Xuyên Về Cổ Đại Làm Bà Chủ Nhỏ - Chương 222

Cập nhật lúc: 2025-04-28 23:24:54
Lượt xem: 41

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tần Trung đón Đường Nguyễn Nguyễn lập tức hồi phủ. Dọc theo đường Tần Trung im lặng lên tiếng khiến Đường Nguyễn Nguyễn cũng chút lo lắng yên. Nàng trở về phủ Trấn Quốc tướng quân, Phi Hiên Các thẳng đến thư phòng. Cửa đẩy thì thấy Tần Tu Viễn đang cầm một bức thư trong tay. Hắn kinh ngạc đầu , thấy là nàng liền : “Nàng về ?”

Đường Nguyễn Nguyễn chút nóng lòng, hỏi ngay phu quân: “Tần Trung việc tìm ?”

Tần Tu Viễn giật , đáp : “Cũng chuyện gì lớn…” Hắn đặt bức thư xuống tới mặt nàng: “Ta xuất chinh.”

Vẻ mặt Đường Nguyễn Nguyễn kinh ngạc, mắt hạnh trợn tròn, hỏi : “Chàng xuất chinh? Sao đột ngột ? Khi nào ?”

Trong lòng nàng nhất thời chút bối rối, cảm thấy nỡ, phức tạp đến cực điểm. Hai tay Tần Tu Viễn ấm áp, ôm lấy bờ vai đơn bạc của nàng đáp: “Ngày mai.”

Đồng tử Đường Nguyễn Nguyễn khẽ co , nhất thời chứa đầy nước, nàng nghiêng đầu , thấp giọng : “À, .”

Tần Tu Viễn thấy nàng vui thì ôn nhu : “Hôm nay tiến cung, Hoàng thượng hạ lệnh vì gần đây Bắc Tề thường xuyên ngầm động thủ, chỉ sợ sẽ chiến sự xảy bất cứ lúc nào nên chuẩn sẵn sàng.”

Đường Nguyễn Nguyễn lặng lẽ gật đầu, nàng vẫn rũ mắt . Nàng chắc chắn gánh vác phần trách nhiệm , nhưng trong lòng vô cùng lo lắng. Tần Tu Viễn vươn tay chạm lên gương mặt nàng: “Nàng giận ?”

TBC

Đường Nguyễn Nguyễn thì thầm: “Không .”

Nàng chỉ là luyến tiếc mà thôi. Đường Nguyễn Nguyễn cũng cho lo lắng nên cũng ngẩng đầu Tần Tu Viễn, giả vờ bình tĩnh: “Vậy chuẩn hành trang cho , sáng sớm ngày mai bắt đầu khởi hành ?”

Tần Tu Viễn: “Ừm.”

Đường Nguyễn Nguyễn cố gắng gượng , nàng hỏi tiếp: “Vậy chuẩn bao nhiêu đồ… Chàng sẽ bao lâu?”

Tần Tu Viễn thấp giọng đáp: “Ta cũng .”

Đường Nguyễn Nguyễn sửng sốt giây lát gật gật đầu: “Vâng.”

Nàng cố gắng ngẩng cao khuôn mặt tươi của , “Vậy thì thu thập hành trang cho .”

Dứt lời, nàng xoay đến phòng ngủ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-co-dai-lam-ba-chu-nho/chuong-222.html.]

Tần Tu Viễn một ở trong thư phòng cũng cảm thấy trong lòng chút mất mát.

Sao ở bên nàng chứ? Chỉ là chiến sự phía căng thẳng, sợ là sẽ sinh họa. Sau khi Đường Nguyễn Nguyễn rời , Tần Tu Viễn gọi Tần Trung tới.” Ngươi ở Đế Đô, che chở phủ Trấn Quốc tướng quân, trực tiếp lệnh phu nhân.”

Tần Trung cảm thấy kinh ngạc, liền : “Tướng quân, tiểu nhân vẫn theo chiến trường!” Hắn là tâm phúc của Tần Tu Viễn, cũng là trợ thủ đắc lực của tướng quân. Tần Tu Viễn lắc đầu, trịnh trọng : “Nếu phủ Trấn Quốc tướng quân ngươi bảo vệ, sẽ càng lo lắng.”

Hắn về phía Tần Trung, : “Ta ngươi che chở an cho , cho đến khi trở về mới thôi.”

