Xuyên Về Cổ Đại Làm Bà Chủ Nhỏ - Chương 237

Cập nhật lúc: 2025-04-29 12:36:59
Lượt xem: 64

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nàng như hoá điên, lúc thì giận dữ mắng Mẫn Thành Đế, lúc những chuyện tủi hổ, ủy khuất của , dường như oán khí phát tiết hết. Nửa canh giờ , rốt cục Văn Hoàng Hậu cũng mệt mỏi, nàng thầm : “Tuy nhiên ngươi cũng là kẻ lợi hại, bản thành như , còn vì ngươi mà bán mạng… Ngọc tỷ truyền quốc của ngươi ?”

Nàng nắm lấy vạt áo , mặt vô cùng tức giận. Mẫn Thành Đế vẫn trầm tĩnh như , một lời.

Văn Hoàng Hậu : “Đừng tưởng rằng , nhất định là ngươi giao ngọc tỳ cho lão thất phu Mưu Khiêm ! Đợi bắt , nhất định băm trăm mảnh, kéo ngoài cho chó ăn!” Nàng lạnh: “Cho dù tìm thấy cũng gì đáng ngại, chỉ cần Tả tướng cùng Đường Các Lão thể sức ủng hộ trữ quân tương lai, thì nhi tử của thể danh chính ngôn thuận đăng cơ Hoàng đế… Ha ha… ”

Cuối cùng nàng cũng đủ .

Yên lặng dậy , nhưng bất ngờ kịp đề phòng, một giọt nước mắt từ gò má nàng rơi xuống, nhỏ xuống mu bàn tay Mẫn Thành Đế. Văn Hoàng Hậu u oán thoáng qua Mẫn Thành Đế, thấp giọng: “Rốt cuộc vì ngươi thích , hả?”

Văn Hoàng Hậu buồn bã rời , Mẫn Thành Đế còn giường, thể cứng đờ nhưng lúc ngón cái động một chút….

……

Bên ngoài phủ Học sĩ binh lính vây quanh.

Bọn chúng đốt đuốc bao vây phủ Học sĩ.

“Thưa đại nhân, bên trong mở cửa!” Một tiểu binh chạy tới mặt Lưu Thư Mặc thông báo. Sắc mặt Lưu Thư Mặc lãnh đạm: “Phá cửa.”

Tiểu binh nhận lệnh, dẫn khiêng búa gỗ, phá huỷ đại môn sơn đỏ của phủ Học sĩ!

Mỗi một tiếng động vang lên đều giống như đập thẳng lòng , cho bên trong lo sợ bất an. Mắt thấy cánh cửa lớn bên ngoài sắp phá vỡ…

“Lão gia, đây?” Đường phu nhân vỗ ngực, sợ hãi lui về phía Đường Các Lão, Đường Các Lão trầm giọng : “Tối nay, sợ là gắng gượng nữa.”

“Lão Đường!” Đường Các Lão gọi Đường bá đến hỏi: “Tình huống cửa thế nào? Có thể để phu nhân cùng Doanh Doanh trốn thoát ?”

Giờ phút Đường phu nhân và Đường Doanh Doanh đều ở bên , cả hai chút bối rối.

Sắc mặt Đường bá trắng bệch mà : “Lão gia, bộ đều vây kín đến nước chảy thông… Có lẽ là thể!”

Sắc mặt Đường Các Lão ngưng trọng, lâm nguy mà sợ, lúc cao giọng : “Phu nhân…”

Đường phu nhân ngẩn : “Lão gia?”

Đường Các Lão về phía nàng, trầm giọng: “Phu nhân… Ta hai điều trong đời , đủ khả năng bù đắp cho nàng.”

Đôi mắt Đường phu nhân khẽ giật giật, bà tập trung . Đường Các Lão buồn bã : “Năm xưa tâm cao khí ngạo, xuất bằng nàng, những xung quanh đều trèo cao cưới nương tử như hoa như ngọc cho nên trong lòng sinh bất bình… Nàng càng cúi đầu khom lưng thì càng chứng minh bản nhất đẳng, cho nên về chúng dần xa cách, nghĩ tới thiếu chút nữa hại nàng… Đó là sai lầm đầu tiên của .”

