Xuyên Về Cổ Đại Làm Bà Chủ Nhỏ - Chương 72
Cập nhật lúc: 2025-04-22 22:47:39
Lượt xem: 26
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSDbmDgYF
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đường Nguyễn Nguyễn giương mắt lên, bảng hiệu phía trên có mấy chữ to...Xuân Mãn Lâu.
Một cô nương ánh mắt sắc bén tiến lên chào mời: "Vừa nhìn liền thấy hai vị công tử đây không phải người thường, ghé vào Xuân Mãn Lâu của tiểu nữ uống một chén đi! Cô nương ở nơi này của chúng tôi đảm bảo làm nhị vị vừa lòng!"
Dứt lời, cô nương theo thói quen đánh giá Tần Tu Viễn và Đường Nguyễn Nguyễn. Dưới con mắt nhà nghề của nàng ta, vị công tử nắm quyền chủ đạo này là nhân tài kiệt xuất trong thiên hạ. Còn vị tiểu công tử kia diện mạo lại xinh đẹp vô cùng, ngay cả một cô nương như nàng ta cũng tự thấy không bằng.
Đường Nguyễn Nguyễn có chút xấu hổ nên lặng lẽ núp sau lưng Tần Tu Viễn. Tần Tu Viễn tùy ý liếc nhìn cô nương kia một cái, nói: "Cô nương bên trong còn xinh đẹp hơn cô nương như nàng nữa sao?"
Cô nương này lập tức đỏ mặt, thứ hạng của nàng thấp kém, vốn không có cơ hội tiếp đãi khách quý nên cũng chỉ có thể ở cửa đón khách.
Cô nương nói: "Vậy thì nô tỳ phải giới thiệu vài vị cô nương cực phẩm cho công tử mới được!"
Tần Tu Viễn nói: "Tốt! Ta rất thích những cô nương hiểu ý và thích trò chuyện như cô nương đây, có phải không đệ đệ?"
Đường Nguyễn Nguyễn liếc hắn một cái, vì sao lại thích cô nương thích trò chuyện?!
Đường Nguyễn Nguyễn không rõ nguyên nhân, nhưng nàng lại đột nhiên tức giận, liền nói: "Không tệ, tư sắc hơi tầm thường nhưng cũng không sao, ca ca thích người có vẻ đẹp tâm hồn."
Tần Tu Viễn cũng nhìn lại nàng một cái, có chút bất lực với nàng.
Cô nương thấy giữa hai người có chút cổ quái, nhưng cũng không thể nói ra được không đúng chỗ nào. Chỉ có thể trực tiếp dẫn người vào cho bà chủ Xuân Mãn Lâu, Thạch ma ma.
Thạch ma ma uốn éo cái m.ô.n.g căng mộng đi tới, cấy quạt lông vũ nhẹ đặt trên vai Tần Tu Viễn, nói: "Ta chưa từng nhìn thấy vị công tử nào uy nghiêm như vậy, công tử từ đâu tới?"
Rất nhiều thanh lâu đều có những quy củ riêng khi tiếp khách, đặc biệt là trong giới quan lớn quý nhân, bọn họ có rất nhiều thứ phải kiêng kị, vì vậy khi gặp được khách lạ mặt liền phải hỏi thăm một chút.
Tần Tu Viễn khẽ mỉm cười: "Nhà ta làm buôn bán ở Đế Đô, đi ngang qua nơi này nên mang đệ đệ tới chơi."
Thạch ma ma đưa mắt đánh giá 'đệ đệ' của hắn một cái, lại là một vị xuất chúng trong biển người, lập tức tin tưởng bọn họ thực sự là con cháu của gia đình giàu có ở kinh thành.
Thạch ma ma nhiệt tình giới thiệu: "Công tử lên phòng riêng trên lầu ngồi được không? Nô tỳ sẽ gọi các cô nương đến hầu hạ công tử ngay lập tức."
Tần Tu Viễn lại nói: "Có món gì ngon cứ việc mang lên, đệ đệ của ta đói bụng rồi."
Nói xong, một tia cưng chiều thoảng qua người Đường Nguyễn Nguyễn từ đôi mắt phượng của Tần Tu Viễn. Đường Nguyễn Nguyễn đỏ mặt, lại không thể phản bác hắn: Ở trong lòng chàng ta chính là một đứa tham ăn sao?
Một lúc sau, rượu và thức ăn được bưng lên. Đường Nguyễn Nguyễn nhìn thấy một đĩa thịt bò kho với tương liền cầm đôi đũa lên gắp một miếng rồi ăn, vật vã đến giờ này nàng đã sớm đói bụng rồi. Thịt bò béo mỏng vừa phải, trong từng thớ thịt mềm còn mang theo ba phần dai, nhai rất đã ghiền.
Vừa ăn xong một miếng thịt bò thì có ba cô nương bước vào, chắc vì y phục trên người bọn họ khá chỉnh tề nên trông các cô nương cũng giống với người thùy mị và nhu mì. Cô nương đi đầu tên là Ngọc Lê, nàng ta mặc một thân váy áo màu vàng nhạt. Trời sinh nàng có một đôi mắt phượng quyến rũ, khuôn mặt được trang điểm tông đỏ rất tỉ mỉ, thoạt nhìn xinh đẹp tuyệt trần. Hai vị cô nương còn lại tuổi tác ít hơn một chút, một vị váy đỏ, một vị váy xanh, tướng mạo đều rất khả ái.