Tần Trung giật , đành chắp tay đáp: “Vâng, tướng quân.”

Tần Tu Viễn cầm lấy bức thư , tinh tế nghiên cứu một . Thiếu Duẫn đến Ích Châu nhậm chức một thời gian, nhưng bên cũng yên , thường xuyên một thương nhân Bắc Tề . Quan hệ giữa Đại Minh và Bắc Tề tuy rằng lúc lúc , nhưng thực tế, thông thương từng đoạn tuyệt. Thiếu Duẫn tra một gian tế Bắc Tề, nhưng còn hỏi cái gì thì nọ tự sát, thể thấy quả thật bọn họ đang cất giấu bí mật. Hôm nay cung, Mẫn Thành Đế cho , Bắc Tề Vương bệnh nặng, chuyện lập Thái Tử thể ngay trong một sớm một chiều. Nếu là lập Tứ Hoàng tử lên vua thì hiện giờ Lục Hoàng tử đang tiếp quản binh quyền, tám phần sẽ lấy binh tạo phản, tranh giành ngôi vị với Tứ Hoàng tử, liều mạng đến mức ngươi c.h.ế.t sống. hiện giờ triều chính Tứ Hoàng tử nắm giữ, nếu Lục Hoàng tử đủ quân phí thì tất nhiên sẽ thiêu đốt, cướp bóc thành trì xung quanh Đại Minh, lấy chiến dưỡng chiến.

Còn nếu như lập Lục Hoàng tử vua thì trong tay Tứ Hoàng tử binh quyền, thể sẽ Lục Hoàng tử bắt , Lục Hoàng tử là âm hiểm bạo ngược, sống một ngày thì nhất định mở rộng biên giới về phía nam, quấy nhiễu dân chúng Bắc Cương thể nào yên . Bất luận như thế nào, thể để Lục Hoàng tử nắm quyền mới … Chuyện của Bắc Tề, thể mặc kệ. mắt, Lưu Thực còn xử trảm rời kinh, cho nên càng thể xem nhẹ.

Tả tướng phủ, hậu cung, còn Đại Lý tự, đều phái theo dõi kỹ mới . Tần Tu Viễn suy tính tỉ mỉ, bất tri bất giác đến tối.

Mặt trăng lên cao, cuối cùng Tần Tu Viễn mới sắp xếp xong công vụ. Hắn đẩy cửa thư phòng , thấy đèn phòng ngủ còn sáng, bóng dáng nàng chiếu lên cửa sổ. Mắt phượng của Tần Tu Viễn cong, trong lòng yên lặng khắc sâu hình bóng một , đó mới lên, nhẹ nhàng đẩy cửa phòng ngủ . Trong phòng ngủ thắp vài ngọn nến, mấy cái rương sắp xếp thành một hàng đặt ở giữa tủ y phục và giường. Đường Nguyễn Nguyễn đang thu dọn y phục của . Nàng bên giường, đặt từng bộ y phục trong rương, eo thon của nàng gập , sắc mặt dịu dàng mà trầm tĩnh. Tần Tu Viễn đưa tay ôm lấy nàng, : “Những chuyện , để nha thu xếp là .”

Đường Nguyễn Nguyễn lắc đầu, : “Thiếp tự sắp xếp cho .”

Dứt lời, nàng tiếp tục sắp xếp y phục của . Tần Tu Viễn kéo tay nàng lên, : “Ta nàng quá mệt mỏi.”

Đường Nguyễn Nguyễn đáp: “Làm gì mệt? Mọi thứ cứ dần dần từng cái một, thấy cũng thoải mái.”

Tần Tu Viễn buông y phục trong tay nàng xuống, hôn lên bàn tay trắng ngần của nàng : “Lúc thấy nàng, cảm giác cũng thoải mái.”

Đường Nguyễn Nguyễn vốn sầu lo trong lòng, trêu chọc như mỉm . Tần Tu Viễn liếc mắt trong rương, nhíu mày, : “Sao áo khoác lông thú ở đây? Bây giờ sắp hạ , cho dù là Bắc Cương cũng lạnh như .”

Sắc mặt Đường Nguyễn Nguyễn nóng lên, nàng : “Không bao lâu … Lỡ như đợi đến năm …”

Tần Tu Viễn nhịn , : “Cô nương ngốc, nàng chuẩn y phục bốn mùa cho ?”

Loading...