Xuyên Về Cổ Đại Làm Bà Chủ Nhỏ - Chương 219
Cập nhật lúc: 2025-04-28 13:55:31
Lượt xem: 55
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mẫn Nguyên Mạnh tâm tình của Văn Hoàng Hậu , nhưng vẫn chịu ủy khuất, liền : “Nhi thần dạy học, mười năm trồng cây, trăm năm trồng , nhi thần còn thể đại hiệp cướp của giàu chia cho nghèo, nơi nào bất bình, nơi nào nhi thần…”
“Ngươi!” Văn Hoàng Hậu thật sự nhịn , nàng tức giận bước tới mặt Mẫn Nguyên Mạnh, : “Hắn chính là đang mê hoặc con! Hắn sẽ khiến con tham vọng! Con xem, mới mấy ngày, con đường đường là trưởng tử chính cung, ngoài , đại hiệp cái gì?”
Văn Hoàng Hậu nắm lấy cánh tay Mẫn Nguyên Mạnh, : “Những chuyện , con nghĩ đến nữa!”
Mẫn Nguyên Mạnh tức giận : “Vì khác thể nghĩ mà nhi thần ? Ở trong hoàng cung cả đời gì ?” Hắn chút sợ hãi thẳng Văn Hoàng Hậu, : “Mẫu hậu ở đây nhiều năm như , ngày nào vui vẻ ?”
Văn Hoàng Hậu tức giận, môi run rẩy, nàng giơ tay lên!
Trong lòng Mẫn Nguyên Mạnh cả kinh, mặt vẫn căng thẳng như , : “Mẫu hậu đánh thì đánh ! Nhi thần chỉ sự thật.”
“Ngươi!” Văn Hoàng Hậu tức giận đến nên lời, Vân Mai vội vàng đến đỡ nàng : “Nương nương, đừng tức giận hại thể, Tứ điện hạ còn nhỏ, chớ coi lời của ngài là thật.”
Mẫn Nguyên Mạnh chịu thua, : “Nhi thần hơn mười tuổi! Mẫu hậu, mẫu hậu nên coi nhi thần như một hài tử.”
Văn Hoàng Hậu tức giận tiến lên đánh , Vân Mai vẫn cố gắng an ủi. Cuối cùng Văn Hoàng Hậu vẫn xuống tay , chỉ : “Vân Mai, truyền lời cho Thái Học, từ ngày mai, cho Tần Minh Hiên đến trường!”
Vân Mai sửng sốt, : “ mà… Thái Học là do Đường Các Lão quản lý… Chúng , sợ là cái gì…”
Mẫn Nguyên Mạnh xong, khuôn mặt nhỏ nhắn tức giận đến trắng bệch, : “Mẫu hậu thể vô lý như ? Minh Hiên sai cái gì mà cho học?”
Văn Hoàng Hậu nổi giận đùng đùng : “Hắn cho con nảy sinh ý nghĩ , nên phạt!”
Vẻ mặt Mẫn Nguyên Mạnh phục, : “Mẫu hậu thật vô lý! Ở trong lòng còn nhi thần ?”
Văn Hoàng Hậu thấy mắt phiếm hồng, trong lòng cũng chút đành lòng, : “Mẫu hậu đều cho con!”
Dứt lời nàng đưa tay ôm lấy , Mẫn Nguyên Mạnh tức giận hất nàng , : “Nếu mẫu hậu tay với bằng hữu của nhi thần, thì nhi thần sẽ để ý tới nữa!”
Cơn thịnh nộ của Văn Hoàng Hậu một nữa bốc lên, nàng : “Con! Con đang càng ngày càng lời!”
Nàng gọi: “Người , đưa xuống nhốt trong tẩm điện, lệnh của bổn cung, phép ngoài!”
Đôi mắt Mẫn Nguyên Mạnh khẽ co rút, mím chặt môi để cho nước mắt của rơi xuống, quật cường xoay , cũng thèm liếc mắt Văn Hoàng Hậu một cái mà rời .
Văn Hoàng Hậu mệt mỏi thở dài, cực kỳ thất vọng. Lúc , Mẫn Nguyên Khải ở một bên, tiếng động nhếch khóe môi.
…….
Trên đường Nam Nhất, cửa hàng lớn nhất gần đây đang bắt đầu tu sửa, đám tiểu công lui tới dứt, dân chúng ngang qua đều nhao nhao ghé mắt xem vị trí như , rốt cuộc là dùng để bán cái gì?
