Xuyên Về Cổ Đại Làm Bà Chủ Nhỏ - Chương 55
Cập nhật lúc: 2025-04-21 13:35:37
Lượt xem: 125
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tần lão phu nhân chủ động lên , đỡ nàng một cái, chỉ bánh kem bàn hỏi: "Ôi, đây là cái gì? Ai đó?"
Đường Nguyễn Nguyễn vội : "Mẫu , đây là bánh kem sinh thần, để lễ vật sinh thần cho Thanh Hiên. Đây là đại tẩu đích !"
Vẻ mặt của Tần lão phu nhân tràn ngập kinh ngạc, : "Vân Vọng cũng tay nghề tuyệt hảo thế nào ? Trước ?"
Vương thị khen như tức khắc đỏ mặt tía tai, vội vàng xua tay : "Đều là do ...con cùng lắm chỉ là giúp mấy việc lặt vặt..."
Tần lão phu nhân nhẹ giọng: "Như cũng ! Sau quen tay việc, nhất định thể hôn! Sinh thần của , cũng ăn bánh kem ngươi !"
Bà khẽ con dâu cả, dường như quên mất những chuyện xảy ngày hôm qua.
Vương thị , yêu thương mà chút lo lắng. Từ lúc tính tình của nàng đại biến, quan hệ giữa nàng và chồng vẫn luôn thuận , lâu thư thái mà chuyện nhà với .
Vương thị hiểu ý, tiếp lời: "Dạ! Mẫu !"
Vương thị ủng hộ, càng thêm nghiên túc mà bắt đầu chỉnh sửa cái bánh kem bên cạnh cho chỉnh.
Tần lão phu nhân , ý vị thâm trường mà thoáng qua Đường Nguyễn Nguyễn : "Ngươi cùng xem bên ngoài bố trí ."
Đường Nguyễn Nguyễn liền ngoan ngoãn đáp lời, đỡ Tần lão phu nhân khỏi phòng bếp nhỏ.
--Fanpage: Bản dịch 0 đồng--
"Chuyện đêm qua A Viễn với ". Vừa tới cửa phòng bếp nhỏ, Tần lão phu nhân khẽ với Đường Nguyễn Nguyễn.
Đường Nguyễn Nguyễn gật gật đầu: "Bệnh của đại tẩu, thật chút quan hệ với cảnh, bầu khí trong phủ của chúng vui vẻ hơn một chút, tẩu sẽ càng mau hồi phục."
Tần lão phu nhân sâu sắc nàng: "Đứa nhỏ , lòng!"
Đường Nguyễn Nguyễn ngượng ngùng : "Người một nhà, giúp đỡ lẫn là chuyện nên ."
Tần lão phu nhân : "Nghe Thanh Hiên cùng Minh Hiên còn tối nay mở yến tiệc sinh thần , ngươi cách nào để lừa bọn nó ngoài?"
Đường Nguyễn Nguyễn : "Con cầu tướng quân dẫn bọn nó ngoài chơi..."
Tần lão phu nhân chút nghi hoặc, ngay đó nhướng mày : "Ngày thường A Viễn ghét nhất là hài tử ầm ĩ, cũng chỉ ngươi mới thể nó."
Đường Nguyễn Nguyễn cũng nghĩ tới Tần Tu Viễn đáp ứng nàng sảng khoái như , trng lòng nàng lập tức dòng nước ấm chảy qua.
Ý miệng Tần lão phu nhân càng sâu: " mà, chuyện của A Viễn, ngươi cũng nên để tâm một chút mới ."
Tần lão phu nhân bọn họ vẫn viên phòng, hiện giờ thấy Đường Nguyễn Nguyễn cho yêu thích như , bà khỏi hi vọng bọn họ thể mau chóng phát sinh tình cảm. khổ nỗi đứa con trai của bà là một cục băng vạn năm, bà cũng chỉ thể trông chờ con dâu chủ động thêm chút nữa.
