Xuyên Về Cổ Đại Làm Bà Chủ Nhỏ - Chương 234

Cập nhật lúc: 2025-04-28 23:25:19
Lượt xem: 59

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Được chứ?” Giọng nữ nhân lạnh như băng từ phía nàng vang lên, Mẫn Nguyên Mạnh theo bản năng đầu .

Lại là Hoàng Hậu tới.

“Tham kiến mẫu hậu, tới đây?” Mẫn Nguyên Mạnh thu hồi nụ , bình tĩnh hơn . Khóe mắt Hoàng Hậu khẽ giật giật, để ý tới về phía Đường Nguyễn Nguyễn, : “Mới một hồi gặp, nghĩ tới tướng quân phu nhân thể bắt chuyện với nhi tử của , thật sự là thủ đoạn kinh !”

Đường Nguyễn Nguyễn kiêu ngạo siểm nịnh, : “Thần phụ chẳng qua là vì điện hạ một bữa cơm mà thôi, tính là thủ đoạn gì cả.”

Sắc mặt Hoàng Hậu tức giận, nàng : “Vân Mai, ngươi việc như ? Còn mau đưa tướng quân phu nhân xuống nghỉ ngơi?”

Mẫn Nguyên Mạnh sửng sốt, : “Mẫu hậu, phu nhân nàng thể đồ ăn cho con… Nàng…”

Hoàng Hậu, ngay cả khi yêu thương thì bây giờ cũng tức giận: “Nguyên Mạnh, con còn nhỏ, những điều con cần xen .” Nàng lạnh lùng : “Người , đưa Nguyên Mạnh trở về sách!”

“Mẫu hậu! Mẫu hậu…” Mẫn Nguyên Mạnh cam lòng kéo , mà Đường Nguyễn Nguyễn vẫn tại chỗ, nàng ngẩng đầu lên hề sợ hãi, bình tĩnh Hoàng Hậu. Hoàng Hậu ánh mắt của nàng thfi cũng vui, nàng lạnh : “Ngươi bổn cung như cũng vô dụng, ở trong hoàng cung , dù ngươi chắp cánh cũng khó bay. Trước đây ngươi dựa Thấm tần chỉ quyến rũ nam nhân ? Nàng lén đưa thư cho Tần Tu Viễn, bổn cung bắt , hiện giờ đang nhốt trong cung. Nếu ngươi đưa thư ngoài thì cũng kết quả gì !”

Nàng càng càng đắc ý: “Người ! Nhốt nàng !”

Vân Mai lập tức đáp một tiếng, nàng dùng sức túm lấy Đường Nguyễn Nguyễn, kéo ngoài…. Đường Nguyễn Nguyễn đưa đến lãnh cung, nơi thoạt vô cùng hẻo lánh nhưng ít binh lính đóng quân. Vân Mai mở một gian phòng đưa tay đẩy Đường Nguyễn Nguyễn !

Đường Nguyễn Nguyễn loạng choạng thiếu chút nữa ngã xuống đất, nàng đầu trừng Mắt Vân Mai một cái, Vân Mai nàng trừng nên cảm thấy chột , nhưng vẫn sắc bén mà : “Ngươi yên phận ở chỗ cho ! Nếu để phát hiện ngươi chuyện mờ ám, nhất định sẽ khách khí với ngươi!”

Dứt lời, Vân Mai ngạo mạn bước cửa phòng, đó chính là tiếng nàng khóa cửa.

Đây là một gian phòng ngủ vô cùng đơn sơ, bên trong bày biện cũ kỹ, bàn ngay cả nước cũng . Đường Nguyễn Nguyễn lên, xung quanh thì phát hiện bên cạnh chân giường tiếng động nhẹ. Nàng cảm thấy hoảng sợ, tiện tay cầm một cái đèn lên chắn ở , nàng cẩn thận tới chân giường, cẩn thận dò xét… đó là một tiểu cô nương. Nàng chín tuổi, rụt rè ở bên trong, đôi mắt vô cùng hoảng sợ Đường Nguyễn Nguyễn. Đường Nguyễn Nguyễn sửng sốt, buông đèn trong tay xuống, : “Ngươi là ai?”

Nàng thấy tiểu cô nương quen thuộc.

