Xuyên Về Cổ Đại Làm Nông - Chương 114

Cập nhật lúc: 2024-09-11 07:19:00
Lượt xem: 253

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-co-dai-lam-nong/chuong-114.html.]

Sau đó, một ngày nào đó Loan Loan tìm đến Nguyên Bảo và Thạch Đầu, với hai chợ giúp Dư chưởng quỹ thịt xông khói, Mai tử cũng , nhưng lúc mới bốn , mà cần ít nhất là mười , Dư chưởng quỹ hối thúc gấp. Nên Loan Loan để hai hỏi một chút xem trong thôn ai còn , mỗi một lượng bạc, nhưng quyền nàng sắp xếp, trừ chuyện việc thì hỏi nhiều về chuyện khác, còn đồng ý truyền ngoài phương pháp ướp nguyên liệu mà lúc đó nàng dạy. Dĩ nhiên Loan Loan cũng sợ những khác , thế nhưng dặn dò một chút luôn là chuyện nên , hơn nữa Dư chưởng quỹ cũng chuyện quá phô trương, sợ khi truyền , vài thịt xông khói là do Loan Loan làm thì lúc đó sẽ tới tranh cướp ! Ngày hôm , hai cho nàng tìm , ngoại trừ hai nàng, Mai tử, còn Kim Đản, Lan Hoa, bà mối Vương, Trường Thọ, Bảo Sơn, khác còn ba cùng thôn khác, Đại bá mẫu của Bách Thủ thấy tiền công nhiều như thì ngứa ngáy trong lòng, nhưng ngại , bèn lời thuyết phục Nguyên Bảo để cho Dương Uyển theo, Nguyên Bảo cũng hỏi Loan Loan. Loan Loan nghĩ đến cô nương nhát gan, da mặt mỏng thì liền đồng ý. Ngoài như thế, trong một đống nữ nhân còn một nam nhân là Lý Đại Thạch. Bà mối Vương còn với Lý Đại Thạch: “Đại Thạch a, ngươi xem chúng tất cả đều là nữ, chỉ một ngươi là nam nhân, ngươi ngại ?” “Ta gì mà . . . . . . ngại, nữ nhân các tẩu thể , thì cũng thể. . . . . . theo.” Lý Đại Thạch đỏ mặt mắt Loan Loan, : “Hơn nữa, vợ… Bách Thủ, cũng để cho nam nhân. . . . . . Đi.” “Đại Thạch, đây cũng là việc của nữ nhân, ngươi thể đấy?” Mẹ Bảo Sơn cũng trêu ghẹo . “Ai , nấu cơm, xào. . . . . . đồ ăn, thứ đều thể !” Lý Đại Thạch đỏ mặt tía tai . “Ơ, Đại Thạch, thì ngươi còn là một đầu bếp giỏi nha? Lúc nào để cho chúng nếm thử đây?” Mẹ Trường Thọ cũng chọc theo. “Cơm Đại Thạch nấu thể để cho tẩu nếm thử chứ, giữ cho vợ đấy!” “Ài, đúng đúng. . . . . .” Mấy ngươi một lời một câu đến mức Lý Đại Thạch á khẩu trả lời , gương mặt cũng đỏ như con tôm luộc. Loan Loan ở bên cạnh , đó : “Không , nam nhân nữ nhân đều cả, chỉ cần , và thể việc .” Lúc vẻ mặt Lý Đại Thạch mới hơn chút, đoàn một thôn thỉnh thoảng đùa giỡn thành thói quen, cũng ai thật sự tức giận, chỉ lo Loan Loan ngại là nam mà để cho , đây chính là một lượng bạc nha! Triệu tập đủ , Loan Loan thuê xe trâu của nhà bà mối Vương, để cho Lý Trụ Đầu đánh xe, đến lúc đó sẽ trả tiền công, vì thế Lý Trụ Đầu đương nhiên đồng ý. Sáng sớm Bách Thủ giúp chuyển mấy bình tương đen đến nhà ở trong thôn, chờ Lý Trụ Đầu đánh xe trâu tới, đặt tất cả các bình lên xe bò, để một túi bột tiêu lên, phía dùng cỏ lót, chung quanh cũng chèn cỏ, đó dùng dây thừng cột chắc, mấy bình mã ngã bể thì coi như tiêu ! Chờ mội đến đông đủ thì mười mấy mới lục tục về phía chợ, Loan Loan ở nhà cơm nên xin bà nội Nguyên Bảo giúp cơm hai ngày. Trên đường, đoàn vội lên đường , việc hai ngày là thể kiếm một lượng bạc thì ai mà buồn cho . Có Loan Loan vẫn luôn cạnh vịn bình ở phía xe trâu, cũng thấy tò mò mà hỏi nàng: “Vợ Bách Thủ , trong bình là thứ gì ?” Loan Loan : “Đến lúc tác dụng đấy.” Không vật thì mùi vị chính xác của thịt xông khói! Vì sợ bình xe trâu vỡ, nên cũng nhanh, khi đến chợ Loan Loan dẫn trực tiếp đến cửa của quán rượu, để giữ cửa báo cho Dư chưởng quỹ, Dư chưởng quỹ thấy Loan Loan tới thì lập tức đến cửa , thấy ngoài cửa mười mấy , ông lên tiếng báo với gác cửa, đó dẫn Loan Loan rời khỏi quán rượu. “Chưởng quỹ, chúng đây?” Kể từ khi Dư chưởng quỹ , tất cả líu ríu chuyện nữa, đoàn về phía trấn. “Quán rượu đủ chỗ, ở ngoại ô một thôn trang. . . . . .” Ở một chỗ ngoại ô xa, quả nhiên trông thấy một thôn trang tệ, phía ngoài cũng bình thường, thế nhưng bên trong cảnh , một đoàn đến thẳng hậu viên. Tiền viện đoán chừng chính là chỗ ở, hậu viện mấy gian phòng đơn sơ, còn mấy hạ nhân quản lý vườn tược, thế nhưng một bãi đất rộng, cũng đủ chỗ. Sau Dư chưởng quỹ còn cẩn thận với Loan Loan: “Bởi vì thôn trang là của ông chủ, cho nên xin các vị việc thì đừng đến Tiền viện. . . . . .” Hắn như thế, Loan Loan lập tức hiểu, : “Dư chưởng quỹ ông yên tâm, chúng đều là nông dân bổn phận, vả việc gấp gáp. Có điều, xin Dư chưởng quỹ cho khóa cửa Tiền viện . . . . . .” Khóa cửa , vạn nhất thừa dịp lúc nhiều , bản chuyện gì đó ở Tiền viện, thì mấy các nàng cũng gặp phiền toái. Dư chưởng quỹ là ai chứ, thoáng cái là hiểu ý Loan Loan, nhất thời bắt đầu chút bội phục nàng. Tầm mắt phu nhân ở nông thôn thể như thế coi như là tệ ! Giao thiệp với như cũng yên tâm, cũng càng bắt đầu yên tâm với hợp đồng giao ước giữa hai ! Song phương thông qua, sáng sớm Dư chưởng quỹ tìm mấy g.i.ế.c heo xử lý hai mươi đầu lợn sống, lúc mấy g.i.ế.c heo đang chờ chặt thịt thành miếng, khi Loan Loan cho mấy sư phụ g.i.ế.c heo chặt như thế nào, thì ở tại chỗ đánh giá bộ mười mấy chung quanh triệu tập tới đây, đó lấy một phần khế ước!

Loading...