Xuyên Về Cổ Đại Làm Bà Chủ Nhỏ - Chương 44

Cập nhật lúc: 2025-04-21 13:27:44
Lượt xem: 129

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Đại ca , tuy rằng kính trọng phụ , cũng thể chịu đựng nổi mẫu cứ sống mãi trong quá khứ như , giống như...đầu óc chút bình thường, đó hai liền cãi ...". Minh Hiên nhớ cảnh tượng , đến bây giờ trong lòng nó vẫn còn sợ hãi.

Tần Tu Viễn chau mày, Thanh Hiên giờ vẫn là một đứa trẻ thập phần thấu hiểu phép tắc, nó sẽ vô lý chống đối, chắc chắn là Đại tẩu quá mức.

"Hôm đại ca nhờ báo tin, là Thái học viện cho nghỉ ba ngày, dịch quán cũng tu sửa , vì thể về nhà ở mấy ngày". Minh Hiên ngẩng đầu về phía Tần Tu Viễn, : "Tam thúc, Đại ca của con trở về, vặn là sinh thần của , con nhân cơ hội , giúp và mẫu ...hòa hảo trở ."

Tần Tu Viễn lặng lẽ vươn tay , đè vai nó xuống: "Mẫu tử với thể kết thâm thù, ngươi cần quá lo lắng."

Đường Nguyễn Nguyễn lên tiếng hỏi: "Sinh thần của Thanh Hiên ? Có tổ chức một buổi tiệc nhỏ ?"

Tuy rằng nàng gả tới đây lâu, nhưng cảm thấy phủ Trấn quốc tướng quân dường như vẫn luôn bóng ma ba năm đây bao phủ, Đại tẩu đau lòng, Nhị ca thương tâm, Tần lão phu nhân lo lắng yên, sum họp một thể cho bầu khí dịu ít nhiều.

Tần Tu Viễn chút bất ngờ nàng, bao giờ để ý tới những chuyện bên trong hậu trạch, cho nên cũng cái ý nghĩ .

Vì thế liền : "Chuyện trong nhà nàng chủ là ."

Đường Nguyễn Nguyễn gật gật đầu: "Vậy ngày mai liền cùng mẫu thương lượng một chút."

"Vậy thì quá, đa tạ Tam thúc, Tam thẩm!". Minh Hiên vui vẻ vỗ tay, tiếp tục : "Con quấy rầy hai nữa! Tam thúc cùng Tam thẩm mau trở về phòng nghỉ ngơi sớm một chút!"

Dứt lời nó liền chạy nhanh như chớp.

Tần Tu Viễn tiếp lời: "Vậy nàng cũng nhanh chóng trở về phòng nghỉ ngơi ."

Đường Nguyễn Nguyễn gật đầu, đang rời , ai ngờ thanh âm của Tần Tu Viễn vang lên: "Đừng quên khăn tay của !"

Đường Nguyễn Nguyễn liếc xéo một cái, hỏi : "Ta thêu cái gì cũng ?"

Tần Tu Viễn đắc ý đáp: "Nàng dám thêu, vì dám nhận?"

Thời gian thấm thoát thoi đưa, qua mấy ngày nữa, hôm nay là ngày Thanh Hiên hồi phủ.

Từ khi Đường Nguyễn Nguyên thương lượng với Tần lão phu nhân tặng cho Thanh Hiên một món quà sinh thần đáng nhớ, Tần lão phu nhân càng thêm ngóng trông Thanh Hiên trở về. Tính tình bà giờ yêu thích náo nhiệt, chẳng qua ngày thường ai bày trò cùng bà thôi.

Sáng sớm, bà ở chính sảnh, một chốc về phía cửa, hỏi Ngô ma ma: "Giờ nào ? Sao Thanh Hiên còn trở về?"

Ngô ma ma sắc trời, kính cẩn đáp lời: "Lão phu nhân, canh giờ vẫn còn sớm! Người uống một ngụm , nghỉ ngơi một chút ."

Tần lão phu nhân : "Nguyễn Nguyễn khi nào qua đây?"

Bà nghĩ Thanh Hiên còn gặp qua vị thẩm thẩm , hôm nay tất nhiên là nó chào hỏi nàng một cái.

