Xuyên Về Cổ Đại Làm Bà Chủ Nhỏ - Chương 246

Cập nhật lúc: 2025-04-29 12:37:17
Lượt xem: 62

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ngày tháng trôi qua như nước chảy, chớp mắt đến mùa đông.

Hôm nay là đêm giao thừa.

Tần Tu Viễn thành công vụ, trở phòng ngủ.

Không khí quanh viện cũng thoáng đãng. Kể từ khi Đường Nguyễn Nguyễn mang thai, thể ngửi thấy mùi thơm nào từ phòng bếp nhỏ, vì cả Phi Hiên Các còn hương thơm của món ăn nàng nấu nữa. Hắn nhẹ nhàng đóng cửa lặng lẽ đến bên giường. Đường Nguyễn Nguyễn nhắm mắt giường, nhíu mày. Bụng nàng càng lúc càng lớn, mỗi dậy đều cảm thấy vất vả. Tần Tu Viễn nàng nhất thời cảm thấy đau lòng. Dường như cảm nhận bên cạnh, nàng chậm rãi mở mắt : “A Viễn.”

Tần Tu Viễn thu hồi đau lòng, mỉm : “Tỉnh ?”

Đường Nguyễn Nguyễn chớp mắt: “Ừm…”

Nàng mở mắt, Tần Tu Viễn lập tức đỡ nàng dậy. Hắn : “Lát nữa đến lúc dùng bữa tối , chúng mau phòng khách thôi.”

Đường Nguyễn Nguyễn : “Được .” Nàng chạm bụng, : “Đây là đầu tiên Tiểu Bánh Bao ăn mừng năm mới với chúng .”

Tần Tu Viễn xong, trong lòng cũng ấm áp, phủ lên tay nàng, : “Ừm, mẫu Bánh Bao.”

Hai , ấm áp hòa thuận. Sau khi Đường Nguyễn Nguyễn y phục rửa mặt, hai khỏi Phi Hiên Các. Thời tiết càng lúc càng lạnh hơn. Tần Tu Viễn khoác áo choàng lông Đường Nguyễn Nguyễn , ôm nàng chậm rãi về phía . Mai vàng trong vườn nở rộ, mắt, tâm tình Đường Nguyễn Nguyễn , nàng : “Nếu như tuyết rơi, mai vàng sẽ hơn.”

Tần Tu Viễn : “Nàng thích tuyết ?”

Đường Nguyễn Nguyễn gật đầu: “Thiếp chỉ thích ngắm tuyết, mà còn thích ăn bánh kem, măng tuyết, bánh tuyết… ”

Tần Tu Viễn dở dở : “Mèo nhỏ tham ăn.”

Đường Nguyễn Nguyễn bĩu môi : “Từ khi mang thai đến nay, nhiều đồ ăn vặt đều thể ăn, còn vì Bánh Bao… Chàng là một con mèo ham ăn !”

Tần Tu Viễn dịu dàng như nước: “Được , chờ sinh xong, nàng ăn thế nào cũng .”

Lúc Đường Nguyễn Nguyễn mới hài lòng . Hai tới phòng khách, tới. Vương Vân Vọng dẫn đầu nghênh đón, : “Nguyễn Nguyễn, xa như , gì đáng ngại chứ?”

Bây giờ đến tháng cuối, nàng thể lâm bồn bất cứ lúc nào, Vương Vân Vọng bụng nàng, cảm thấy lo lắng. Đường Nguyễn Nguyễn : “Không , tẩu tẩu, yếu đuối như .”

Tần Tu Viễn : “Vậy mà ai đó còn kêu mệt?”

Đường Nguyễn Nguyễn liếc một cái xuống. Ngôn Chi Tâm cũng vây quanh, : “Bảo Bối của thế nào ?”

Đường Nguyễn Nguyễn nhẹ nhàng sờ sờ bụng , : “Buổi chiều ngủ đá cả buổi, dường như sức lực hữu dụng dứt.”

Tần Tu Dật : “Đoán chừng là một hài tử tính tình sống động.”

Tần Tu Viễn lắc đầu, : “Đệ cảm thấy đó là một cô nương.”

Tần Tu Dật nghi hoặc: “Vì ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-co-dai-lam-ba-chu-nho/chuong-246.html.]

Tần Tu Viễn hiểu kiên trì giải thích: “Trực giác của cha.” Cuối cùng, thêm một câu: “Huynh hiểu.”

Tần Tu Dật lườm một cái, đều cảm thấy buồn . Đang thì Tần Tu Dao đỡ Tần lão phu nhân tới, theo còn Thanh Hiên và Minh Hiên. Mọi dậy chào hỏi, Tần lão phu nhân vội vàng : “Nguyễn Nguyễn cứ , cẩn thận chất tử của .”

