Xuyên Về Cổ Đại Làm Bà Chủ Nhỏ - Chương 244

Cập nhật lúc: 2025-04-29 12:37:13
Lượt xem: 66

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trên mặt Mẫn Thành Đế hiện vài phần vui: “Còn gì mà cân nhắc? Hắn phạm sai lầm lớn, tất nhiên là bắt trừng phạt nghiêm khắc!”

Mưu công công : “Vâng, Hoàng thượng, đừng tức giận đến hại thể.”

Nói đến Lưu Thư Mặc, khi phụ của quan hệ với Hoàng Hậu, còn tự sát mặt văn võ bách quan nên cũng điên . Hắn ở trong cung chạy vòng vòng, cũng thể nào đuổi kịp , về tại , còn thừa dịp loạn khỏi cung để mai danh ẩn tích. Đại Lý tự tìm hồi lâu cũng tìm thấy , mà cũng dám tìm kiếm một cách trắng trợn, sợ chuyện Hoàng Hậu cùng Lưu Thực quan hệ truyền đến dân gian, tổn hại tôn nghiêm hoàng thất, cho nên mới đến xin chỉ thị. Tất cả triều lúc đó đều Thái Tử nghiêm lệnh giữ kín như bưng, mà khi Mẫn Thành Đế tỉnh , còn hạ lệnh nhổ tận gốc Văn thị của Hoàng Hậu. Cả Tướng phủ diệt môn thảm hại, chỉ còn duy nhất sống sót sự bảo vệ của Tần Tu Viễn. Người chính là Lưu Thư Nhiễm….

…..

Thủ vệ cửa thành Đế Đô sâm nghiêm, mỗi ngày nhiều , nối dứt.

Lúc chỉ thấy một công tử cực kỳ thanh tú tới cửa thành, xếp ở cuối đội ngũ xuất thành.

Binh lính cửa thành lục soát nhanh, mắt thấy sắp đến lượt, yên lặng đầu Đế Đô phía . Vẫn là cảnh sắc phồn hoa xinh như khi, náo nhiệt phi phàm, mà tất cả những chuyện còn liên quan đến nữa.

“Người đằng ! Nói ngươi đó!” Tên lính khó chịu gầm lên.

Công tử thanh tú mỉm , lấy văn thư thông quan đưa cho binh lính.

Tên lính văn thư hỏi: “Tên là gì? Ở ?”

Công tử thanh tú nhẹ giọng đáp : “Lưu Thư Nhiễm, sống ở Đế Đô.”

Tên lính hỏi thêm: “Tại rời khỏi Đế Đô?”

Lưu Thư Nhiễm : “Nhân thế còn chỗ dung .”

Tên lính giật , bình tĩnh hỏi: “Dự định khi nào trở về?”

Lưu Thư Nhiễm im lặng trong chốc lát mới đáp : “Không trở về nữa.”

Tên lính thầm nghĩ thật sự là kỳ quái, đó khoát tay áo thả . Lưu Thư Nhiễm yên lặng thu hồi văn thư thông quan, đầu cửa thành cao vút nữa… Sau đó mới đầu rời .

Lúc , chiếc xe ngựa hoa lệ chạy thẳng tới cửa thành…

“Dừng! Dừng !” Mấy tên lính ở cổng thành hoảng loạn, cao giọng quát: “Người đến là ai? Sao dám xông cổng thành?”

Xe ngựa ở cửa thành khó khăn lắm mới dừng , chỉ thấy xe một nữ tử trẻ tuổi nhảy xuống, nàng sinh diễm lệ hoạt bát, đôi mắt hạnh vội vàng đảo quanh tìm kiếm.

TBC

Tên lính tiến lên ngăn cản: “Cô nương , ngươi…”

Nha bên cạnh nữ tử kiều diễm đưa tay đẩy binh lính : “Tiểu thư nhà chính là thiên kim của Đường Các Lão, vô lễ!”

Tên lính sửng sốt, còn hai mắt Đường Doanh Doanh sáng ngời, nàng thấy tìm.

“Lưu Thư Nhiễm!” Đường Doanh Doanh gọi to một tiếng đó nâng váy chạy tới. Thân thể Lưu Thư Nhiễm cứng đờ, nhưng dừng bước, ngược tăng nhanh tốc độ rời . Đường Doanh Doanh theo phía hô to: “Lưu Thư Nhiễm! Huynh chờ ! Chờ !”

Dưới chân Lưu Thư Nhiễm nặng tựa đeo chì, cuối cùng cũng đành lòng. Đường Doanh Doanh thở hồng hộc chạy tới nắm lấy : “Vì từ mà biệt?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-co-dai-lam-ba-chu-nho/chuong-244.html.]

Nàng tức giận chằm chằm .

