Xuyên Về Cổ Đại Làm Bà Chủ Nhỏ - Chương 90

Cập nhật lúc: 2025-04-22 22:55:33
Lượt xem: 90

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Gió khẽ thổi, một bông hoa lê rơi xuống bên cạnh hai cô nương gốc cây, nàng do dự.

“Chi Tâm tỷ tỷ, ngày tỷ tính toán gặp Nhị ca ?”

Đường Nguyễn Nguyễn xong lời của nàng, trong lòng vài phần khó chịu. Ngôn Chi Tâm nhạt : “Ba năm nay… Không đều như , ba năm , thể nhẫn tâm gạt bỏ quá khứ của chúng , chứ đừng đến ba năm …”

Đường Nguyễn Nguyễn nhất thời trầm mặc, trong Phi Lưu Các truyền tiếng mở cửa. Trong lòng Ngôn Chi Tâm động, lập tức

“Phì…” Độc xà trốn trong bụi cỏ đột nhiên lao , bò về phía cổ chân Ngôn Chi Tâm hung hăng cắn một cái!

“A! Có rắn!”

Đường Nguyễn Nguyễn kinh hô: “Chi Tâm tỷ tỷ!”

Độc xà chạy trốn nhanh như chớp trở bụi cỏ. Ngôn Chi Tâm đất, sợ tới mức sắc mặt tái nhợt: “Ta… Chân …”

Đường Nguyễn Nguyễn giật : “Tỷ đừng sợ, tìm đại phu!”

“Chuyện gì đang xảy ?” Tần Tu Dật thấy tiếng hét thì từ cửa thư phòng chạy tới. Hắn chạy qua khiến y phục bay tung bay, sắc mặt chút ửng đỏ, lướt qua Đường Nguyễn Nguyễn đối diện với đôi mắt thống khổ của Ngôn Chi Tâm, vô cùng chấn động.

“Chi Tâm tỷ tỷ rắn cắn! Không độc …” Đường Nguyễn Nguyễn vội vàng , đó đỡ nàng dậy. Tần Tu Dật lập tức quát lên: “Đừng động đến nàng! Động sẽ khiến nọc độc dễ dàng khuếch tán!”

Ngôn Chi Tâm ngước mắt lên, nước mắt mơ hồ . Sắc mặt Tần Tu Dật lo lắng, hỏi: “Cắn ở ?”

Ngôn Chi Tâm cắn răng : “Chân trái, chân trái, cổ chân…”

Tần Tu Dật hai lời đưa tay vén làn váy của nàng lên, gạt vớ của nàng tập trung … Trên cổ chân hai dấu răng nho nhỏ, màu tím đen.

“Chàng… Đừng chạm nó, thể độc!” Ngôn Chi Tâm cảm giác cơ thể rét run. Tần Tu Dật liếc nàng một cái, đó quyết đoán cúi đầu, đôi môi lạnh như băng dán lên bắp chân nàng, dùng sức hút một cái để hút m.á.u độc .

“Chàng ! Đừng thế, sẽ trúng độc!” Ngôn Chi Tâm sốt ruột hô lên, mà giọng lớn lắm, nàng chút mệt mỏi. Tần Tu Dật nhổ một ngụm m.á.u độc mặt đất, tiếp tục hút. Đường Nguyễn Nguyễn ở phía đỡ lấy nàng, : “Chi Tâm tỷ tỷ, tiên cứ để Nhị ca xử lý một chút, bằng chỉ sợ sẽ nguy hiểm…”

Ánh mắt Ngôn Chi Tâm dường như bịt kín bởi một tầng sương mù, hết đến khác năn nỉ: “Chàng buông …”

Tần Tu Dật mặc kệ, hút xong m.á.u độc liền nôn bên cạnh. Một lát , cảm giác lạnh như băng của Ngôn Chi Tâm rốt cục định, nàng run rẩy về phía Tần Tu Dật. Môi Tần Tu Dật biến sắc, cố gắng lấy tinh thần vết thương của nàng, : “Hẳn là… Hẳn là còn nguy hiểm…”

Đường Nguyễn Nguyễn thấy tình huống định một chút, lập tức chạy tìm đại phu. Tần Tu Dật xử lý xong vết thương, sắc mặt cũng chút tái nhợt, vô lực ngã mặt đất, quanh bắt đầu rét run. Ngôn Chi Tâm tỉnh táo một chút, liền : “A Dật! Chàng, ngủ…”

Nàng cố gắng bò về phía , nâng mặt lên : “Chàng tỉnh dậy, !”

