Xuyên Về Cổ Đại Làm Bà Chủ Nhỏ - Chương 97

Cập nhật lúc: 2025-04-22 22:57:29
Lượt xem: 73

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5VKnCdLkz0

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Dáng vẻ ôn nhu của mới xuất hiện một lát, giờ khôi phục bộ dáng cự tuyệt ngoài cách xa ngàn dặm. Ngôn Chi Tâm để ý mà mập mờ : “ tối hôm qua chính cầu xin đừng , quên ?”

Sắc mặt Tần Tu Dật cứng đờ: “Sao, thể?”

Tần Tu Dật hổ, chẳng lẽ ngày suy nghĩ đến nên đêm về mộng là thật? Hắn tiếp tục căng thẳng. Tần Tu Dật lời là thật giả, cũng dám tùy ý phản bác.

Ngôn Chi Tâm , nữa. Trải qua chuyện của tối hôm qua, nàng chắc chắn trong lòng Tần Tu Dật … Vì , nàng quyết tâm ở với . Tần Tu Dật cố hết sức dậy mới phát hiện mặc y phục. Cánh tay mất của cứ như bại lộ bên ngoài, trong thời gian ngắn chút bất an, lạnh lùng lên tiếng: “Nàng ngoài.”

Hắn thật sự để Ngôn Chi Tâm thấy bộ dáng chật vật, khó xử của như . Trong lòng Ngôn Chi Tâm yên lặng , như việc gì mà tìm y phục sạch sẽ, giúp mặc nhưng Tần Tu Dật cự tuyệt, vẻ mặt lạnh lùng đến cực điểm.

“Đừng chạm !” trốn về phía như một con thú thương, bướng bỉnh mặt . Ngôn Chi Tâm một cái : “Tối qua xem qua vì bây giờ giấu thì cũng muộn .”

Tần Tu Dật lộ vẻ hổ nhưng vẫn cứng đờ đó. Ngôn Chi Tâm mặc kệ mà thắt dây áo của đưa tay sờ trán . Tần Tu Dật tiếp tục né tránh, cho nàng chạm . Ngôn Chi Tâm khẽ thở dài tiếng nhưng đột nhiên vươn hai tay , một tay nâng mặt lên, đó ấn trán lên, dán trán

“Nàng ?”

Tần Tu Dật sự mật bất thình lình của nàng cho cả kinh nên nhất thời nín thở. Hai dựa gần , bốn mắt đối diện, Ngôn Chi Tâm cảm nhận nhiệt độ của thì ôn nhu : “Hạ sốt , xem khỏi”

Tần Tu Dật ngơ ngác nàng nâng mặt lên, đôi mắt xinh của nàng, trong thời gian ngắn quên cả cự tuyệt. Ngôn Chi Tâm hài lòng buông sờ sờ mặt : “Chàng khỏe thì cũng yên tâm.”

Tần Tu Dật nàng tươi như hoa, đột nhiên cảm giác như trở ba năm , vô cùng nhưng chân thật. Tần Tu Dật nhất thời sửng sốt lập tức khôi phục vẻ mặt lạnh như băng: “Vậy nàng thể trở về .”

Ngôn Chi Tâm mỉm : “Ai trở về?”

Tần Tu Dật nhíu mày: “Nàng là một cô nương thành hôn,  thể ở chỗ ? Còn thanh danh của nàng thì ?”

Ngôn Chi Tâm liếc một cái: “Thanh danh? Ta bây giờ còn cần quan tâm đến thứ đó ?”

Tần Tu Dật bất đắc dĩ: “Chi Tâm, nàng đừng như … Giữa chúng , kết thúc .”

Ngôn Chi Tâm mỉm , : “Rắn nhà hiểu cắn , còn tìm hung thủ bỏ qua chẳng chịu thiệt thòi ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-co-dai-lam-ba-chu-nho/chuong-97.html.]

Tần Tu Dật bất lực nàng: “Nàng cần mượn cớ dây dưa…”

Ngôn Chi Tâm đột nhiên kề sát mắt , ánh mắt : “A Dật, tối qua thấy còn đeo ngọc bội tặng… Ta vui.”