"Mẫu , vì kêu nàng qua đây?". Vương thị tự chính sảnh, thấy Tần lão phu nhân cũng an bài Đường Nguyễn Nguyễn tới đây, nàng liền chút vui.

Tần lão phu nhân : "Nguyễn Nguyễn là trưởng bối, nếu Thanh Hiên trở về, bái kiến* nó một cái là chuyện nên ."

Vương thị mấp máy môi, cuối cùng cũng lên tiếng thêm cái gì nữa.

Vương thị vốn căm hận cánh văn thần tới tận xương tủy, mà Đường Nguyễn Nguyễn bộ dáng kiểu diễm quyến rũ, càng cho nàng cảm thấy nàng giống với hồ ly tinh. Cho nên nàng thích nàng tiếp xúc cùng hài từ của .

TBC

"Tổ mẫu, mẫu !". Minh Hiên theo Vương thị tiến chính sảnh, cung cung kính kính hành lễ với các nàng.

Vương thị nhíu mày : "Sao ngươi tới ? Không bảo ngươi ở thư phòng ngâm thơ ?"

Minh Hiên : "Nhi tử thức dậy từ sáng sớm, ngâm thơ xong, cố ý tới đây đón ca ca."

Vương thị lạnh lùng: "Ngâm xong bài ngâm tiếp bài khác, ai cho phép ngươi đây?"

Minh Hiên dẩu miệng : "Mẫu , chẳng qua là lâu con gặp ca ca, tới đón một chút thôi mà..."

Vương thị càng thêm phẫn nộ: "Ngươi còn cãi ?"

"Thôi!" Tần lão phu nhân mở miệng ngăn , : "Tình thâm thủ túc là chuyện , Minh Hiên cũng cái gì sai, ngươi hà tất luôn khó nó?"

Tần lão phu nhân vốn can thiệp quá nhiều chuyện mẫu tử bọn họ, nhưng cảm thấy tính kiên nhẫn của Vương thị càng ngày càng kém.

Vương thị Tần lão phu nhân cắt ngang câu chuyện, nàng càng vui, nhưng cũng dám thêm gì nữa.

Đường Nguyễn Nguyễn cùng Thải Vi tới bên ngoài chính sảnh, đang định tiến thì gọi: "Tam tẩu!"

Nàng đầu , thì là Tần Tu Dao cũng lúc tới nơi.

Tần Tu Dao thấy nàng liền thiết mà giữ tay nàng hỏi: "Tam tẩu cũng tới đón Thanh Hiên ?"

Đường Nguyễn Nguyễn gật đầu: " , còn gặp qua nó."

Tần Tu Dao tinh nghịch : "Tam tẩu thấy Thanh Hiên chắc chắn sẽ thích nó. mà...Tam tẩu cần chú ý một chút..."

Đường Nguyễn Nguyễn chút kỳ quái: "Chú ý cái gì?"

Tần Tu Dao càng hạ thấp giọng : "Lúc Đại tẩu quản giáo Thanh Thiên, Tam tẩu ngàn vạn cần nhúng tay ."

Đường Nguyễn Nguyễn nhắc nhở vẫn hiểu , hỏi: "Đó là chuyện của mẫu tử bọn họ, tại nhúng tay ?"

Tần Tu Dao chút tiếc hận mà lắc lắc đầu: "Tam tẩu, tẩu mới tới... nhiều chuyện còn . Cách dạy của Đại tẩu, thường đều nhịn . nếu nhúng tay , chỉ sợ là mâu thuẫn càng ngày càng nghiêm trọng."

Nàng nhớ nàng cũng ngăn cản Đại tẩu đánh Thanh Hiên, kết quả Đại tẩu cho rằng cả nhà đều thích tẩu , vì thế lóc thê thảm hết một đêm. Tới bây giờ nghĩ nàng còn cảm thấy lo sợ cũng bất an.

Đường Nguyễn Nguyễn tuy rằng vẫn cái hiểu cái , nhưng vẫn nhớ kỹ lời nàng : "Được , đa tạ nhắc nhở."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-co-dai-lam-ba-chu-nho/chuong-44.html.]

Tần Tu Dao tươi : "Vậy chúng mau thôi."

Hai chính sảnh thỉnh an lão phu nhân xong định xuống, quản sự liền tới thông báo Thanh Hiên công tử về đến cửa lớn.

