Xuyên Về Cổ Đại Làm Bà Chủ Nhỏ - Chương 217

Cập nhật lúc: 2025-04-28 13:55:26
Lượt xem: 50

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5VKnCdLkz0

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sau đó, nàng mở cánh cửa nhỏ của tủ băng và đặt đáy bánh quy đó.

Nàng rửa tay cầm lấy một quả xoài, xoài vàng ươm, vỏ ngoài rắn chắc nhưng nhấn một chút thấy mềm mại, đây chính là thời điểm xoài chín. Đường Nguyễn Nguyễn cầm lên ngửi ngửi, hương vị thơm ngát khiến nàng tự chủ cong môi. Nàng lấy mấy quả xoài rửa sạch, đó đặt ở bàn dùng d.a.o nhỏ nhẹ nhàng bổ , xoài thơm ngon ngọt mọng nước. Nàng cắt xoài thành những hạt lựu nhỏ, đó dùng muỗng nhỏ cạo phần xoài thơm khỏi vỏ. Từng khối đầy đặn rơi trong bát lớn, qua vô cùng tinh tế. Nàng lấy máy ép trái cây lúc để ép phần xoài đó thành siro đặc sệt. Sau khi rây đơn giản một để loại bỏ chất xơ trong xoài, phần siro đó sẽ mềm mịn và tinh tế hơn ít.

Nàng trộn phần siro đó cùng với kem bơ và đổ nồi sữa sưởi ấm, thấy kem bơ dần dần tan chảy, hòa một thể với xoài thì nàng bưng nồi lên đặt sang một bên dự phòng. Dùng tay bánh mousse, phiền nhất chính bước đánh bông thành bọt, nàng đổ kem bơ và đường với cố gắng dùng tay xoay vòng để đánh lên, tốc độ hết sức nhanh chóng thì mới thể sánh ngang với máy tạo bọt thông thường. Chính nàng đánh đến đầu đổ đầy mồ hôi, nàng thầm nghĩ, rốt cuộc nàng cũng bằng lực cánh tay của đại tẩu, lẽ luyện tập nhiều hơn mới . Nàng trộn xoài thơm với kem, kem trắng cùng với xoài thơm màu vàng tạo thành một sự tương phản rõ rệt, nàng kiên nhẫn khuấy chúng với , dọc theo chiều kim đồng hồ một vòng một vòng, đó hỗn hợp biến thành một bát sữa màu vàng nhạt sánh mịn vô cùng. Hỗn hợp đổ lên mặt của đáy bánh quy, qua vô cùng phong phú, đó nàng thêm một vài miếng xoài thơm cắt thành hạt lựu lên hỗn hợp kem. Xong xuôi tất cả, nàng mới đặt bánh kem tủ băng giữ lạnh. Đường Nguyễn Nguyễn xong bánh cũng đổ mồ hôi, lúc , Tần Tu Dao , : “Tẩu tẩu, cần giúp ?”

Đường Nguyễn Nguyễn mỉm : “Không cần, bánh mousse vị xoài đông lạnh một lát mới ngon, đừng vội!”

Tần Tu Dao gật đầu, : “Không vội, vội! tẩu tẩu, cái gì đây?” Nàng chỉ tủ băng, cảm thấy lạ lẫm. Đường Nguyễn Nguyễn : “Đây là tủ để đồ uống mát lạnh, cố ý cho chế tạo .”

Đây thực sự là một cái rương gỗ, ở giữa sử dụng vách ngăn để bao quanh một vòng tròn, đó đặt nhiều khối băng đó, như , thể cho khối băng tan trong một thời gian dài. Đó cũng chính là một chiếc tủ lạnh đơn giản. Tần Tu Dao lộ tò mò: “Nước mát lạnh ?”

Đường Nguyễn Nguyễn gật đầu, : “Không sai, mùa hè sắp tới, thể nhiều đồ uống giải khát!”

Tần Tu Dao suy nghĩ một chút : “Mùa hè… Ngoại trừ canh đậu xanh, canh hạt sen băng ngân nhĩ… Thì những món thanh lọc khác từng ăn qua.”

Đường Nguyễn Nguyễn tinh nghịch , nàng : “Mùa hè , chắc chắn sẽ cho ăn no!” Nàng tính toán cẩn thận: “Muội , món ăn vặt thể thiếu mùa hè là kem. Món từ sữa bò, trái cây, Chocolate và các loại hạt… Ta chắc chắn sẽ thích khi ăn nó, bởi kem mát lạnh, sảng khoái.”

