Xuyên Về Cổ Đại Làm Bà Chủ Nhỏ - Chương 71

Cập nhật lúc: 2025-04-22 22:47:18
Lượt xem: 82

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5VKnCdLkz0

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bầu khí đột nhiên trở nên an tĩnh, Tần Trung lén sắc mặt của Tần Tu Viễn. Hình như cũng gì biến đổi, càng tin tưởng một cách vững vàng rằng sai.

Tiểu nhị : "Ái chà...hôm nay khách đầy ! Chỉ còn một gian phòng chữ Thiên và hai gian phòng chữ Địa, khách quan thấy ?"

Tần Tu Viễn đáp lời: "Trời cũng tối , cứ ở nơi ."

Tiểu nhị cơ trí gật đầu: "Vậy tiểu nhân lập tức an bài theo ý ngài."

Tần Tu Viễn hài lòng gật đầu, ném một thỏi bạc cho tiểu nhị.

Đường Nguyễn Nguyễn và Thải Vi đang một bên lén lút nghiên cứu thực đơn dán tường, vẫn nhận thức chuyện gì xảy .

"Lên lầu !". Tần Tu Viễn đột nhiên hướng đến gần Đường Nguyễn Nguyễn, cách một lớp mạn che mặt chuyện với nàng.

Đường Nguyễn Nguyễn giật , đó nàng ù ù cạc cạc mà theo Tần Tu Viễn lên lầu hai.

Khách điếm Vân Lai ở trung tâm thành Ích Châu, phòng chữ Thiên hướng đường chính. Trên tầng ba tuy thấy tiếng , nhưng thể thấy các tửu lầu san sát náo nhiệt và khung cảnh nhộn nhịp đèn đuốc rực rỡ phồn hoa.

Sau khi Thải Vi và Tần Trung xếp hành lý phòng chữ Thiên, trong lòng ngầm hiểu mà lui ngoài.

Tần Tu Viễn : "Buổi tối Tần Trung đưa nàng và Thải Vi dạo ?"

Đường Nguyễn Nguyễn ở cùng một gian phòng với vốn đang chút lúng túng, xong nhịn liền hỏi: "Vậy còn ?"

Tần Tu Viễn nhàn nhạt đáp: "Ta tới một nơi..."

Đường Nguyễn Nguyễn khẽ cau mày: "Ngõ Điềm Thủy ?"

Tần Tu Viễn sửng sốt, lập tức chột : "Sao nàng ?"

Đường Nguyễn Nguyễn cũng mặn nhạt mà đáp : "Ta mới thấy hỏi thăm tiểu nhị..."

Vẻ mặt vốn đang đạm mạc của Tần Tu Viễn dường như nứt toạc , vội vàng giải thích: "Ta nào hỏi thăm! Là một hai cho ."

Đường Nguyễn Nguyễn trừng : "Vậy tới đó gì?"

Tần Tu Viễn sửng sốt, cô nương bắt đầu quan tâm đến ? Khóe môi bất giác cong lên.

Lúc Đường Nguyễn Nguyễn mới ý thức hình như cho lắm. Vì nàng xen chuyện của ? Bọn họ chỉ là phu thê danh nghĩa, thật sự quan hệ phu thê...Cứ tiếp tục bằng mặt bằng lòng như , nàng còn nhãn rỗi quản nhiều chuyện như gì?

Đột nhiên nàng cảm thấy tức giận, nhưng cũng là đang bực bực bản . Nàng lập tức ngậm miệng , dậy thu thập hành lý.

Tần Tu Viễn nàng phớt lờ, khi phục hồi tinh thần, khỏi trầm giọng, : "Nguyễn Nguyễn!"

"...". Đường Nguyễn Nguyễn đáp .

Tần Tu Viễn tới, thấy nàng còn đang bộ tịch thu xếp, bất giác cảm thấy buồn : "Quần áo nàng mới bày giường, giờ nhét rương quần áo gì?"

Đường Nguyễn Nguyễn vui : "Ta gì là chuyện của , ai cần lo..."

Tần Tu Viễn mỉm : "Ghen ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-co-dai-lam-ba-chu-nho/chuong-71.html.]

Đường Nguyễn Nguyễn hoảng hốt, hai má nàng đỏ bừng: "Ai ghen chứ? Chàng còn quan tâm gì nữa ?"