Trong lòng Đường phu nhân xúc động, đầu gặp , bọn họ như , đến khi thành hôn cũng những ngày vô cùng ân ái, về hai xa cách, nàng vốn tưởng rằng Đường Các Lão đối với mất hết hứng thú nhưng nghĩ tới còn chuyện . Đường Các Lão mỉm , thấp giọng : “Cho đến khi nàng bệnh nặng thì mới … Hóa luyến tiếc nàng như .”

Trong mắt Đường phu nhân dần dần tích tụ nước mắt, bà bao giờ như , luôn đặt tâm trí việc trong triều, chuyện hậu viện mặc kệ, từ khi quan hệ hai dần dần lạnh nhạt, ít khi đến viện tử của nàng. Đường phu nhân cầm tay , : “Lão gia… Đừng nữa, tất cả qua .”

Đường Các Lão khẽ run rẩy, : “Chuyện thứ hai… Hôm nay e là lành ít dữ nhiều, nàng còn cho liên lụy.”

Nước mắt Đường phu nhân ào ào chảy xuống, cả hai đều rõ ràng chuyện Lưu Thư Mặc đến đây gì. Hắn ép Đường Các Lão cung để bãi bỏ Thái Tử, lập nhi tử Hoàng Hậu lên ngôi. mà Văn Hoàng Hậu cùng Lưu Thực dã tâm như sói dữ, Đường Các Lão quả quyết chịu cho bọn họ thực hiện . Đường phu nhân nức nở: “Làm gì chuyện liên lụy liên lụy, là sống chết, theo .”

Hốc mắt Đường Các Lão cũng ửng đỏ, thấp giọng: “Được.”

Hắn sang Đường Doanh Doanh, : “Doanh Doanh, con sợ ?”

Từ khi Đường Doanh Doanh trải qua chuyện trộm cắp binh phù, cả trở nên trầm hơn nhiều, giờ phút mặc dù trong lòng nàng sợ hãi nhưng mặt trấn định tự nhiên, nàng : “Phụ , nữ nhi… Không sợ. mà, a nương như thế nào…”

“Rầm!” Cánh cửa lớn phá vỡ! Lưu Thư Mặc dẫn binh lính nối đuôi .

“Sao, gặp a nương của ngươi ư?” Lưu Thư Mặc ở phía , mỉm với Đường Doanh Doanh. Giọng của vẫn ôn nhu nhu nhu như , nhưng khuôn mặt đáng ghét như thế. Đường Doanh Doanh lạnh lùng thích từ nhỏ đến lớn mà : “Không nghĩ tới ngươi như .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-co-dai-lam-ba-chu-nho/chuong-237.html.]

Lưu Thư Mặc khinh thường, : “A Nương của ngươi đến, thế nhưng… Ta mang tay bà đến .”

Dứt lời, binh lính nâng một cái hộp lên, thuận thế mở , thấy một cánh tay đẫm m.á.u đặt ở trong đó, sởn tóc gáy.

Đường Doanh Doanh nhịn , nhất thời sợ tới mức lên: “A Nương… A Nương…”

Ánh mắt nàng phẫn hận Lưu Thư Mặc, : “Đồ điên ! Đồ khốn khiếp nhà ngươi!”

Sắc mặt Lưu Thư Mặc tái nhợt như quỷ, nhẹ giọng : “Không sai, điên .”

Hắn quét mắt qua , cuối cùng ánh mắt tập trung Đường Các Lão mà : “Khi ngươi gả Nguyễn Nguyễn cho Tần Tu Viễn, điên .”

Hắn buồn bã : “Lúc đó đau khổ cầu xin ngươi, nhưng ngươi dùng bốn chữ ‘Thánh ý khó trái’ mà cự tuyệt .” Hắn từng bước ép sát Đường Các Lão: “Nếu ngươi, nếu các ngươi… Ta và Nguyễn sẽ chia rẽ! Ta sẽ trở thành thế !”

Gương mặt Đường Các Lão trầm , : “Thế sự đổi, mỗi đều duyên của , ngươi tự chọn con đường thì chớ trách khác.”

Lưu Thư Mặc nhạo một tiếng : “Vậy động thủ với phu nhân cùng nữ nhi của ngươi, Đường Các Lão cũng đừng trách .”

Sắc mặt Đường Các Lão căng thẳng, : “Không ngươi lên triều bảo vệ các ngươi ? Ta , ngươi chớ khó thê tử cùng nữ nhi của .”

Lưu Thư Mặc ngẩn , : “Ngươi chịu ?”