“Qua bên quét dọn một nữa!” Tần Tu Dao mặc một váy màu đỏ, tóc dài búi cao, vẻ oai hùng hiên ngang, sáng sủa vô phương. Nàng ở cửa hàng, chỉ góc bên cạnh, hạ nhân lên thu dọn. Cửa hàng vô cùng lớn, vốn là hai cửa hàng, khi bọn họ thuê mở tường một cái cửa thông, vẻ rộng rãi ít. Tầng một của cửa hàng chuẩn để bán lẻ, một vụ kinh doanh cho khách lẻ.
Tầng hai chỗ , thể sử dụng để bàn bạc về kinh doanh bán buôn. Hiện tại Đường Nguyễn Nguyễn ở nhà bận rộn huấn luyện đầu bếp, mà Tần Tu Dao ở bên cửa hàng giám sát việc trang hoàng nơi đây.
“Hoàng sư phụ, phiền lắp cái giá đèn lên ! Nếu lúc việc ban đêm thể thấy rõ!” Tần Tu Dao chỉ vị trí ở cửa, các nàng sớm khai trương, vì thế gần đây ngay cả buổi tối cũng đang gấp gáp việc.
“Được ! Tần tiểu thư!” Hoàng sư phụ nhanh nhẹn lấy một cái giá đỡ đèn lớn, khung đèn là bằng sắt, phía thể cắm ít nến, thoạt nặng trịch. Hắn bàn, khoa tay múa chân với giá đỡ đèn hỏi: “Tàn tiểu thư, treo như phù hợp ?”
Tần Tu Dao điều chỉnh: “Qua bên trái một chút…”
TBC
Vẻ mặt nàng nghiêm túc, dáng vẻ xinh chỉ đạo. Tất cả những chuyện , đều công tử trẻ tuổi trong cửa hàng đối diện thu hết đáy mắt.
“Công tử, hôm nay công vụ ?” Mạc bá khó hiểu, bình thường Mạc Lâm bao giờ tới thăm cửa hàng, nhưng cửa hàng cũ ở phố Nam Nhất bắt đầu trang trí, đến xem, thuận tiện mua hết các cửa hàng phụ cận. Mạc Lâm cầm một quyển sách, che hơn phân nửa khuôn mặt của : “Ừm… Hôm nay gì để , nên đến xem sách.”
Mạc bá ho nhẹ một tiếng, : “Công tử, đang cầm sổ sách…”
Mạc Lâm , chút hổ, : “Xem sổ sách sách thì cũng giống …”
Mạc bá theo ánh mắt của một chút, : “Công tử đến thăm Tần tiểu thư đúng ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-co-dai-lam-ba-chu-nho/chuong-219.html.]
Mạc Lâm sửng sốt, : “Đừng bậy, cũng chỉ là là đến xem thuê nhà của chúng sửa cửa hàng của chúnh thành như thế nào…”
Mạc bá yên lặng : “Mạc gia hơn một ngàn cửa hàng nhưng cũng từng thấy tự xem…”
“Hả? Ngươi đang cái gì ?” Sắc mặt Mạc Lâm căng thẳng. Mạc Bá vội vàng : “Không gì…”
Hắn thấu nhưng toạc , dừng một chút, Mạc Bá : “Công tử, trời nóng như , một Tần tiểu thư trông coi cửa hàng sửa chữa, cũng vất vả, thấy nàng cả buổi sáng cũng uống một ngụm nào!”
Sắc mặt Mạc Lâm cứng đờ, cũng : “ !” Dứt lời, lập tức dậy, an bài: “Giúp chuẩn một ấm đưa qua đó.”
Mạc bá , : “Dù Tần tiểu thư cũng lão nô là ai, tùy tiện đưa như , lão nô lo lắng chịu nhận, là công tử ?”
Sắc mặt Mạc Lâm đỏ lên: “Cái lắm…”
Mạc Bá khoát tay, : “Cái cái gì mà ?” Vẻ mặt chính khí lẫm liệt mà : “Công tử hiểu lòng , thích giúp đỡ khác nên mới đưa qua.”
Mạc Lâm xong, khóe miệng khẽ nhếch lên, : “Được .”
Mạc bá nhanh nhẹn chuẩn . Mạc Lâm tiếp tục ở phía quầy hàng, thỉnh thoảng liếc trộm Tần Tu Dao một cái. Cô nương , bất luận lúc nào thấy cũng là vẻ mặt đầy ý , tựa hồ vĩnh viễn đều là vô ưu vô lự, khiến cho thấy nàng nhịn cũng rộ lên theo.
Mấy ngày nay liên lạc, cũng nàng còn nhớ … nếu mời nàng thì vẻ quá càn rỡ… Mạc Lâm nghĩ tới nghĩ lui vô cùng rối rắm, cảm thấy lòng đối với cô nương loại tình cảm khó hiểu, nhưng thấp thỏm, nên để cho nàng . Khi do dự, Mạc bá bưng ấm tới, hắc hắc, : “Công tử, chúng thôi?”