Thân thể Tần Tu Dật cứng đờ, vội vàng : “Vậy cũng nên điều gì.. Chỉ là quên trả cho nàng mà thôi…”

Ngôn Chi Tâm hé miệng : “Một quên chính là ba năm? Vậy, hôm qua liều mạng cứu ?”

Sắc mặt Tần Tu Dật căng thẳng: “Cho dù hôn ước thì vẫn là bằng hữu của nàng… Chẳng nhẽ thấy c.h.ế.t cứu ?”

Ngôn Chi Tâm lời nào, Tần Tu Dật chút chột . Tần Tu Dật tiếp tục : “Ba năm với nàng. Bây giờ lâu như , nàng cũng nên buông xuống… Sớm tìm một gia đình để thành hôn và sống một cuộc sống …!”

Ngôn Chi Tâm đột nhiên nhắm mắt , đôi môi giống như đóa hoa cũng tiến gần, ngăn chặn Tần Tu Dật đang cằn nhằn. Mắt phượng của đột nhiên mở to, đưa tay đẩy nàng nhưng nàng ôm lấy. Hắn sợ tránh thoát quá mạnh sẽ nàng đau, đôi môi của nàng mềm mại như . Đầu nàng ấn lên tường, thể lùi . Ngôn Chi Tâm bao giờ chủ động như . Nàng căng thẳng hôn , mùi hương nàng khẽ lướt qua khuôn mặt , hai gò má kiều diễm cùng lông mi mảnh khảnh ở gần mắt.

TBC

Tần Tu Dật Ngôn Chi Tâm ôm chặt lấy nên thể nhúc nhích. Hơi thở của nàng xâm nhập suy nghĩ của , đôi môi thơm ngọt cạy đôi môi lạnh lẽo của nam nhân, khi thì mạnh dạn trêu chọc, khi thì trìu mến an ủi.

Nỗi nhớ lâu giống như thủy triều dâng tới nuốt chửng con . Nàng hôn đến nỗi thứ dường như trở ba năm . Tần Tu Dật giống như một tăng nhân khổ tu kinh niên nhưng hồng trần ôn nhu gợi lên ký ức chôn vùi trong đáy lòng nhiều năm, những ngọt ngào, đau lòng, tiếc nuối, bất ngờ, trăm loại tư vị dâng lên trong lòng cho rơi một loại trầm luân.

Hắn kìm lòng liền nhắm mắt trở tay ôm lấy nàng. Ngôn Chi Tâm cúi đầu xuống, càng thêm thâm tình với .

Ngôn Chi Tâm thấy dần dần tiến cảnh ý vui thì khóe mắt khẽ cong lên nhưng đột nhiên dừng đẩy . Sau đó, nàng hờn dỗi trừng mắt . Ánh mắt Tần Tu Dật mê ly nàng, đột nhiên ý thức vượt qua giới hạn… Hắn hổ tức giận giơ tay lên, hận thể cho một bạt tai!

Ngôn Chi Tâm nắm lấy tay , : “Còn dám tổn thương chính ? Nếu lời sẽ tiếp tục hôn .”

Khóe mắt Tần Tu Dật ửng hồng, đôi môi mỏng chút sưng lên, giật Ngôn Chi Tâm rũ mắt : “Nàng tội gì như …” Hắn nghiêng đầu chống thế công của nàng, : “Không , nàng sẽ sống hơn.”

Ngôn Chi Tâm buồn bã : “Không thì thể chứ?”

Tần Tu Dật lời thấy môi nàng khẽ mím, trong đôi mắt nước mắt trong suốt. Tần Tu Dật trầm mặc , cuối cùng đành lòng tiếp. Hai lâm lúng túng, cho đến khi tiếng gõ cửa vang lên mới phá vỡ bầu khí .

“Chi Tâm tỷ tỷ, Nhị ca khá hơn ?”

Đường Nguyễn Nguyễn và Tần Tu Viễn cùng tiến thấy hai thâm tình , nhất thời cảm giác bọn họ đến đúng lúc. Tần Tu Dật ho nhẹ một tiếng: “Ta …”

Loading...