Xuyên Về Cổ Đại Làm Bà Chủ Nhỏ - Chương 227

Cập nhật lúc: 2025-04-28 23:25:05
Lượt xem: 45

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1VoeRFHNJB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Vương Vân Vọng về phía , ánh mắt sâu thẳm, : “Vậy vì ?”

Tần Tu Dật giật , đáp : “Ta… Tất nhiên là báo thù cho phụ trưởng.”

Vương Vân Vọng ngẩng mặt lên, ánh mắt nàng đầy kiên nghị: “Ta cũng .”

Tần Tu Viễn nhíu mày, : “Đại tẩu, thể.” Hắn tiếp tục: “Trong doanh trại, cho phép nữ nhân tham gia, tẩu ?”

Vương Vân Vọng đáp: “Ta ở quân doanh, các cần quản .”

Tần Tu Viễn : “Người là đại tẩu của chúng , chúng thể mặc kệ?” Hắn cũng an ủi: “Thù của cha và đại ca, chúng sẽ báo, tẩu tẩu về , nhà sẽ vô cùng lo lắng cho sự an nguy của tẩu.”

Vương Vân Vọng vẫn chịu, nàng : “Ta sẽ gây thêm phiền toái cho các , với võ công của , cũng đủ để tự bảo vệ .”

Tần Tu Viễn nhướng mày, oán thầm: Thật ? Vừa một chiêu bại lộ?

Tần Tu Dật : “Đại tẩu nên theo chúng , nên an tâm ở nhà chờ tin tức đưa về. Thanh Hiên cùng Minh Hiên chỉ còn tẩu, cho nên ngàn vạn đại tẩu thể xảy chuyện.”

Vương Vân Vọng hai quan tâm nàng, nhưng vẫn vô cùng kiên trì mà : “Hiện tại khỏi thành, nếu một , thì các cũng yên tâm, bằng để theo các , hai cứ coi là tùy quân nha đều , sẽ gây phiền phức cho các .”

Tần Tu Dật khổ: “Đại tẩu chớ khó bọn .”

Vương Vân Vọng : “Ta chỉ xem, nơi mất… Nếu thể g.i.ế.c mấy ác nhân Bắc Tề, cũng thấy thỏa mãn.”

Tâm nguyện của nàng nhỏ nhoi như , đến đây cũng khiến lòng khó chịu. Tần Tu Dật cũng d.a.o động, Tần Tu Viễn. Tần Tu Viễn khẽ thở dài một : “Được… tẩu tẩu vẫn tiếp tục nữ phẫn nam trang, chớ để khác phát hiện.”

Ánh mắt Vương Vân Vọng như loé lên ánh sáng trong chớp mắt, nàng đáp: “Được!”

Sau khi dừng chân, đoàn tiếp tục hành quân.

…..

Cùng lúc , trong phủ Trấn Quốc tướng quân cũng phát hiện thư của Vương Vân Vọng để .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-co-dai-lam-ba-chu-nho/chuong-227.html.]

“Hồ đồ!” Hôm nay Tần lão phu nhân vốn đau đầu, ngay cả Tần Tu Viễn và Tần Tu Dật xuất chinh, bà cũng thể lên tiễn đưa, vì thế để cho Ngô ma ma . Hiện giờ Vương Vân Vọng tự tiện rời phủ chạy tới Bắc Tề, bà càng tức giận. Ngô ma ma ở một bên, : “Lão phu nhân, yên tâm, Nhị công tử cùng Tam công tử sẽ chiếu cố đại phu nhân thật , cứ an tâm dưỡng bệnh !”

Tần lão phu nhân còn cách nào khác, cũng chỉ đành chấp nhận. Bà : “A Dao ?”

TBC

Ngô ma ma đáp: “Tứ tiểu thư đến cửa thành tiễn bọn họ, đó ngoài, nô tỳ cũng nàng .”

Tần lão phu nhân thở dài, : “Còn thể nữa? Nữ nhi lớn thể giữ trong nhà…”

Ngô ma ma , : “Không phu nhân mong tiểu thư sớm tìm lang quân ? Như thế nào, hôm nay luyến tiếc?”

Tần lão phu nhân : “Mạc đại nhân đến Đế Đô cũng lâu, rõ ràng… Cứ để xem đối với A Dao chân thành .”

Ngô ma ma xong cũng gật gật đầu….

…..

Sau khi Tần Tu Viễn , mỗi ngày trôi qua đều dài dằng dặc. Dường như Đường Nguyễn Nguyễn biến một ngày thành hai ngày, cho dù bận rộn nhiều việc nhưng nàng vẫn cảm thấy thời gian trôi qua quá chậm. Thế nhưng mỗi ngày nàng đều thư cho Tần Tu Viễn. Bởi vì chim bồ câu sẽ qua trạm nên thư tín cũng thể là giả mạo, vì nàng dám nội dung quá tư mật. Lời cũng nhiều, đều là một chủ đề nhàm chán liên quan đến ăn uống sinh hoạt hàng ngày, nhưng nhận thư vẫn vô cùng vui mừng.

“A Viễn, gần đây cửa hàng đồ ăn vặt buôn bán càng ngày càng thuận lợi, ? Lý phu nhân vẫn luôn đến cửa hàng chúng mua kẹo mạch nha bởi vì Lý đại nhân vô cùng thích ăn món đó. hôm qua bọn họ mời Mạnh thái y đến khám bệnh, hỏi mới lúc ăn kẹo mạch nha, hàm răng lỏng lẻo của ông cũng kéo xuống… Chàng nghĩ buồn ?”

“A Viễn, gần đây Mạc đại nhân đưa nhiều hoa quả Tây Vực tươi ngon tới đây, còn ít nho xanh, dự định ngâm chúng thành rượu, đợi đến khi trở về là thể uống !”

“A Viễn, hôm nay cùng Chi Tâm tỷ tỷ chuẩn chút đồ cưới, phượng quan của tỷ thật sự , hy vọng các thể sớm trở về, chúng cùng tham gia đại hôn của bọn họ…”

Tần Tu Viễn thư, hình như thể thấy tiểu cô nương đang lải nhải, cảm thấy đáng yêu, cảm thấy buồn . Mà cho tới bây giờ hồi âm vô cùng ngắn ngủi, nhưng ở cuối thêm một chữ “Nhớ” Một mặt Đường Nguyễn Nguyễn oán thầm , một mặt nhịn cong khóe môi. Nàng trân trọng cất thư của thật cẩn thận, lúc rảnh rỗi thì lấy . Cuộc sống giống như nước chảy mây trôi, nếu vẫn như bình thường cũng . Tuy nhiên, tối hôm đó, Đường Nguyễn Nguyễn nhận tin dữ…

Thải Vi nâng váy lên, vội vàng từ bên ngoài chạy về, : “Tiểu thư, hai ngày nay phu nhân nhà chúng bệnh nặng, mời mau trở về phủ Học sĩ xem một chút!”

Đường Nguyễn Nguyễn cả kinh, bỏ công thức nấu ăn trong tay, : “Đã xảy chuyện gì?”

Thải Vi vội vàng đáp: “Nghe phong hàn, vốn tưởng rằng qua mấy ngày nữa là thể khỏi nhưng ai phu nhân bệnh dậy nổi!”

Tin tức là phủ Học sĩ phái đưa tới, chắc hẳn tin giả. Trong lòng Đường Nguyễn Nguyễn khẩn trương : “Mau chuẩn xe, chúng trở về xem một chút!”

Loading...