Đường Nguyễn Nguyễn lập tức nghĩ đến một cách nói: Gấm hoa rực rỡ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-co-dai-lam-ba-chu-nho/chuong-72.html.]
Ngọc Lê cô nương vừa tới đã đứng bên cạnh Tần Tu Viễn, nói: "Công tử, nô tỳ rót rượu cho công tử nha!"
Nàng ta vừa nói xong, cô nương hồng y bên cạnh cũng nhiệt tình rót rượu cho Đường Nguyễn Nguyễn. Nàng ta cảm thấy vị tiểu công tử nàng quá đẹp mắt, trong lòng cũng có thêm vài phần hảo cảm, dịu dàng nói: "Công tử, mời!"
Đường Nguyễn Nguyễn 'ngoài mạnh trong yếu' đáp: "Ta không uống rượu."
Dứt lời, nàng tiếp tục lạnh mặt mà ăn. Tần Tu Viễn bật cười, giải vây cho nàng: "Đệ đệ này có ta rất dễ xấu hổ, các nàng đừng để ý đến hắn."
Hắn nói xong thì ba vị cô nương cũng đồng loạt vây quanh người hắn. Dáng dấp của Tần Tu Viễn vốn tiêu sái phong lưu, ngồi ở giữa nhóm mỹ nhân cũng không có gì là không hài hòa. Hắn nhấp một ngụm rượu, tùy hứng nói: "Lần đầu tiên ta và đệ đệ tới thành Ích Châu, vốn muốn tìm một cửa tiệm để làm ăn buôn bán, nhưng nghe nói quy củ ở thanh nam và thành bắc lại không giống nhau, chuyện này là thật sao?"
Đường Nguyễn Nguyễn lườm hắn một cái, trong lòng thầm mắng: Ăn chơi trác táng!
Ngọc Lê cô nương nói: "Có tử có điều không biết, quản đốc ở thành nam này là Lý đại nhân, còn quản đốc ở thành bắc là Vương đại nhân. Phong cách hành sự của hai vị này không giống nhau, vì vậy quy củ ở những nơi hai người cai quản tất nhiên cũng không giống nhau. Không biết công tử muốn khai trương cửa tiệm gì?"
Tần Tu Viễn bịa ra một câu chuyện: "Sản nghiệp của gia tộc trải rộng từ tửu lầu khách điếm đến son phấn đều có, vẫn còn chưa nghĩ ra sẽ buôn bán gì ở Ích Châu."
Mấy vị cô nương đều mở to hai mắt mà nhìn, hai vị công tử này chẳng những tướng mạo xuất chúng, khí chất bất phàm, mà còn có gia tài bạc vạn, ai nấy đều nảy sinh một chút tâm tư.
Ngọc Lê cô nương chớp chớp đôi mắt đẹp, nói: "Nếu công tử đã muốn buôn bán thì đi thành nam bên kia sẽ tốt hơn."
Tần Tu Viễn hỏi: "Vì sao?"
TBC
Ngọc Lê cô nương tiếp tục nói: "Có người trong nhà tiểu nữ làm buôn bán nhỏ ở thành nam, nghe nói thu thuế kinh thương ở thành nam thấp hơn thành bắc rất nhiều, mà thành nam này còn mở không ít học đường tư, Lý đại nhân còn tự mình bỏ tiền ra mời nhà Nho lớn ở kinh thành đến giảng bài cho các học trò nghèo..."
Tần Tu Viễn cảm thấy rất bất ngờ, hỏi: "Vì sao vị Lý đại nhân này phải làm như vậy?"
Cô nương hồng y nói: "Trước đó tiểu nữ có nghe một vị khách nhân nói, cảm thấy Lý đại nhân là người mua danh trục lợi. Nói bởi vì thành Ích Châu không có người đứng đầu, ngài ấy vì muốn giành được chức vị này nên mới phấn đấu làm ra nhiều chuyện như vậy..."
Cô nương váy xanh lại nói: "Ngươi chưa từng nhìn thấy Lý đại nhân, chớ có bôi nhọ ngài ấy!"
Khuôn mặt yêu kiểu của cô nương áo hồng mang theo ba phần tức giận: "Nói giống như ngươi từng gặp ngài ấy rồi vậy?"
Cô nương áo xanh nói: "Ta đã từng rót rượu cho đại nhân nữa đó! Nam nhân một phòng đều động tay động chân với các cô nương, chỉ có Lý đại nhân là vẫn thủ lễ quân tử."
Mấy vị cô nương ngươi một câu ta một câu, Tần Tu Viễn và Đường Nguyễn Nguyễn nghe xong cũng đoán chừng được đại khái mọi chuyện.
Lý Cẩm Trình này xuất thân từ một đại tộc thế gia ở kinh thành nhưng lại là con vợ lẽ, không được gia tộc xem trọng, vì vậy mới bị đưa đến vùng Ích Châu xa xôi. Hắn là người thông minh mưu trí, nền tảng vững vàng*, ở thành nam Ích Châu triển khai một loại chính sách phát triển hiệu quả nên được bá tánh vô cùng yêu mến.
(*) - 长袖善舞 : mạnh vì gạo, bạo vì tiền.