Xuyên Về Cổ Đại Làm Bà Chủ Nhỏ - Chương 5
Cập nhật lúc: 2025-04-20 01:33:49
Lượt xem: 224
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hàm răng nhẹ nhàng cắn một cái, bắp rang liền vỡ vụn , nước đường nâu hòa quyện với vị bắp êm dịu, quanh quẩn ở đầu lưỡi, nhanh chóng đưa cổ họng.
Bất tri bất giác ăn xong một viên, Minh Sương mở to đôi mắt, kích động : "Bắp rang ăn quá ngon!"
Đường Nguyễn Nguyễn thấy nàng như , cũng cảm thấy cảm giác thành tựu, liền : "Thích liền ăn nhiều một chút, còn một nồi to!"
Thải Bình cùng Thải Vi lúc cũng thèm chuyện, cứ một viên một viên hướng trong miệng, loại đồ ăn vặt như bắp rang , chỉ thể ăn một viên?
Chỉ chốc lát , mấy liền ăn đến no nê. Đường Nguyễn Nguyễn thấy trong nồi còn ít bắp rang, liền : "Bắp rang cũng nguội , đậy nó , các ngươi ăn thì cứ tự lấy."
Dừng một chút, nàng dặn dò: "Có thể ăn hết trong ngày là nhất, ngày mai một ít, thể diễn xướng ăn."
Kỳ thật nàng cũng từng qua diễn xướng, chỉ là cảm thấy lâu sẽ nhàm chán, tất nhiên là chút gì đó ăn mới .
Ba Thải Bình gật gật đầu.
...
Ngoại ô, Cụ Phong doanh.
"Còn đến một phần tư canh giờ liền kiên trì ? Các là nếm thử tư vị của quân côn?". Thân tín của Tần Tu Viễn - Tần Dũng, cầm quân côn trong tay, ở sân luyện binh, như hổ rình mồi canh gác các tân binh tấn, nếu ai trụ , liền thưởng một quân côn.
Nghe xong lời , đám tân binh mạnh mẽ nâng cao tình thần, nỗ lực khống chế đôi chân đang chút run rẩy, ít đầu chảy từng giọt mồ hôi lớn.
Đột nhiên, một tân bình quỳ xuống và hét lên: "Lão tử luyện nữa!"
TBC
Sắc mặt Tần Dũng sửng sốt, liền vác theo quân côn qua...
Tần Tu Viễn ở trong doanh trại xử lý quân vụ, Tần Trung xốc trướng tiến , vội vàng : "Tướng quân, , tân binh phục, đánh cùng Tần Dũng !"
Tần Tu Viễn vẫn ngước mắt lên, thuận miệng hỏi: "Ai thắng?"
Tần Trung sửng sốt, lẩm bẩm : "Này...Tất nhiên là Tần Dũng thắng."
Ngay đó lắc đầu : " cái trọng điểm! Trọng điểm là tân binh ...Hắn là con vợ cả Tây Bá Hầu Văn Kiên, bây giờ đả thương, chính là nháo cáo trạng lên triều đình!"
Tần Tu Viễn nhàn nhạt : "Cho . Nói cho , phép mà tự tiện rời khỏi quân doanh, xem như đào ngũ mà trị tội."
Tần Trung sửng sốt, ngay đó lĩnh mệnh chạy .
Một lát , Tần Trung lôi kéo Tần Dũng tiến , : "Vị thế tử gia bình tĩnh trở , nhưng thương nhẹ, chỉ sợ mấy ngày tới đều xuống giường , ti chức đưa đến doanh trướng nghỉ ngơi."
Tần Tu Viễn như cũ đang múa bút thành văn, : "Được !"
Tần Dũng chút chột , búi tóc chỉnh tề ban đầu lúc đánh đến chút rời rạc, bộ dáng chật vật, sửa sửa vạt áo, chắp tay : "Ti chức tham kiến tướng quân."
Tần Tu Viễn đang cầm bút lông sói trong tay, ngừng : "Đánh đến thật tận hứng?"
Tần Dũng ngượng ngùng lắc đấu.
Tần Tu Viễn nhàn nhạt : "Đi lãnh hai mươi quân côn."
Tần Trung do dự hỏi: "Tướng quân...?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-co-dai-lam-ba-chu-nho/chuong-5.html.]
Tần Dũng cắn chặt môi, một lời.
Tần Tu Viễn mặt biểu tình: "Nào chuyện hiệu úy cùng tân binh đánh ? Không kiểm soát tình hình, nên phạt."
Tần Dũng cúi đầu : "Tướng quân, ngày phạt , nhận. một chuyện rõ."
Tần Tu Viễn ngước mắt: "Mời ."
Tần Dũng hỏi nghi hoặc trong lòng: "Tướng quân tay cầm binh quyền, rõ ràng thể trấn giữ ở Bắc cương, tọa trấn một phương. Nếu đứa nhỏ Bắc Tề tới, mang theo các gϊếŧ còn mảnh giáp, chẳng vui sướng ?"
Dừng một chút, ảm đạm : "Vì cố tình lưu kinh thành, tới giáo dưỡng đám ăn chơi trác táng ?"
Tần Dũng hiện tại suy ngẫm , cư nhiên một tiểu tử hỉ mũi sạch chọc giận, cùng chút buồn bực chính .