Tần Tu Dật cố gắng mở mắt cô nương mặt, gương mặt quen thuộc xa lạ, đôi mắt xinh của nàng chợt lóe, đó ào ào rơi lệ. Tần Tu Dật lẩm bẩm : “Ta …”

TBC

Ngôn Chi Tâm nghẹn ngào : “Ai cứu !” Nàng hét lên, đau đớn : “Ba năm đây, cuộc sống của chúng còn liên quan! Sao ngươi cứu ? Chàng định khiến thể quên ?”

Khóe miệng Tần Tu Dật khó thể nhếch lên, : “Nàng việc gì là …”

Ngữ khí , là sự ôn nhu cùng cưng chiều lâu nàng . Ngôn Chi Tâm sửng sốt, lập tức nước mắt tuôn rơi: “Chàng chết! Nếu chết, cho dù đến âm tào địa phủ cũng quấn lấy !”

Tần Tu Dật chút mệt mỏi, thể thấy bất kỳ âm thanh nào: “Cô nương ngốc…”

Hắn chậm rãi nhắm mắt . Nếu c.h.ế.t như , cũng là kết cục tồi ? Không cần hao hết tâm tư bố trí báo thù, cần để ý tới ánh mắt tiếc hận khác thường của đời, cứ như c.h.ế.t ở bên cạnh nàng, cho nàng cả đời quên chính … Cũng . Hắn dần dần mất ý thức, tựa hồ tiếng của Ngôn Chi Tâm nữa.

“Đại phu! Ở lối !” Thời gian đến một chén , Đường Nguyễn Nguyễn dẫn đại phu chạy tới. Mấy vị phu nhân việc cũng sợ, lập tức chạy tới.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-co-dai-lam-ba-chu-nho/chuong-90.html.]

“Chi Tâm!” Ngôn phu nhân lòng nóng như lửa đốt: “Nữ nhi ngoan, con ?”

Đại phu vội vã hỏi: “Ai rắn cắn?”

Đường Nguyễn Nguyễn : “Là cô nương !”

Đại phu , mặt đất một nam tử trẻ tuổi, môi đen, hôn mê bất tỉnh, còn mặt cô nương sấp bên đầy nước mắt. Hắn đưa tay bắt mạch cho Ngôn Chi Tâm : “Trúng độc sâu, lẽ vì cứu chữa kịp thời… Tin tưởng nghỉ ngơi mấy canh giờ sẽ .”

Lập tức Tần Tu Dật bắt mạch của , ông : “Độc trong cơ thể công tử nặng hơn một chút, cần lập tức cứu chữa, hai tới đây, cẩn thận nâng trong phòng!”

Tần lão phu nhân thấy cũng sốt ruột, vội vàng hỏi: “Đại phu! Nhi tử của nguy hiểm đến tính mạng ?”

Đại phu nhíu mày, : “Cái … Không dễ , lão phu sẽ cố gắng hết sức!”

Tần lão phu nhân sợ tới mức thiếu chút nữa ngã mặt đất, bà che n.g.ự.c , chút thở nổi. Đường Nguyễn Nguyễn vội vàng đỡ lấy bà với Ngô ma ma ở bên cạnh: “Ngô ma ma, đưa mẫu về Mục Di Trai nghỉ ngơi, nơi để con xử lý!”