Lưu Thư Nhiễm mím môi lời nào. Đường Doanh Doanh bình tĩnh nam nhân mắt: “Nói .”

Lưu Thư Nhiễm ngước mắt nàng: “Doanh Doanh, Hoàng thượng hạ chỉ, ngài trục xuất khỏi Đế Đô, trở về nữa.”

Sắc mặt Đường Doanh Doanh cứng đờ: “Ta … Huynh liên lụy.”

Lưu Thư Nhiễm mỉm đáp : “Dù cũng họ Lưu, xảy chuyện lớn như , Hoàng thượng tha cho một mạng vô cùng rộng lượng nàng giống , nàng là thiên kim của Các lão, nàng còn thể ở Đế Đô tiếp tục cuộc sống cẩm y ngọc thực, tương lai thể tìm một nam nhân để gả… Cũng cần theo lưu lạc thiên nhai.”

Càng càng thấy khó khăn. Hắn vốn từ mà biệt, chính là bởi vì những lời thật sự quá khó . Đường Doanh Doanh nhất thời trầm mặc, đó nàng mới lên tiếng: “Huynh thật sự gả cho khác?”

Lưu Thư Nhiễm ngây , tất nhiên là , đây chính là cô nương thích từ nhỏ đến lớn… hiện giờ nông nỗi , nàng gả cho bất cứ nào cũng còn hơn so với gả cho … Lưu Thư Nhiễm cố gắng : “Ừm, nàng là một thiên kim Đại tiểu thư, thể theo một tên vô gia cư như ?”

Nàng mềm mại như hoa, thể theo chịu gió chịu mưa như ?

Đường Doanh Doanh nhíu mày: “Huynh còn khó coi hơn .”

Lưu Thư Nhiễm: “..”

Đường Doanh Doanh vẫn luôn thích ỡm ờ, nàng thẳng thắn hỏi: “Lưu Thư Nhiễm, hỏi một câu, rốt cuộc thích , cưới ?”

Lưu Thư Nhiễm bất đắc dĩ: “Doanh Doanh, thích là một chuyện, sống cùng là một chuyện khác.”

Đường Doanh Doanh ngắt lời : “Rốt cuộc là ?”

Lưu Thư Nhiễm dừng , đó mới thốt một chữ: “Muốn…”

Đường Doanh Doanh nhịn khóe miệng cong cong, bây giờ nàng càng ngày càng thích cảm giác giữ nam nhân . Đường Doanh Doanh vẫy tay với Bảo Ngân, Bảo Ngân liền lấy một cái túi lớn đưa cho nàng. Đường Doanh Doanh nhét trong n.g.ự.c : “Cầm lấy.”

Lưu Thư Nhiễm sững sờ: “Đây là cái gì?”

Đường Doanh Doanh vui vẻ: “Đây là lộ phí của hai chúng !”

Lưu Thư Nhiễm nghi hoặc: “Lộ phí? Của chúng ?” Khuôn mặt thanh tuấn của bất ngờ thể tin : “Nàng… Nàng …”

“Không sai, sẽ với .” Đường Doanh Doanh nhếch môi , bộ dáng vô cùng quyến rũ.

Mắt thường cũng thể thấy mặt Lưu Thư Nhiễm xuất hiện vui mừng, nhưng lập tức lạnh lùng: “Không , … Nàng thể theo … Bên ngoài thể so với Đế Đô, còn đó là tình cảnh gì.”

“Lưu Thư Nhiễm, thể đừng bày bộ dáng ông cụ non như ? Ta mang theo một đống bạc, đừng với là ngay cả việc buôn bán nhỏ cũng thể ? Nếu , cũng thể dạy học? Nếu như dạy học cũng kiếm tiền, thì ở rể nhà , mỗi tháng báo cho phụ gửi bạc đến thôi!”

Lưu Thư Nhiễm xong tức buồn , đây mới là Đường Doanh Doanh trong trí nhớ của , thích cái gì thì nghĩ biện pháp lấy , nàng mãi mãi sinh lực tràn đầy, cũng lời khoa trương. Trong lòng vô cùng cảm động, nắm lấy tay Đường Doanh Doanh: “Doanh Doanh… Tại đột nhiên đối với như ?”

Đường Doanh Doanh sửng sốt, sắc mặt nàng đỏ lên: “Vì phát hiện… Không ai đối với hơn … Huynh như , nếu thả thì mới là kẻ ngốc.”

Lưu Thư Nhiễm xong, khóe miệng kiềm chế cong lên, kéo Đường Doanh Doanh trong ngực, lẩm bẩm : “Doanh Doanh, cuối cùng cũng… Cuối cùng chờ đợi ngày .”

Gương mặt Đường Doanh Doanh như nhuộm hồng, nàng cũng ngoan ngoãn dựa trong n.g.ự.c , đôi mắt tràn đầy ý ….

Loading...