Đường Nguyễn Nguyễn cũng Tần lão phu nhân nghĩ tới bước , chỉ cho rằng mẫu đang nhắc nhở nàng đủ săn sóc đối với Tần Tu Viễn, liền : "Dạ, mẫu !"
Tần lão phu nhân vui tươi hớn hở : "Như hôm nay nhất định sẽ cực kỳ náo nhiệt..."
--Dịch: Autumnnolove--
Màn đêm buống xuống, phố dài lên đèn rực rỡ. Tần Tu Viễn bước nhanh về phía , lưng là một thanh cung dài.
Đi vài bước thì đầu , ngữ khí chút kiên nhẫn: "Sao chậm như ?"
Hai Minh Hiên và Thanh Hiên, mỗi xách ba bốn con mồi, cõng thêm bao đựng cung tên, cố hết sức chạy theo phía . Vô tình bỏ cách khá xa.
"Tam thúc, con thật sự nổi nữa...". Vẻ mặt Minh Hiên mỏi mệt, trong tay nó là con gà rừng sắp nó kéo lê mặt đất.
Đối với một đứa nhỏ bảy tuổi mà , chạy nhảy hết một ngày, xách theo nhiều thứ như , nổi cũng hết sức bình thường.
"Đệ , đem con mồi của qua cho một con , còn thể cầm...". Tác phong của Thanh Hiên giờ đều như , thập phần cưng chiều .
"Ca ca, cầm nhiều như , cầm thêm nữa chỉ sợ là tay cũng gãy luôn...". Minh Hiên tuy rằng mệt, nhưng nó vẫn ca ca chịu khổ.
Tần Tu Viễn khỏi thả chậm bước chân, : "Còn tập võ, mới gà rừng nổi , thật sự là 'tay trói gà chặt'"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-co-dai-lam-ba-chu-nho/chuong-55.html.]
Minh Hiên xong, tức khắc chút buồn bực: "Tam thúc ngoài mang cung tên của chính còn xách thêm cái gì nữa, tất nhiên là nhanh !"
Tần Tu Viễn nhàn nhạt : "Ta vốn dĩ cần mang hết con mồi trở về, chính ngươi một hai lấy, nam nhân trách nhiệm gánh vác lựa chọn của chính ."
Minh Hiên chút tức giận : "Con, con là cho xem chiến lợi phẩm hôm nay của chúng ! Hơn nữa trù nghệ của tam thẩm như , gà rừng thỏ hoang giao trong tay thẩm tất nhiên sẽ đều là món ngon mỹ vị !"
Tần Tu Viễn nhướng mày : "Bàn tính như ý* của cũng tính tới kêu vang! Tam thẩm ngươi dựa cái gì mà nấu cho ngươi ăn?"
(*) : chỉ tính toán mặt theo ý .
TBC
Ngoài miệng Tần Tu Viễn đang giễu cợt nó, nhưng trong lòng cảm thấy Minh Hiên xem Đường Nguyễn Nguyễn trở thành nhân của nó .
"Dựa ...dựa tam thẩm thích con!". Minh Hiên cũng lấy tự tin từ , nó chỉ là cảm thấy tam thẩm đối đãi với nó .
Tần Vu Viễn chần chờ một lát, mặt hiện hỉ nộ lên tiếng: "Nàng ?"
Hắn ở phía , dựng lỗ tai lên bên .
Minh Hiên kéo lê bước chân, : "Còn cần ? Tam thẩm bánh tart trứng, lập tức cho con ăn năm cái, khác cũng ăn !"
Lông mày của Tần Tu Viễn giật giật, nhớ tới bộ dáng của Tần Trung cùng Tần Dũng ở mặt mà nhai bánh tart trứng "rôm rốp rôm rốp".
"Còn nữa...Tam thẩm bánh mochi matcha đậu đổi, cái cuối cùng cũng là để dành cho con!"