Tần lão phu nhân lệ rơi đầy mặt mà : “ lo lắng…”

“Mẫu ! Nếu lo đến mức ngã bệnh, thì chúng con càng lo lắng!” Đường Nguyễn Nguyễn quyết đoán : “Nếu như bên tiến triển gì thì con lập tức phái báo cho !”

Ngô ma ma đáp: “Lão phu nhân, nô tỳ đưa trở về, Tam phu nhân luôn việc nhanh nhẹn, giao cho nàng !”

Đầu óc Tần lão phu nhân rối loạn, lúc cũng giúp gì, vì thế liền lời rời . Đường Nguyễn Nguyễn : “Mấy vị phu nhân, hôm nay sự tình xảy đột ngột, Nguyễn Nguyễn thể tiếp đón chu đáo, xin các vị thứ !”

Trương phu nhân vội vàng : “Không việc gì… Hai hài tử … Ta đều chúng lớn lên, dù cũng đến xem mới yên tâm, lát nữa sẽ trở về, phiền đến các ngươi, đến thăm A Dật.”

Lý phu nhân thấy Đường Nguyễn Nguyễn xử sự đúng mực, lâm nguy loạn thì chút tán thưởng, : “Ngươi yên tâm xử lý, cần quản chúng .”

“Nữ nhi, nương đưa con trở về ?” Ngôn phu nhân nâng đỡ Ngôn Chi Tâm, nhưng Ngôn Chi Tâm đẩy bà : “Mẫu , con chiếu cố A Dật!”

“Chính con cũng trúng độc, gì đến chiếu cố ? Con gây rối ở đây… Ngày mai chúng !” Ngôn phu nhân thật sự yên lòng về nữ nhi, tận tình khuyên can.

“Con về! Con về!” Ngôn Chi Tâm kích động, nàng run rẩy lên, trong viện.

“Con! Hài tử ngốc ! Sao lời nương chứ!” Ngôn phu nhân gấp đến độ giữ chặt nàng , thế nhưng Chi Tâm càng giãy dụa mạnh hơn: “Nương, buông con ! A Dật là vì cứu con mới thành như !”

Ngôn phu nhân khuyên can : “Con cũng vô ích…”

Ngôn Chi Tâm , nàng quyết liệt : “Ai vô ích? Hoặc là con chờ tỉnh , hoặc là bồi cùng chết!”

“Con!” Ngôn phu nhân tức giận, Trương phu nhân cùng Lý phu nhân ở một bên cũng trợn mắt há mồm, hai giải trừ hôn ước ? Như thế nào… Hình như vẫn là còn vấn vương tơ lòng?

Đường Nguyễn Nguyễn thấy tình thế liền : “Ngôn phu nhân, Chi Tâm tỷ tỷ trúng độc, lúc cũng tiện vận động mạnh nên để nàng một chút, lỡ như thoải mái thì đại phu còn thể kịp thời xem qua, nghĩ ?”

Ngôn phu nhân tức giận đến sắc mặt đỏ bừng, lời Đường Nguyễn Nguyễn chút sững sờ. Đường Nguyễn Nguyễn tiếp tục : “Phủ cách đây một khá xa, lỡ như đường tỷ tỷ thoải mái, các tìm đại phu đây? Để tỷ tỷ ở , cam đoan sẽ chiếu cố nàng thật , ?”

Ngôn Chi Tâm cũng : “Mẫu , cầu xin ! Người trở về , chờ A Dật việc gì thì con sẽ lập tức trở về!”

Ngôn phu nhân mặt Ngôn Chi Tâm đầy nước mắt, sắc mặt kiên định của Đường Nguyễn Nguyễn mới : “Vậy giao Chi Tâm cho con, Nguyễn Nguyễn.”

Đường Nguyễn Nguyễn gật đầu, đó sai hạ nhân đưa mấy vị phu nhân ngoài, còn tự đỡ Ngôn Chi Tâm phòng ngủ ở Phi Lưu Các.

Đại phu đang châm cứu cho Tần Tu Dật. Ông lấy ngân châm thật dài để phong bế mấy huyệt vị lớn của .

Loading...