Xuyên Về Cổ Đại Làm Bà Chủ Nhỏ - Chương 66
Cập nhật lúc: 2025-04-22 22:44:12
Lượt xem: 98
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mưa lất phất bay, rả rích lòng . Tần Tu Viễn dường như hạ quyết tâm, nâng chung lên uống cạn một , : "Học!"
Phạm Thiếu Duẫn hiếm khi cơ hội diễu võ dương oai mặt , cũng vẻ đáng tin cậy, : "Được, bài học thứ hai...chính là chiều theo ý thích."
TBC
Tần Tu Viễn hỏi : "Làm mới là chiều theo ý thích?"
Phạm Thiếu Duẫn suy nghĩ một chút : "Nữ nhân bình thường đều thích tặng lễ vật. Chẳng hạn như trang sức châu báu, son phấn, hoa tươi, thơ từ,...Tóm là nàng thích thứ gì, ngươi liền tặng nàng thứ đó."
Tần Tu Viễn hồi tưởng những khoảnh khắc ở cùng nàng, hình như nàng...chỉ quan tâm đến đồ ăn thì ?
Phạm Thiếu Duẫn : "Nhớ kỹ! Phải thường xuyên tặng, cơ hội nhất định tặng, cơ hội thì tạo cơ hội để tặng."
Tần Ty Viễn nghiêm túc gật đầu.
Phạm Thiếu Duẫn tiếp tục: "Bài học thứ ba..."
"Biểu ca!". Phạm Thiếu Mẫn mặc một kiện y phục màu đỏ đang cách đó xa mà vẫy tay về phía bọn họ.
Phạm Thiếu Duẫn với vẻ tiếc rẻ: "Ngươi xem, ngươi đến thì ngay cả ca ca ruột thịt nàng cũng thèm để ý tới."
Phạm Thiếu Mẫn lập tức lướt qua Đường Nguyễn Nguyễn, thẳng đến mặt hai vị lang quân, mở một túi vải như đang dâng bảo vật, : "Biểu ca, xem đây là cái gì?"
Thực sự là một túi hạt dẻ!
Phạm Thiếu Duẫn hỏi: "Mùa ... lấy hạt dẻ từ ?"
Phạm Thiếu Mẫn đắc ý : "Muội biểu ca thích ăn hạt dẻ nhất, hôm qua nhờ ngoài mua. Thường thì mùa , nhưng hạt dẻ của giống bình thường. Nó bảo quản trong hầm băng từ mấy tháng , bây giờ ăn vẫn ngon! Nha của chạy đến vài cửa hàng mới mua đó, biểu ca, lợi hại ?"
Tần Tu Viễn ngó nàng một cái, : "Nha của lợi hại."
Phạm Thiếu Duẫn xong liền bật thành tiếng.
Phạm Thiếu Mẫn bực , : "Biểu ca !". Sau đó lập tức nở một nụ duyên dáng: "Muội bóc vỏ cho ăn giống như hồi nhỏ ?"
Tần Tu Viễn : "Đa tạ, tự ."
Phạm Thiếu Mẫn , ngón tay trắng nõn mảnh khảnh cố gỡ một hạt dẻ , đó còn cẩn thận dùng đầu ngón tay xoa nhẹ lớp lông tơ mặt. Nàng liếc mắt Đường Nguyễn Nguyễn đưa hạt dẻ đến bên miệng Tần Tu Viễn, dịu dàng : "Biểu ca, ăn thử xem!"
Đường Nguyễn Nguyễn thoáng thấy nàng đang gần Tần Tu Viễn, cử chỉ mật đút ăn, nàng mím chặt môi nhưng cũng gì.
Tần Tu Viễn vẫn đang nghiêm túc đánh cờ, hạt dẻ bất thình lình xuất hiện cho kinh ngạc. Hắn lúng túng ngã về phía vài phân, duỗi tay nhận lấy: "Đa tạ!"
Vẻ mặt Phạm Thiếu Mẫn đầy háo hức, hỏi: "Ăn ngon ? Ăn ngon ?"
Đường Nguyễn Nguyễn hừ nhẹ một tiếng: "Sao thể ngon ..."
Tần Tu Viễn vốn để ý tới Phạm Thiếu Mẫn, nhưng thấy thanh âm của Đường Nguyễn Nguyễn, lập tức đầu . Đường Nguyễn Nguyễn khẽ mím môi, thêm gì nữa.
Ngay từ đầu Phạm Thiếu Mẫn thích Đường Nguyễn Nguyễn, lúc cũng lên, : "Sao ngươi ăn ngon? Biểu ca chỉ thể ăn thức ăn do ngươi , thức ăn của khác đưa ăn ?"
Phạm Thiếu Duẫn ho nhẹ một tiếng: "A Mẫn!"
Đường Nguyễn Nguyễn tiến lên hai bước, thoáng qua vỏ hạt dẻ mà nàng gỡ , : "Loại khô, ăn sống chắc chắn ngon."
Tần Tu Viễn nhớ tới những gì Phạm Thiếu Dẫn dạy, lập tức áp dụng những gì học : "Phu nhân thật thông tuệ, nàng cách nào nó ăn ngon hơn ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-co-dai-lam-ba-chu-nho/chuong-66.html.]