Tần Tu Viễn : "Vậy vì nàng vui?"

TBC

Đường Nguyễn Nguyễn : "Ta nào vui, thật sự vui vẻ."

Nàng vẻ để ý chút nào.

Tần Tu Viễn thấp giọng: "Ngõ Điềm Thủy là nơi lẫn lộn, dễ dàng tìm hiểu tin tức...Ta đến đó là vì tìm hiểu cụ thể hơn về thành Ích Châu."

Hắn đột nhiên ôm nàng qua: "Nhìn !"

Cánh tay Đường Nguyễn Nguyễn trói chặt, nàng chút luống cuống, đành giương mắt lên .

Một đôi mắt long lanh ngấn nước đang trừng vì hờn dỗi, Tần Tu Viễn thiếu chút nữa là quên mất đang gì. Hắn hổ hồn, nhẹ giọng : "Nếu nàng yên tâm thì mang nàng cùng... mà, nàng đổi nam trang."

Đường Nguyễn Nguyễn lẩm bẩm: "Ta mới thèm ..."

Ra khỏi cửa khách điếm Vân Lai, thêm hai con phố nữa là tới ngõ Điềm Thủy.

Ngõ Điềm Thủy gần thành nam, đèn lồng đỏ thẫm treo cao rợp kín con phố dài, bầu trời đêm tuy nhưng chẳng thể rực rỡ bằng nơi .

Trong khí tràn ngập nùi phấn hương, vị công tử mảnh khảnh ở đầu ngõ khỏi hắt một cái: "Hắt xì!"

Vị công tử cao lớn tuấn tú bên cạnh khẽ . Vị công tử mảnh khảnh nang cây quạt lên, luống cuống che khuất hơn nửa khuôn mặt, chỉ lộ một đôi mắt hạnh tròn xoe, ngừng tròn ngó xung quanh.

Tần Tu Viễn nhịn , kéo cây quạt của Đường Nguyễn Nguyễn xuống, : "Nàng cũng đổi thành nam trang , còn khẩn trương như gì?"

Đêm nay, Đường Nguyễn Nguyễn một áo bào bằng gấm màu ngọc bích, tóc đen búi quanh đỉnh đầu và cố định bằng dây cột tóc. Đôi môi nàng vốn đỏ mọng, nên cố ý dùng bột phấn giảm sắc tố của đôi môi diễm lệ. Lúc , thoạt nàng giống một tiểu công tử thanh tú tao nhã.

"Nghe tú bà đều là tinh tường, chỉ cần vóc dáng là nam nữ. Không che chắn cho cẩn thận, sợ cho ". Đường Nguyễn Nguyễn vẫn chột dùng quạt che , học theo dáng vẻ của các vị công tử khác, sải từng bước một.

Tần Tu Viễn nàng, khuôn mặt xinh của nàng miễn cưỡng cũng thể che giấu , nhưng vóc dáng ....

Eo nàng vốn thon gầy, thắt lưng bản rộng của đàn ông càng khiến cho phần duyên dáng thêm nổi bật. Nếu vì nàng khúm núm dùng cây quạt che che đậy đậy, chỉ sợ là còn hấp dẫn khác hơn, Tần Tu Viễn nhanh chóng thu hồi tầm mắt.

Tần Tu Viễn dặn dò, : "Lát nữa, tạm thời nàng cứ của .

Đường Nguyễn Nguyễn ngoan ngoãn đáp: "Được..."

Tần Tu Viễn nhướng mày: "Gọi một tiếng thử, miễn cho lát nữa nàng gọi sai."

Thanh âm Đường Nguyễn Nguyễn như muỗi kêu: "Ca ca..."

Mắt phượng của Tần Tu Viễn khẽ nhếch lên, giọng nàng thật ngọt.

Bọn họ thẳng một đường, chẳng mấy chốc thấy các thanh lâu ở ngõ Điềm Thủy. Chỉ cần các cô nương chào khách ở cửa, liền phong cách của mỗi lầu đều giống .

Hai đến cửa một thanh lâu nọ, cánh cửa sơn thếp vàng đỏ thẫm. Có mấy vị cô nương diễm lệ đang tựa cửa, trông váy áo của các nàng tinh xảo hơn những thanh lâu qua nhiều.

 

Loading...