Tần Tu Viễn cả kinh: Đây là loại điểm tâm gì? Sao thể ?
Khóe miệng của khẽ mím chặt, nữa, bước chân bất tri bất giác chậm một chút.
Minh Hiên thầm : "Hôm qua tam thẩm còn chắn roi vì con... là thích con thì là gì?"
Tần Tu Viễn đột nhiên yên, chậm rãi đầu , lạnh lùng : "Có sức lực chuyện sực lực xách đồ? Ta thấy ngươi vẫn còn mệt lắm !"
Dứt lời, liền gỡ cung tên lưng xuống treo lên cổ Minh Hiên, đó nổi giận đùng đùng xoay rời .
Thân gầy yếu của Minh Hiên một thanh cung dài ép tới thẳng , miệng phụng phịu, giọng mang theo vài phần nức nở: "Tam thúc bắt nạt ! Con cho tam thẩm !"
Tần Tu Viễn cũng tại vui, tóm chỉ cần tưởng tượng đến nàng đối đãi với khác hơn ...liền chút...uất ức.
Hắn khỏi nhớ tới tối hôm qua, lúc trời tối thui, bộ dáng nàng nhút nhát sợ hãi mà rúc ở trong lòng n.g.ự.c . Rõ ràng lá gan của nàng nhỏ, nhưng bởi vì lo lắng an nguy của đại tẩu, liền giống như can đảm mà tới Phi Vân Các, kết quả lạ khung cảnh đại tẩu thắt cổ tự vẫn dọa cho hồn vía lên mây...
Trong nhát mắt , nàng xem như cọng rơm cứu mạng mà ôm chầm lấy, thể thơm mềm, tự chủ mà đột nhiên sinh suy nghĩ bảo hộ nàng.
Càng nghĩ khóe miệng Tần Tu Viễn càng cong lên.
Hắn đầu xem Minh Hiên, gia hỏa còn đang lẩm bẩm: "Con nhất định cáo trạng với tam thẩm...Tam thúc ngược đãi chúng con..."
Tâm tình của Tần Tu Viễn đang lên vài phần, bật : "Được , tam thúc giúp ngươi."
Dứt lời, liền đầu , vài bước tới mặt Minh Hiên. Minh Hiên cho rằng đang giúp , liền vui vẻ mà đưa gà rừng trong tay qua cho .
Ai ngờ Tần Tu Viễn cúi xuống xách nó lên, kẹp nó ở nách, : "Như thế sẽ mệt nữa đúng ?"
Minh Hiên còn xách theo con mỗi trở tay, giờ phút mất cân bằng, hai ngừng đạp loạn , ngừng hô to: "Cứu mạng huhu!!!"
Thanh hiên cũng dở dở , chỉ thể miễn cưỡng : "Đệ , nhanh sẽ đến nơi, kiên trì một chút thôi."
Dứt lời, nhanh chân chạy theo đuổi kịp bước chân Tần Tu Viễn.
Cuối cùng ba cũng về tới phủ Trấn quốc tướng quân, quản gia Tần thúc đang ở cửa chờ đón bọn họ, Thanh Hiên thấy đèn lồng ở cửa đổi thành đèn lồng đỏ, liền tò mò hỏi: "Tần thúc, hôm nay trong phủ hỉ sự gì ?"
Tần thúc : "Tất nhiên là hỉ sự, mời tướng quân cùng hai vị tiểu công tử dời bước tới Phi Diêm Các."
Tần Tu Viễn gật đầu.
Minh Hiên rốt cuộc giải phong lập tức ném con mồi cho Tần thúc, lôi kéo Thanh Hiên chạy về phía Phi Diêm Các.
Hai đứa nhỏ chạy cũng thật nhanh, Thanh Hiên là đầu tiên bước sân viện Phi Diêm Các, thấy cảnh tượng mắt, liền ngây ngẩn cả .