Tần Trung khẽ nhíu mày, vẫn lên tiếng, nhưng kỳ thật vấn đề cũng quanh quẩn ở trong lòng lâu nay. Từ ba năm đây, Trấn Quốc công qua đời, nhị công tử chặt đứt cách tay liền xin từ chức quan, nhàn nhã ở nhà. Rồi đó Bắc tề xâm chiếm, triều đình tướng, Tần Tu Viễn liền xin trận, lúc chúng lão thần cực lực phản đối, là lập hạ quân lệnh trạng mới một nữa đạt binh phù của hoàng thượng.
Tần Tu Viễn mười bốn tuổi liền theo phụ chiến trường, vốn là mưa dầm thấm đất, thêm tư chất thông minh, khi đến Bắc cương, thực mau liền xoay chuyển tình thế, giúp Đại Minh chuyển bại thành thắng. Sau khi chiến tranh kết thúc, Tần Tu Viễn lựa chọn hồi đế đô sinh sống, gần đây mới tiếp nhận công tác ở Cụ Phong doanh.
Cụ Phong doanh giống như những quân doanh khác, nhiều tân binh đều là con nối dõi của các gia đình thế gia quan , ít còn sẽ kết thừa tước vị, tới quân doanh mục đích là mạ một lớp vàng, chuẩn cho ngày thừa kế hoặc tấn chức.
Trước khi Tần Tu Viễn tiếp quản, Cụ Phong doanh chịu sự giám sát của tuần phòng đế đô, nhiều chuyện đều chỉ mở một con mắt nhắm một con mắt. Làm việc cũng thật cẩn thận, chỉ sợ sơ suất sẽ đắc tội hơn phân nửa cái triều đình. Tần Trung cùng Tần Dũng thật sự rõ, tướng quân vì cái gì cái thang dẫn xuống hồ nước đục .
Tần Tu Viễn suy tư một chút mới : "Ta đều lí do của , các bây giờ cứ an tâm đợi."
Tần Tu Viễn vẫn luôn cảm thấy năm đó phụ cùng đại ca c.h.ế.t thập phần kỳ quặc, lúc Tả tướng dẫn đầu sứ Bắc Tề nghị hòa, phụ bon họ đó liền đuổi kịp đội ngũ sứ thần. Ngay lúc đó tính toán là, nếu Bắc Tề đồng ý giảng hòa, để phụ tử bọn họ chuẩn chiến tranh. đó xảy một loạt biến cố, thời điểm trở về chỉ Tả tướng cùng nhị ca trọng thương. Những binh lính hộ tống bọn ho trở về lúc , thì c.h.ế.t thì thương, còn thừa mấy liền nhập Cụ Phong doanh . Chỉ là vì tìm thấy danh sách. Mà hiện tại cũng khả năng công khai tìm những đến Bắc Tề lúc đó, Tần Tu Viễn chỉ thể chậm rãi điều tra.
Tần Dũng còn cái gì, Tần Trung kéo , lắc lắc đầu. Tần Dũng nhấp môi , liền nâng trướng ngoài. Chỉ chốc lát bên ngoài liền truyền đến tiếng quân côn đập, Tần Dũng là thể nhẫn, bô quá trình đều cắn răng, rên một tiếng. Tân Trung ở trong lều , đành lòng. Không đến mười lắm phút, thanh âm bên ngoài liền ngừng.
Tần Tu Viễn thở dài, : "Đi!"
Tần Trung ngạc nhiên: "Đi ?"
Tần Tu Viễn thấp giọng : "Mang Tần Dũng hồi phủ."
Tần Dũng đánh đến m.ô.n.g nở hoa. Nếu là bình thường sớm xuống giường , nhưng căn cơ , lúc Tần Trung đỡ, từng bước một trở về Phi Diêm các. Lúc gần đến giờ Hợi, Tần Dũng ăn đánh, ăn cơm chiều, sớm suy yếu đến cực điểm.
Tần Tu Viễn thấy như , nhíu nhíu mày, hỏi: "Minh Sương, phòng bếp lớn còn thức ăn ?"
Minh Sương hành lễ, : "Tướng quân, ở phòng bếp lớn lúc chỉ sợ là nghỉ ngơi, chỉ để cho ngài một phần, là nô tì gọi bọn họ dậy thêm chút thức ăn?"
Tần Tu Viễn : "Đem phần cơm của bưng tới, đưa cho Tần Dũng lót ."
Sắc mặt Tần Dũng cả buổi trưa đều , lúc cũng giãn một chút: "Hắc ...Đa tạ tướng quân, ti chức thể ăn cơm cảu tướng quân, một hồi Tần Trung tùy tiện nấu giúp một chén mì là ."
Tần Trung trừng mắt liếc một cái: Ai nấu mì cho ngươi?
Minh Sương lên tiếng trả lời, mấy ở chính sảnh Phi Diêm các chờ, đột nhiên ngửi một cổ hương vị thịt.
"Đây là cái hương vị gì?". Tần Dũng lẩm bẩm .
"Giống như từ phòng bếp nhỏ bay tới...". Tần Trung .
Tần Tu Viễn nhíu mày, luôn thích ăn đêm, vì thế phòng bếp nhỏ vẫn luôn hoạt động, lúc truyền đến hương vị, chẳng lẽ hạ nhân nào lén lút nhóm lửa nấu ăn?
Vừa suy nghĩ, liền lên, hướng phòng bếp nhỏ đến...