Tần Tu Dao khẽ nuốt cổ họng, : “Tẩu tẩu đến kem, bao giờ ăn thử… Còn gì nữa ?”

Đường Nguyễn Nguyễn đùa nghịch xoài thơm và kem bơ trong tay, : “Còn sinh tố đá bào, chính là nghiên đá lạnh thành cát mịn rưới nước trái cây, sữa bò, hoa quả, mật ong lên , giống như một tảng băng nho nhỏ, uống một ngụm thể thấm tận ruột gan, đây chính là thánh phẩm giải nhiệt.”

“Còn gì nữa? Còn gì nữa ?” Tần Tu Dao hận thể lấy một quyển sổ nhỏ ghi chép , nàng sợ đến lúc đó bỏ lỡ món ăn mà tẩu tẩu . Đường Nguyễn Nguyễn suy nghĩ một chút mới : “Còn nước chanh đông lạnh, kem đá, nước đường viên… Vô món thuộc về thực phẩm giải khát mùa hè, thực sự là quá nhiều!”

Tần Tu Dao cực kỳ chờ mong, nàng : “Thật nhanh chóng đến mùa hè!”

Lúc , Vương Vân Vọng cũng , : “Các đang đến băng đá gì ?”

Tần Tu Dao kể món ngon một nữa, nàng : “Nói đến bây giờ cũng ăn!”

Vương Vân Vọng mỉm , : “Băng đá ngẫu nhiên ăn một chút cũng , thế nhưng cô nương gia như vẫn nên ăn ít món lạnh mới là nhất.”

Nàng với Đường Nguyễn Nguyễn: “Nhất là Nguyễn Nguyễn, bây giờ cũng thành , nếu thể quá lạnh sẽ dễ thai.”

Đường Nguyễn Nguyễn xong, sắc mặt khỏi đỏ lên: “Đại tẩu… Muội thấy còn sớm…”

Tần Tu Dao xong, cũng : “Vậy bằng cho ăn , dù còn gả!”

Đường Nguyễn Nguyễn Mỉm , : “Vậy chừng… Biết thành hôn sớm?”

Tần Tu Dao nóng đỏ cả mặt, nàng : “Tẩu tẩu bậy cái gì đó…”

Đường Nguyễn Nguyễn hỏi: “Vậy gần đây Mạc đại nhân hẹn ngoài du ngoạn ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-co-dai-lam-ba-chu-nho/chuong-217.html.]

Tần Tu Dao càng đỏ mặt, nàng thấp giọng : “Sao thể thường xuyên cùng ngoài… Dù , dù nam nữ thụ thụ bất , chúng quen.”

Đường Nguyễn Nguyễn cũng giả vờ đồng ý, nàng : “Nói cũng đúng, vốn dĩ cửa hàng đồ ăn vặt khai trương, còn mời Mạc đại nhân cùng tụ tập, nếu quen, thì quên …”

TBC

Tần Tu Dao vội vàng mở miệng, : “Khai trương?” Nàng sang một câu: “Nếu như khai trương… Thì tất nhiên là càng nhiều càng náo nhiệt… Mời đến góp vui cũng …”

Vương Vân Vọng và Đường Nguyễn Nguyễn thoáng cái bật , Đường Nguyễn Nguyễn : “Còn quen!”

Vương Vân Vọng thiếu nữ bắt đầu yêu , trong lòng cũng cảm thấy vui vẻ. Năm đó Tần Tu Thệ che chở tiểu , bây giờ cũng trưởng thành, cũng bắt đầu trong lòng. Lúc ba đùa, Đường Nguyễn Nguyễn cũng xong lớp siro trong suốt, lớp kem là do kem bơ cùng trái cây pha chế mà thành, chỉ cần đổ lên bánh mousse đông lạnh thì giống như một tấm gương nhỏ màu vàng, bóng loáng tì vết. Đường Nguyễn Nguyễn chiếc bánh mousse : “Có lẽ còn cần đông lạnh thêm một chút nữa, buổi tối mới thể ăn.”

Vốn dĩ nàng chiều, nhưng hiệu quả của tủ băng đá quả thực kém hơn tủ lạnh, cho nên còn đông lạnh đến thành hình. Tần Tu Dao nhất thời cảm thấy mất mát, nàng : “Tẩu tẩu, tẩu nhớ để cho một chút nha!”

Đường Nguyễn Nguyễn nhẹ nhàng gật đầu : “Có lúc nào thiếu phần của chứ?”

Vương Vân Vọng , cũng : “Vậy trở về , chắc hẳn Minh Hiên cũng sắp trở về.”