Mạc Lâm lấy bình tĩnh, ung dung chỉnh y phục, xem búi tóc cùng thắt lưng của . Mạc Bá : “Không cần để ý, xiêm y của sạch sẽ, tóc tai cũng gọn gàng, ngọc thụ lâm phong, tuấn tú lịch sự.”
Mạc Lâm chút ngượng ngùng, ho nhẹ một tiếng, : “Mạc bá càng ngày càng hài hước.”
Mạc bá , : “Công tử quá khen.”
Hai một một , khỏi cửa hàng nhà . Mạc Lâm mới khỏi cửa hai bước thì đột nhiên dừng . Mạc bá bưng phía thiếu chút nữa đụng Mạc Lâm, chút hồ nghi : “Công tử, dừng ?”
Mạc Lâm nhíu mày, : “Mạc bá, nếu cứ như mà qua, đến lúc Tần tiểu thư hỏi vì ở đây, thì giải thích như thế nào?”
Mạc Bá : “Ngày thường công tử thông minh tuyệt đỉnh, hôm nay chuyện nhỏ như khó?” Sắc mặt trầm , : “Chỉ cần , tới tuần tra cửa hàng, ngẫu nhiên bắt gặp Tần tiểu thư ở chỗ là .”
Mạc Lâm vẫn chút chột . Dù cũng Tần Tu Dao cả buổi sáng, thấy nàng, chỉ sợ sẽ đỏ mặt. Hắn thì thầm: “Ồ… Vậy, thôi.”
Hai xuyên qua dòng tấp nập đường, tới đối diện. Mạc Lâm và Mạc bá ở cửa tiệm đồ ăn vặt. Giờ phút , Tần Tu Dao vẫn đang bận rộn ở chính sảnh trong cửa hàng, dường như rảnh để ý đến những thứ khác. Mạc Lâm một hồi, : “Hay là chúng chờ một chút .”
Mạc bá gật đầu một cái, thầm nghĩ, cho tới bây giờ từng thấy qua công tử đối với cô nương nào để ý như … Hắn tỉ mỉ quan sát Tần Tu Dao một chút, cô nương lông mày như lá liễu, mắt phượng xinh , đôi môi đào đỏ tươi, tả xiết.
Trong lòng Mạc bá yên lặng nghĩ: Cô nương và công tử nhà quả thật xứng đôi.
Mạc gia là gia tộc giàu nhất vùng, bao nhiêu đại quan quý nhân nhét con gái thiếu phu nhân, nhưng công tử cũng hề gật đầu… Lão gia phu nhân bức hôn thành nên đành để công tử . Hiện giờ công tử say mê Tần tiểu thư của phủ Trấn Quốc tướng quân, nếu lão gia và phu nhân , chỉ sợ sẽ đến khép miệng !
Mạc bá âm thầm suy nghĩ, nếu mời lão gia phu nhân đến một chuyến… lúc , Tần Tu Dao lơ đãng đầu … Nàng thấy ở cửa hàng một bóng dáng cao ngất, bên cạnh giàn đèn. Mạc Lâm một y phục màu trắng, mặt mày như mực, khóe môi khẽ nhếch lên, cho cảm thấy văn nhã trác tuyệt.
“Mạc Lâm?” Nàng nhất thời sửng sốt, còn tưởng rằng lầm, mãi cho đến khi Mạc Lâm với nàng, nàng mới phản ứng . Nàng bước , mỉm và : “Sao đến đây?”
Sắc mặt Mạc Lâm đỏ lên, : “Nhà cửa hàng ở đường Nam Nhất… Ta tới đây tuần tra một chút, nghĩ tới nàng cũng ở chỗ , nên… Nên đến đưa cho nàng một ít .”
Tần Tu Dao khiến mắt phượng khẽ cong, : “Thật trùng hợp! Làm phiền , đa tạ!”
Mạc Lâm lắc đầu, : “Không gì, chuyện nhỏ mà thôi.”
Tần Tu Dao ngước mắt , : “Huynh xem cửa hàng nhà ? Nơi …”
Đột nhiên, Mạc Lâm thấy khung đèn phía nghiêng về phía nàng, tựa như lỏng, sắp rơi xuống!
Hắn vội vã lên tiếng: “Cẩn thận!”
Cùng lúc , nhanh chóng đưa tay kéo nàng về phía !
Tần Tu Dao rõ nguyên nhân, kéo mất thăng bằng, nhào thẳng trong n.g.ự.c …