"Mau, mau mời nó tới chính sảnh". Tần lão phu nhân cao hứng mà phân phó.

Một lúc , một thiếu niên bạch y xuất hiện ở ngạch cửa chính sảnh. Thiếu niên ước chừng mười hai mươi ba tuổi, nhưng vóc dáng trổ mã cao lớn. Minh Hiên tuy gầy, nhưng khuôn mặt của nó vẫn còn vài phần bụ bẫm của trẻ con. Còn khuôn mặt xanh xao của Thanh Hiên nhiều vài phần thong dong và trầm , giống như một cái cây bạch dương còn trưởng thành nhưng lộ bộ rễ và cây vững chắc.

Đôi tay của thiếu niên vén vạt áo quỳ xuống, : "Thỉnh an tổ mẫu!"

Tần lão phu nhân đến khép miệng : "Cháu ngoan, mau lên!"

Tần Thanh Hiên bà kêu như , mặt nó lập tức đỏ lên, nhưng vẫn bất động thanh sắc mà dậy.

Hắn chuyển hướng qua Vương thị, chắp tay : "Thỉnh an mẫu !"

Khóe miệng Vương thị khẽ run, giống như đang cực lực khắc chế cái gì đó, đó mới lên tiếng: "Ừm, trở về là ."

Từ Thanh Hiên giận dỗi trốn , qua một tháng. Bây giờ gặp Thanh Hiên, trong lòng Vương Thị cũng chút hụt hẫng. Thanh Hiên thấy sắc mặt mẫu vẫn chút tái nhợt, gầy vài phần, trong lòng cũng chút áy náy.

"Thanh Hiên! Mau tới bái kiến Tam thẩm của ngươi". Tần lão phu nhân nhiệt tình giới thiệu.

Thanh Hiên ngước mắt Đường Nguyễn Nguyễn, vị Tam thẩm mắt thoạt thì chỉ lớn hơn cùng lắm vài tuổi. Một đôi mắt long lanh, đang dịu dàng mỉm . Hắn khỏi ngây ngẩn, Tam thẩm còn xinh hơn các vị nương nương trong cung nữa?

Sau nó nghĩ tới tính tình của Tam thúc, giờ việc luôn thành nhất, thì cưới vợ tất nhiên cũng chọn nhất, nghĩ như khỏi cảm thấy hợp tình hợp lý.

Hắn vội vàng chắp tay chào hỏi: "Bái kiến Tam thẩm!"

"Thanh Hiên cần đa lễ!". Đường Nguyễn Nguyễn gật đầu , nàng thầm cảm thán, dáng dấp của Thanh Hiên quả nhiên là tuấn tú tao nhã, thêm mấy năm nữa chừng sẽ trở thành tình lang trong mộng của bao nhiêu quý nữ ở cái đất Đế Đô .

"Ca ca!". Minh Hiên vui vẻ nhào tới, bám lấy cánh tay của Thanh Hiên, bọn họ kém năm tuổi, nhưng Thanh Hiên cao hơn Minh Hiên nhiều.

"Được Minh Hiên, để ca ca của ngươi trở về nghỉ ngơi , ở Thái học viện ngày nào cũng học, khó một ngày nhẹ nhàng". Tần lão phu nhân lên tiếng nhắc nhở.

"Dạ, tổ mẫu...Con dẫn ca ca về Phi Vân Các !". Minh Hiên dứt lời, liền lôi kéo Thanh Hiên về phía cửa, lúc tới ngạch cửa, nó trộm đầu , mặt quỷ về phía Đường Nguyễn Nguyễn.

Vương thị thấy, nhưng lão phu nhân tình cơ bắt gặp, chút tò mò qua Đường Nguyễn Nguyễn.

Nàng đang ngay ngắn, trong lòng thì dở dở , mặt vẫn bình thản giống như chuyện gì phát sinh.

--Wattpad: Autumnnolove--

Buổi trưa qua, Đường Nguyễn Nguyễn thức dậy chui đầu phòng bếp nhỏ.

"Minh Sương!". Đường Nguyễn Nguyễn phân phó: "Lây khoai tây tới đây !"