Đường phu nhân cũng cảm thấy kinh ngạc, mới đây Đường Các Lão còn … Bà hạ ý thức lên nắm tay Đường Các Lão, nhưng trong lúc vô tình sờ lợi khí trong tay áo thì khỏi ngân ngẩn cả . Lão gia, lão gia cùng Lưu Thư Mặc đồng quy vu tận?

Trong lồng n.g.ự.c đập thình thịch, nhưng bà cũng dám gì, chỉ nhẹ nhàng kéo , tất cả lời đều nghẹn ngào trong cổ họng. Đường Các Lão giả vờ bình tĩnh, : “Không sai… Chỉ cần tân hoàng kế vị, vẫn là Các Lão, sẽ giúp Hoàng Hậu chuyện thì như thế nào đây?”

Lưu Thư Mặc ha ha, : “Ta còn tưởng rằng nguyên lão tam triều đức cao vọng trọng cỡ nào, thì cũng là một tiểu nhân sợ chết!”

Đường Các Lão lạnh lùng : “Ngươi bớt nhảm, rốt cuộc đáp ứng ? Ta bảo vệ các ngươi, còn ngươi hãy thả nhân của .”

Lưu Thư Mặc nhếch khóe miệng, khinh thường mỉa mai: “Hai nữ nhân, đổi lấy một vị trí Thái Tử, thể chứ?”

Đường Các Lão lạnh lùng một lời. Lưu Thư Mặc khoát tay áo, : “Mời Đường Các Lão cung!”

Sau đó dặn dò: “Các ngươi ở đây, nghiêm túc trông coi Đường phu nhân cùng Đường tiểu thư, nếu nào trốn thoát thì các ngươi mang đầu đến gặp !”

“Vâng!”

Binh lính tiến lên dùng dây thừng trói Đường Các Lão, ai ngờ Đường Các Lão lạnh lùng liếc mắt một cái: “Bản quan là đại quan nhất phẩm đương triều, nội các thủ phụ đại thần, Hoàng Đế đích danh chỉ định, há thể nhục như ?”

Hắn siết chặt chủy thủ trong tay, mặt lộ một tia sơ hở. Lưu Thư Mặc cũng cảm thấy kiên nhẫn mà : “Thôi, là một Lão Đầu, chạy cũng xa.”

Trong lòng Đường phu nhân hiểu rõ, ngày mai tất nhiên Đường Các Lão sẽ gặp nguy hiểm, bà đau lòng lên tiếng: “Lão gia!”

Đường Các Lão đầu , buồn bã : “Ta hết, nàng an tâm ở .”

Hai vai Đường phu nhân khẽ run rẩy, Đường Doanh Doanh chần chờ một hồi, cuối cùng lên phía đỡ lấy bà. Lưu Thư Mặc thúc giục : “Các lão, xin nhanh một chút, nên khiêu khích sự kiên nhẫn của .”

Đường Các Lão thản nhiên cất bước khỏi phủ Học sĩ. Đường phu nhân xuống đất, lớn nước mắt thành sông.

TBC

Phủ Học sĩ vô cùng hỗn loạn, nhưng trong cung cũng kém là bao, ai nấy đều tự bảo tính mạng cho bản . Trong lãnh cung, Ngũ công chúa Mẫn Nguyên Uyển và Đường Nguyễn Nguyễn ở cùng một chỗ, cũng qua bao lâu. Đường Nguyễn Nguyễn thấy ngoài cửa truyền đến tiếng thì thầm, nàng ghé tai, cẩn thận lắng

“Cũng ngươi lãnh cung tới khi nào…”

“Nghe , sáng sớm ngày mai, Hoàng Hậu nương nương triệu tập để tuyên bố đại sự… Đến lúc đó, chỉ sợ trong lãnh cung cũng đường sống!”

* Tù và là một loại dung cụ dùng để báo hiệu hoặc chức năng của một nhạc cụ. Tù và từ sừng trâu, sừng bò, ngà voi hoặc các loại vỏ ốc, theo đó thổi sẽ dùng thổi phần đáy của sừng trâu vỏ ốc, âm thanh cộng hưởng và phát từ miệng tù và vang xa.

* Một cải tiến cung tên bình thường là nỏ chữ thập, sử dụng bởi Hi Lạp xưa. Cung b.ắ.n đạn thép, và ban đầu cung thủ kéo dải rút ngược và khóa vị trí, đó buông cò nhả . Cách khiến việc lên đạn chậm, và cần một lực mạnh để kéo dây cung ngược .

Loading...