Tiểu cô nương cắn môi gì. Đường Nguyễn Nguyễn tỉ mỉ đánh giá nàng một phen, đôi mắt của nàng to tròn, mắt, nhưng tràn ngập bất an cùng sợ hãi. Y phục của tiểu cô nương tuy rằng dùng vật liệu rẻ, nhưng hiển nhiên nhiều ngày đổi, chút mùi hôi bốc lên. Đường Nguyễn Nguyễn lập tức phản ứng : “Ngươi là… Ngũ công chúa?”

Mẫn Nguyên Uyển thấy nàng nhận thì càng thêm sợ hãi, : “Ngươi… Đừng g.i.ế.c ! Làm ơn!”

Đường Nguyễn Nguyễn vội vàng xua tay, : “Ta sẽ tổn thương đến ngươi, ngươi cần sợ hãi.”

Thực tế khi Ngũ công chúa và Thất công chúa cướp thạch của , Đường Nguyễn Nguyễn gặp qua nàng. Đường Nguyễn Nguyễn hỏi: “Ngũ công chúa, ở đây?”

Đường Nguyễn Nguyễn Âm quý nhân qua đời, mà bây giờ Ngũ công chúa do Hoàng Hậu nuôi nấng mới đúng? Sao nàng trốn ở đây?

Trong lòng mặc dù oán hận Âm quý nhân, nhưng cũng nên giận chó đánh mèo với một hài tử. Ngũ công chúa Mẫn Nguyên Uyển chút suy yếu, nhỏ giọng : “Ta nhốt ở đây mấy ngày …” Nàng về phía Đường Nguyễn Nguyễn, : “Ta nhớ ngươi.”

Giọng điệu của nàng đột nhiên trở nên vài phần hận ý: “Các ngươi hại mẫu phi trọng thương!”

Đường Nguyễn Nguyễn giật , đáp : “ mẫu phi ngươi cũng suýt chút nữa hại c.h.ế.t .”

Mẫn Nguyên Uyển mím môi, nàng nhận.

Trong ánh mắt Mẫn Nguyên Uyển sự sợ hãi nhiều hơn là phẫn hận, dù nàng vẫn còn là một hài tử, lúc tự lo cho còn xong, thể bận tâm đến chuyện cừu hận nữa chứ?

Nàng nhốt ở đây lâu như , hiện giờ một tới nhưng thương tổn đến , tuy mặt nàng cự tuyệt ngàn dặm, nhưng trong lòng âm thầm thở phào nhẹ nhõm. Đường Nguyễn Nguyễn thấy nàng lời nào, mới lên tiếng: “Chuyện mẫu phi của ngươi qua , so đo với ngươi, nếu ngươi cũng thể buông bỏ cừu hận, chúng cùng suy nghĩ thế nào để thoát ngoài, ?”

Mẫn Nguyên Uyển cúi đầu, : “Chúng .”

Đường Nguyễn Nguyễn nhíu mày: “Vì ?”

Giọng của Mẫn Nguyên Uyển lạnh như băng: “Hoàng Hậu sẽ g.i.ế.c c.h.ế.t tất cả … Nàng g.i.ế.c mẫu .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-co-dai-lam-ba-chu-nho/chuong-234.html.]

Đường Nguyễn Nguyễn xong cũng nhất thời trầm mặc, nàng : “Không, phu quân sẽ đến cứu chúng .”

Mẫn Nguyên Uyển giận dỗi: “Ta cần cứu, hại mẫu phi !”

Đường Nguyễn Nguyễn lười so đo với nàng: “Ở đây chỉ một ngươi ?”

Mẫn Nguyên Uyển trầm mặt gật gật đầu, : “Thái Tử ca ca cũng bắt tới, ở cách vách. Mỗi ngày đều đến đưa cơm…”

Đường Nguyễn Nguyễn kinh ngạc : “Thái Tử cũng ở đây?”

Đường Nguyễn Nguyễn lặng lẽ xuống, nàng im lặng suy tư. Hiện giờ Hoàng Hậu hạ độc thủ với Thái Tử, chỉ sợ là bận tâm đến thanh danh của nhi tử khi thừa vị. Ở Đại Minh, lập Thái Tử cần Hoàng Đế hạ chiếu chỉ, đó nội các thủ phụ, văn thần cùng võ tướng đầu thừa nhận mới . Lúc khi lập Thái Tử, chính là Hoàng Đế một tay thao túng. Tuy rằng Tả tướng Lưu Thực phản đối, nhưng chịu nổi Đường Các Lão cùng Trấn Quốc tướng quân phủ ủng hộ Mẫn Nguyên Lang vẫn trở thành Thái Tử. Hiện giờ đổi vị trí Thái Tử, cũng là quy tắc giống như . Hoàng Đế bệnh nặng, Hoàng Hậu danh chính ngôn thuận lập Thái Tử mới, sự ủng hộ từ cha , Tần Tu Viễn và Lưu Thực.