"Dạ, phu nhân!". Minh Sương lập tức kéo tới một sọt khoai tây chuẩn từ sớm, hỏi: "Phu nhân chuẩn món gì ngon ăn ?"

Đường Nguyễn Nguyễn mỉm : "Hôm nay món khoai tây lát chiên, trẻ con chắc là đều thích ăn món nhỉ?"

Minh Sương ngơ ngác gãi đầu: "Nô tỳ cũng là trẻ con!"

Đường Nguyễn Nguyễn "xì" lên một tiếng: "Đứa nhỏ ngốc , ngươi..."

Vẻ mặt Minh Sương hoang mang, Đường Nguyễn Nguyễn bắt đầu chuyên chú mà khoai lát.

Đầu tiên nàng rửa sạch khoai tây, sai Thải Vi ở một bên giúp nàng gọt vỏ, đó tự cầm lấy khoai tây gọt vỏ để lên thớt.

Nàng chọn một con d.a.o phay cực kỳ sắc bén, cắt đôi củ khoai tây mới dứt khoát cắt nó thành từng lát đều .

Kỹ thuật xắt rau của Đường Nguyễn Nguyễn lợi hại, chỉ một lúc mà những lát khoai tây mỏng đều chất đầy thớt.

Nàng cẩn thận chuyển từng lát khoai tây trong chậu nhỏ, đổ đó ít nước sạch, khoai tây màu vàng nhạt trong chậu, nước màu trắng ngà bên trong liền trào . Mục đích của bước chính là rửa sạch lớp tinh bột ở mặt cát của khoai tây, đợi lát nửa chiên khoai tây nó sẽ oxi hóa đổi màu. Sau khi rửa xong bước đặt ở một bên, kiên nhẫn chờ cho nó ráo nước.

Nước lăn tăn sôi, nàng liền đem khoai lát ráo nước thả trong nồi, bỏ thêm một muỗng muối. Lát khoai khi chần qua nước sôi liền trở nên trong suốt, tươi mới mắt. Nàng vội vàng vớt , ngâm khoai lát trong nước lạnh nữa.

Minh Sương ngơ ngác mấy lát khoai trong nước : "Mấy lát khoai đều tắm rửa sạch sẽ hết mấy !"

Đường Nguyễn Nguyễn cong môi : "Chờ lát nữa còn tắm dầu sôi nữa đó!". Dứt lời nàng liền vớt khoai để ráo.

Sau khi thành công đoạn chuẩn , nàng dùng một cái chảo lớn đun dầu, khi nhiệt độ dầu đạt độ nóng tới 50% thì thả khoai lát trong chảo, dùng đũa bắt đầu trở khoai đều tay.

Khi nhiệt độ của dầu và khoai lát càng ngày càng cao thỉ cả chảo khoai liền trở nên náo nhiệt hơn hẳn, khoai lát ở trong chảo dầu cuồng, dần dần cứng và giòn, lát khoai thậm chí còn cong .

Hôm nay Tần Tu Viễn trở về sớm, mới bước Phi Diêm Các liền ngửi một cổ hương vị khoai tây thơm nồng.

Khóe miệng cong lên, lập tức trở về thư phòng mà qua phòng bếp nhỏ.

"Đang cái gì?". Hắn thấy Đường Nguyễn Nguyễn vén cao tay áo, đang ở bên cạnh cái chảo bận rộn.

"Sao hôm nay tướng quân trở về sớm như ?". Đường Nguyễn Nguyễn thấy , mắt hạnh tới cong cong: "Ta đang khoai tây chiên thái miếng giòn thơm."

Nàng dùng chiếc đĩa vớt lên hai miếng, để ráo dầu mới cho trong chén, gắp lên một miếng tự nếm thử, lẩm bẩm: "Chiên thêm chút nữa mới ...nhưng mà thôi như vầy cũng ."

Đường Nguyễn Nguyễn đánh mắt qua phía Tần Tu Viễn: "Chàng nếm thử ?"

Sắc mặt Tần Tu Viễn vẫn bất biến, tới mặt nàng, Đường Nguyễn Nguyễn đưa cái chén qua cho , Tần Tu Viễn nhíu mày : "Ta còn rửa tay."

Đường Nguyễn Nguyễn liền tiện tay gắp miếng khoai còn đưa tới bên miệng : "Còn nóng."

 

Loading...