Ngay đó, thấy một tiếng bước chân vui sướng: “Mẫu ! Thẩm thẩm!”

Mọi đầu , nhắc Tào Tháo là Tào Tháo đến ngay. Ngay cả rương sách Minh Hiên cũng buông xuống chạy tới Phi Hiên Các. Vương Vân Vọng thấy chạy đầu đầy mồ hôi thì : “Sao con về sớm như ?”

Minh Hiên đáp: “Hôm nay tan học sớm, nên con cũng sớm trở về. Thẩm đang món gì ?”

Hắn sức kiễng chân, dùng sức lên bàn bếp nhỏ. Đường Nguyễn Nguyễn chỉ chỉ bánh mousse vị xoài : “Ta đang bánh mousse vị xoài, buổi tối con thể ăn! Bây giờ chúng ăn thử trái xoài !”

Dứt lời, nàng bổ xoài bỏ trong đĩa, bưng trong sân. Minh Hiên trông mong bánh mousse đuổi theo hỏi: “Thẩm thẩm, bánh mousse vị xoài … Con thể mang đến Thái Học và chia cho bằng hữu của con ?”

Đường Nguyễn Nguyễn suy nghĩ một chút : “Có thể, thế nhưng cần giữ lạnh thêm nữa, nếu nó tan thì sẽ ngon.”

Minh Hiên xong thì đến nheo mắt , : “Thật quá! Con cùng Tứ Hoàng tử ăn bánh mousse vị xoài!”

Vương Vân Vọng xong, khỏi nhíu nhíu mày, : “Ngày nào con cũng chơi đùa cùng Tứ Hoàng tử ?”

Tứ Hoàng tử là nhi tử của Hoàng Hậu, mà Hoàng Hậu luôn luôn đối địch với phủ Trấn Quốc tướng quân, bởi Ninh quý phi từng ở đây, nàng vẫn luôn đối chọi gay gắt. mà những điều Minh Hiên đều hiểu, chỉ cảm thấy Tứ Hoàng tử là hiền lành, chơi cùng thì thấy thú vị nên chơi đùa với . Đường Nguyễn Nguyễn : “Quên , tẩu tẩu, Minh Hiên vẫn còn là một hài tử… Sự hỗn loạn giữa lớn ảnh hưởng đến chúng.”

Vương Vân Vọng xong đành gật đầu một cái. Sau đó, Đường Nguyễn Nguyễn với Minh Hiên: “Thế nhưng, xoài thơm là một loại thực phẩm dễ gây dị ứng, thể ăn , nếu con chia sẻ với khác thì hỏi đó từng ăn xoài và các loại thực phẩm khác vị xoài , con ?”

Minh Hiên dường như hiểu như mà gật gật đầu, : “Dị ứng là ?”

Đường Nguyễn Nguyễn : “Dị ứng là cơ thể thích hợp với loại thực phẩm , nhẹ thì cảm thấy khó chịu, nặng thì sẽ mất mạng, cho nên thể coi thường.”

Nói đến đây, Đường Nguyễn Nguyễn sửng sốt một chút, trong trí nhớ nguyên đột nhiên hiện lên một … Hắn cũng thể ăn xoài, cho dù dính một chút cũng cho cả ngứa ngáy vô cùng… Minh Hiên thấy Đường Nguyễn Nguyễn sửng sốt thì hỏi: “Thẩm, thẩm đang nghĩ gì ?”

* Mousse là một loại bánh lớp kem mát lạnh mềm mịn, tan trong miệng, đây là những đặc trưng đầu tiên khi nghĩ đến mousse. Với ý nghĩa là “bọt” trong tiếng Pháp, mousse chính là chiếc bánh vẻ ngoài mắt với lớp bánh gato mỏng bên , phía là kem mịn, tan nhanh tự bọt biển chỉ để sự vấn vương nơi đầu lưỡi thực khách. Chỉ với lòng trắng trứng đánh bông, kết hợp với các nguyên liệu khác như gelatin, kem tươi hương trái cây mà mousse trở thành món tráng miệng thể thiếu và lòng bao nhiêu chỉ với một nếm qua.

*Nghĩa là “giả heo ăn hổ”: đây là một thành ngữ, bắt nguồn từ sự tích thợ săn đội lớp da heo, đóng giả heo, cọp tưởng heo thật, đến vồ thợ săn b.ắ.n chết, ý nghĩa của câu giả vờ vô hại, tưởng là con mồi nhưng thực sự là kẻ săn.

Loading...