Tất nhiên Tần Tu Viễn khả năng ủng hộ bọn họ, mà hiện giờ đột phá lớn nhất chính là cha của Đường Nguyễn Nguyễn. Cần và Lưu Thực cùng đưa lý do đổi Thái Tử ở triều đình, đó do Hoàng Đế đóng dấu phê duyệt mới . Đường Nguyễn Nguyễn nhíu mày, cứ như thì nhất định phủ Học sĩ sẽ trở thành mục tiêu của bọn họ!

nàng ở trong cung cũng giúp gì, chỉ thể âm thầm sốt ruột. Bây giờ nàng và Tần Tu Viễn mất liên lạc, thời gian trở về, chỉ thể cố gắng trì hoãn chuyện lập Thái Tử, tranh thủ thêm thời gian cho . Đường Nguyễn Nguyễn đột nhiên nhớ tới chuyện gì liền : “Ngũ công chúa… Ngươi bao giờ ăn xoài ?”

Mẫn Nguyên Uyển lộ vẻ mặt kỳ quái Đường Nguyễn Nguyễn, chẳng lẽ nữ nhân điên ?

Mẫn Nguyên Uyển chút kiên nhẫn: “Liên quan gì đến ngươi.”

Đường Nguyễn Nguyễn : “Nếu ngươi ngoài một cách an thì hãy cho .”

Mẫn Nguyên Uyển trầm giọng: “Ăn .”

Đường Nguyễn Nguyễn hỏi: “Cơ thể khó chịu ?”

Mẫn Nguyên Uyển tiếp tục : “Không cảm thấy… Ngươi hỏi cái để gì?”

Đường Nguyễn Nguyễn cảm thấy kinh ngạc, nàng hỏi: “Tỷ khác của ngươi, còn Hoàng Hậu nương nương đều thể ăn xoài ?”

Mẫn Nguyên Uyển cảm thấy kiên nhẫn, mà : “Đương nhiên! Hàng năm tiến cống xoài, phụ hoàng đều phân cho các cung, Hoàng Hậu cũng sẽ mời mẫu phi đến ăn, thấy bọn họ ăn xoài.”

“Còn Tứ Hoàng tử thì ? Hắn bao giờ ăn đúng ?” Đường Nguyễn Nguyễn truy hỏi. Mẫn Nguyên Uyển suy nghĩ một chút mới : “Không nhớ… Ngươi hỏi những chuyện vặt vãnh để gì?”

Đường Nguyễn Nguyễn lên tiếng. Sở dĩ hỏi là bởi vì lúc khi thấy Lưu Thư Mặc, nàng đột nhiên nhớ tới… Người thể ăn xoài là .

Lưu Thư Mặc thể ăn xoài… Tiểu thái giám Mẫn Nguyên Mạnh cũng thể ăn… Đường Nguyễn Nguyễn nhất thời cứng đờ.

Dị ứng thể di truyền. Chẳng lẽ… Chẳng lẽ Lưu Thư Mặc và Mẫn Nguyên Mạnh… Là ?

, điều thể lý giải như !

Khó trách Lưu Thực vẫn nâng đỡ Hoàng Hậu, chỉ sợ bọn họ sớm âm thầm cấu kết…Mà Tứ Hoàng tử Mẫn Nguyên Mạnh là con của bọn họ!

TBC

Hôm nay hai đó đoạt vị, nâng lên Nhị Hoàng tử mà là Tứ Hoàng tử!

Đường Nguyễn Nguyễn run rẩy vì bí mật kinh thiên động địa . Ngón tay nàng tự giác mà nắm chặt… Mẫn Nguyên Uyển nghi hoặc : “Ngươi đang suy nghĩ gì ?”

Sắc mặt Đường Nguyễn Nguyễn khẽ động, nàng miễng cưỡngg nặn một nụ : “Không… Không .”

Đường Nguyễn Nguyễn thầm nghĩ, thế của Mẫn Nguyên Mạnh…

Bản ?

…….

Loading...