Một tiếng 'phu nhân' khiến cho mặt Đường Nguyễn Nguyễn đỏ bừng, đáp : "Thật thì...thật thì hạt dẻ rang đường sẽ ngon."
Phạm Thiếu Duẫn lập tức sang Phạm Thiếu Mẫn : "Nếu thành hạt dẻ rang đường , còn ăn bao giờ!"
Phạm Thiếu Mẫn trừng một cái: "Huynh chỉ ăn!"
Tần Tu Viễn liếc mắt nàng , : "Ta cũng ăn."
Phạm Thiếu Mẫn đành đưa túi hạt dẻ qua cho Đường Nguyễn Nguyễn, tức giận : "Ngươi thì , ngươi !"
Đường Nguyễn Nguyễn khẽ mỉm , : "Được thôi!"
Phạm Thiếu Mẫn phục nên cũng theo nàng đến phòng bếp.
Phạm Thiếu Duẫn nở một nụ , : "Người học cũng thật nhanh."
Tẩn Tu Viễn ho nhẹ một tiếng đáp : "Vừa ngươi vẫn xong bài học thứ ba, đó là gì?"
Phạm Thiếu Duẫn thả quân cờ cuối cùng xuống, : "Bài học thứ ba chính là tuyệt đối cho phép bất kỳ nữ nhân nào khác xuất hiện bên cạnh ngươi... A Viễn, thua ."
Tần Tu Viễn cúi đầu, thấy nửa trận của ván cờ thất thần, cuối cùng rơi kết cục thua cả ván cờ.
Trong lòng Phạm Thiếu Mẫn thoải mái, nhưng vẫn dẫn Đường Nguyễn Nguyễn đến phòng bếp lớn. Trên đường , hễ nàng gặp một góc nào đó đều hớn hở kể nàng từng chơi trò chơi gì ở nơi đó với biểu ca phát sinh chuyện thú vị gì. Đường Nguyễn Nguyễn xong thì chút chán ghét, nên dứt khoát xem lời nàng như gió thoảng bên tai. Phạm Thiếu Mẫn thấy nàng tức giận cũng chút chán nản, càng thêm vui.
Đi qua vài cái hành lang dài, cuối cùng cũng đến nhà bếp lớn. Nàng bao giờ đích xuống bếp nên cũng thích mùi dầu mỡ trong bếp, nàng chẳng trong chút nào. Vì khi nàng đưa Đường Nguyễn Nguyễn tới cửa, tức giận : "Người tự !"
Đường Nguyễn Nguyễn liếc nàng một cái: "Đa tạ!"
Phạm Thiếu Mẫn hư lạnh: "Để xem năng lực của ngươi đến !"
Dứt lời, nàng lập tức xoay rời .
Quản sự ở gian bếp lớn là Diệp Hạnh cô nương, thấy Đường Nguyễn Nguyễn ở cửa liền chạy đến hỏi: "Thiếu phu nhân, phòng bếp nhiều mùi, yêu cầu gì cứ với nô tỳ là ."
Đường Nguyễn Nguyễn nhoẻn miệng : "Đa tạ cô nương, mượn phòng bếp của cô nương dùng một lúc."
Diệp Hạnh cô nương bất ngờ, nàng tròn mắt : "Thiếu phu nhân, xin cứ tự nhiên!"
Đường Nguyễn Nguyễn một y phục sạch sẽ khí chất xuất trần, phù hợp với nơi bếp núc khói lửa . Náng tới đây khiến cho nhóm đầu bếp và nha trong nhà bếp đều kịp thích nghi.
Nàng thấp giọng : "Cô nương, mượn một bếp và một cái nồi để nấu chút đồ ăn, xong sẽ lập tức rời , chậm trễ các ngươi chuẩn bữa tối."
Diệp Hạnh cô nương : "Thiếu phu nhân gì , bọn hạ nhân thể thấy dung mạo của một chính là may mắn của bọn họ!"
Đường Nguyễn Nguyễn ngượng ngùng , chuyện nữa. Nàng lấy một cái chậu, tiên nàng đổ ào một túi hạt dẻ chậu, phát âm thanh lạch cạch lạch cạch. Nhóm nha đầu bếp trong phòng bếp khỏi tò mò, nhưng dám tiến lên dò hỏi.
Nàng cẩn thận rửa sạch hạt dẻ. Mớ hạt dẻ tuy là thực phẩm theo mua nhưng bảo quản , hạt căng mọng. Nàng hài lòng xoa xoa đám lông tơ mặt chúng, để ráo nước vớt . Nàng cho hạt dẻ rửa sạch hai cái bát lớn, đó lấy một hạt dẻ trong đó đặt lên thớt, cầm d.a.o bếp lên cắt hai đường dứt khoát, hạt dẻ xuất hiện một dấu hình chữ thập.
Có một nha lớn gan đến gần để xem, cảm thấy tò mò nên hỏi: "Phu nhân, phu nhân đang gì ?"
Đường Nguyễn Nguyễn mỉm , : "Ta đang hạt dẻ rang đường."
Nha tên là Hiểu Vân, Hiểu Vân : "Phu nhân, nhiều hạt dẻ như ...để Hiểu Vân giúp phu nhân ?"