm tần nương nương nghĩ ?”

Thấm tần thoáng qua , trầm mặc .

“A Viễn…” Đường Nguyễn Nguyễn khàn giọng gọi . Tần Tu Viễn đầu nàng, : “Nguyễn Nguyễn, nàng thấy thoải mái ?”

Đường Nguyễn Nguyễn thì thầm: “Chúng về nhà …”

Tần Tu Viễn biến sắc, một tay ôm ngang Đường Nguyễn Nguyễn, bỏ đám Thấm Tần , khỏi Thủy Nguyệt các. Nguyên ma ma theo bên cạnh Thấm Tần chứng kiến bộ sự việc, trong lòng nàng hoảng sợ, : “Nương nương thật sự liên minh với Tần tướng quân? Thủ đoạn của …”

Không cần nàng , chính Thấm tần cũng chút sợ hãi. Thấm Tần suy nghĩ một chút, : “Tần Tu Viễn là yêu ghét rõ ràng… Chuyện của Phương Quyền, hẳn là sẽ quy trách nhiệm lên đầu bản cung.”

Nàng thoáng qua Phương Quyền, đang hấp hối mặt đất, lẩm bẩm : “Cứu mạng…”

Thấm tần chán ghét, : “Người , kéo về Phương gia, đừng để bẩn Thủy Nguyệt Các.”

Nàng xoa xoa huyệt thái dương, còn suy nghĩ thế nào để hòa giải mặt Mẫn Thành Đế. Tần Tu Viễn thật sự là cho nàng một vấn đề lớn!

Tần Tu Viễn ôm Đường Nguyễn Nguyễn thật chặt, một đường ôm lên xe ngựa. Tần Trung ở ngoài cửa cung chờ hồi lâu, rốt cục cũng đợi Tần Tu Viễn và Đường Nguyễn Nguyễn. Hắn thấy sắc mặt của Đường Nguyễn Nguyễn dị thường, hỏi: “Phu nhân ?”

Tần Tu Viễn trả lời, : “Lập tức hồi phủ! Phái mời Mạnh thái y, nhanh!”

Sắc mặt Tần Trung ngưng tụ, : “Vâng!”

Dứt lời, Tần Tu Viễn ôm Đường Nguyễn Nguyễn lên xe. Tần Trung kéo dây cương, xe ngựa lọng che chạy ngoài. Cửa sổ xe ngựa hạ xuống, Đường Nguyễn Nguyễn tựa trong lòng Tần Tu Viễn, nàng cảm thấy uể oải. Tần Tu Viễn ôn nhu hỏi: “Nguyễn Nguyễn, nàng thấy thế nào?”

Đường Nguyễn Nguyễn thấp giọng : “Thiếp nóng quá… nóng, nóng… ”

Tần Tu Viễn sửng sốt, lập tức giúp nàng cởi áo choàng . Hắn nắm lấy tay nàng, nàng đột nhiên run lên. Sắc mặt Tần Tu Viễn khẽ biến đổi, phát hiện tay nàng trầy xước, da thịt trắng nõn mài đến thấm một ít máu, mới hẳn là cẩn thận đụng vết thương. Sắc mặt trầm xuống, : “Chỉ c.h.é.m một đao thật sự là quá nhẹ cho tên !”

Đường Nguyễn Nguyễn vùi đầu lên tiếng, chuyện hôm nay nàng cũng vô cùng phẫn hận. chuyện mắt càng cho nàng khó chịu là trong thể từng luồng từng luồng sóng triều dâng tới, dường như xua tan thần trí của nàng. Tần Tu Viễn đau lòng vuốt ve bàn tay nhỏ bé của nàng, : “Còn thương ở ?”

Đường Nguyễn Nguyễn lắc đầu, cắn môi, thấp giọng : “Không , chỉ khó chịu…”

Tần Tu Viễn nàng, thương tiếc vuốt ve lưng nàng, an ủi: “Đừng sợ, đợi lát nữa để Mạnh Thái y khám cho nàng…”

Nàng ngước mắt , đôi mắt hạnh trong suốt mang theo vài phần mê ly, gò má nàng thẹn thùng, đột nhiên nắm lấy vạt áo , lẩm bẩm : “A Viễn…”

*Sung sướng c.h.ế.t sống

Loading...