Đường Nguyễn Nguyễn cảm thấy ngượng ngùng: “Không gì đáng ngại mẫu , con .”

Tần lão phu nhân gật đầu, : “Truyền thức ăn lên thôi!”

Hôm nay là đêm giao thừa, món ăn phong phú vô cùng!

Lợn sữa nướng than, thịt bò sốt, gà xé ngũ sắc, cá rô hấp, viên tứ hỉ, phật nhảy tường, lạp xưởng, hoa quế đường ngó sen, cơm bát bảo… Có tất cả thứ!

Ngay cả Đường Nguyễn Nguyễn cũng mở to mắt mà , từ khi mang thai đến nay, việc ăn uống của nàng cũng lắm, cho đến bây giờ, gần chín tháng mới cảm thấy chuyển biến hơn một chút.

“Muốn ăn gì ?” Tần Tu Viễn nhẹ giọng hỏi. Đường Nguyễn Nguyễn đáp: “Đều ăn…”

Tần Tu Viễn khẽ một tiếng, gắp cho nàng một miếng lợn sữa nướng. Lợn sữa nướng vỏ ngoài giòn tan, Đường Nguyễn Nguyễn cắn một miếng phát tiếng “rộp rộp”, trong vị mặn, bên ngoài nướng giòn còn bên trong mềm mềm, nàng nhai vô cùng thích thú. Tần Tu Viễn nàng thích ăn như , gắp cho nàng một miếng. Đường Nguyễn Nguyễn vùi đầu ăn, bất tri bất giác, trong bát thêm một miếng cá. Nàng ngước mắt lên , thịt gỡ xương còn một miếng thịt nguyên vẹn, vô cùng mê . Đường Nguyễn Nguyễn ngước mắt lên . Tần Tu Viễn dịu dàng, đôi mắt phượng híp . Đường Nguyễn Nguyễn mỉm , nàng ăn thịt cá. Cá rô vô cùng tươi ngon, thịt ngọt, xương nhiều lắm, ăn vô cùng sảng khoái. Đường Nguyễn Nguyễn : “Chàng cũng ăn …”

Tần Tu Viễn : “Được, nàng ăn nhiều hơn một chút.”

Hai ân ái sâu đậm, bộ dáng như rơi trong mắt Tần Tu Dao, nàng rầu rĩ : “Mẫu , mẫu xem, tam ca và tam tẩu giở trò ân ái!”

Tần lão phu nhân ha hả: “Sao? Con ghen tị ?”

Tần Tu Dao bĩu môi: “Không …” Bây giờ chỉ một nàng lẻ loi, trong lòng tư vị. Ngôn Chi Tâm , : “A Dao, năm nay Mạc đại nhân ăn tết ở ?”

Tần Tu Dao đáp : “Huynh trở về Ích Châu… Năm mới, nên trở về thăm phụ mẫu.”

Tần Tu Viễn nhướng mày: “Khi nào trở về?”

Tần Tu Dao rũ mắt : “Chỉ sợ mười lăm tháng giêng.”

Đường Nguyễn Nguyễn nuốt thịt cá trong miệng : “Vậy mau chóng trở về ? Việc cầu còn chuẩn sẵn sàng?”

Tần Tu Dao sửng sốt: “Gì , cầu ?”

TBC

Tất cả đều cả kinh, Tần lão phu nhân : “Nguyễn Nguyễn, con cái gì ? Hắn sẽ đến cầu Tu Dao ?”

Đường Nguyễn Nguyễn cũng cảm thấy kinh ngạc, nàng : “Mọi … Mọi ?”

Nàng thầm nghĩ , chẳng lẽ nàng phá hủy sự kinh ngạc mà Mạc Lâm chuẩn ?

Tần Tu Dao vội vàng hỏi: “Tẩu tẩu, tẩu tin từ ?”

Đường Nguyễn Nguyễn nàng, nên . Tần Tu Dao chịu buông tha: “Tẩu tẩu… Nói …”

Nàng vốn là nữ hài tử thẹn thùng, Mạc Lâm đến cầu hôn thì nhất định hỏi đến cùng. Đường Nguyễn Nguyễn bất đắc dĩ : “Vậy thì đừng kể…” Nàng tiếp lời: “Thời gian , Bạch Tùng đến cửa hàng đồ ăn vặt của mua mấy món, mang về cho phụ mẫu. Thuận tiện nhắc tới Mạc Lâm xin nghỉ về quê, chính là thương lượng chuyện cầu với phụ mẫu… Nghe ý của , lẽ năm sẽ mời bà mối tới.”

Loading...