Xuyên Về Cổ Đại Làm Nông - Chương 116
Cập nhật lúc: 2024-09-11 07:20:34
Lượt xem: 273
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Bản nàng cầm một miếng thịt heo đặt thớt, bên cạnh đặt gia vị pha chế xong, bọn Nguyên Bảo ở bên , mỗi một chậu thịt heo, Loan Loan bắt đầu dạy quét nguyên liệu.
“… mỗi chỗ đều quét, quét cho đều, quét nguyên liệu dùng lực nhào nặn, để cho nguyên liệu từ từ thấm trong thịt, đặc biệt vài chỗ hõm , chú ý quét đều chỗ của thịt… Mặc dù thời gian của chúng đang gấp, nhưng gấp chút thời gian , một bước bây giờ chính là một trong các bước mấu chốt nhất… Đừng cho rằng đây là một chuyện nhẹ nhàng, hi vọng dụng tâm để , biến nó trở thành công việc nhà mà … Ta ký hợp đồng ba năm cùng quán rượu, nếu như , về hàng năm đều loại bạc tốn công cho kiếm, chỉ khi xong thịt , khách hàng nếm thấy ngon, mua mới tăng thêm…, việc kinh doanh của quán rượu thì đương nhiên chúng sẽ kiếm nhiều hơn… Hiện tại một năm chúng hai , chừng một năm chúng thể giúp ba bốn … Mọi nghĩ xem bình thường đan cái giỏ trúc mang chợ bán mấy văn tiền? Không chỉ hao tâm tốn sức, tổn thương tay, còn phiền lòng… Thiên triều đất rộng của nhiều, nếu thiên triều tất cả đều ăn tương thịt chúng , khi đó thể tự dẫn theo học trò đến , chúng sẽ là một đội tương thịt danh xứng với thực, đoàn chỉ cần đó chỉ huy khác , lúc đó thì bao nhiêu hâm mộ thôn chúng …”
Bên mỗi thần sắc đều kích động, vô cùng kỳ vọng, công việc trong tay cẩn thận đến mức cẩn thận hơn nữa. Lời của Loan Loan thực sự tính khích lệ, chỉ với việc bên , mà ngay cả bản nàng cũng cảm thấy chút kích động …
Dư chưởng quỹ ở một chỗ khác mỉm về phía , một nam tử trung niên mặc trường sam màu xanh da trời mắt chứa đầy sự kinh ngạc bên cạnh ông, trong phút chốc chút luyến tiếc : “Ai, lúc đầu ngươi còn chút tin, thì thực sự một tố chất kinh doanh, một tràng chuyện của nàng ngay cả cũng chút động tâm, đáng tiếc!” Hắn ông chủ lệnh nên mới sang đây xem. Hắn quá tin tưởng những lời Dư chưởng quỹ khen ngợi Loan Loan , vì một phu nhân nông thôn thì bao nhiêu kiến thức chứ. bây giờ thấy, thì thật đúng là uổng công!
Hợp tác với như thế cũng khiến cho yên tâm.
Dư chưởng quỹ mỉm , lời của Loan Loan ai xong cũng đều động tâm, ông thực sự thấy qua thôn phụ nào ăn như đấy, đạo lý bài bài bản bản nữa! Có điều, ông cũng càng yên tâm, may mắn đây kiên trì cho tiếp tục nghiên cứu cách thịt xông khói, khi đó ông đến tìm Loan Loan hợp tác là vì ông cho rằng một thôn phụ nào tố chất kinh doanh cả!
mà hiện tại chính ông nghĩ sai !
Nghĩ đến thịt xông khói ùn ùn liên tục bán , tươi mặt Dư chưởng quỹ tăng thêm một phần, ông với bên cạnh: “Tiền chưởng quỹ, bằng chúng đến Tiền viện một chút .”
Tiền chưởng quỹ gật gật đầu, cuối cùng, mắt về phía một loạt vùi đầu việc bên , đó theo Dư chưởng quỹ đến Tiền viện.
Loan Loan quét nguyên liệu chỉ điểm. Phần cơm trưa thì Dư chưởng quỹ sớm cho sắp xếp xong xuôi, ở phòng bếp đưa riêng tới, Dư chưởng quỹ còn cố ý mời Loan Loan đến Tiền viện cùng dùng cơm chung. nàng nghĩ trong thôn đều ở hậu viên, nên liền từ chối khéo léo.
Sau khi ăn cơm trưa nghỉ ngơi mội lát, Loan Loan cũng nhân lúc kiểm tra bề mặt bên của thịt một lát, tất cả đều quét sai. Cho mang thịt quét xong nguyên liệu sang một bên, đó khiêng những phần thịt quét tới.
Buổi sáng tốc độ chậm một chút, nhưng buổi chiều động tác của đều nhanh hơn nhiều. Loan Loan ở phía , thịt xông khói quét nguyên liệu xong, thì bắt đầu quét đến phần xương sườn. Đến khi mặt trời lặn về phía tây cũng quét hết tất cả thịt .
Dư chưởng quỹ cũng tới xem xét, khiêng tất cả thịt trong phòng cất kỹ, Loan Loan cũng dẫn đoàn rời khỏi thôn trang trở về Dương gia thôn. Khi về đến nhà trời cũng tối đen, nhà trong thôn đều sáng đèn, từng trở về nhà của , và cũng hẹn thời gian ngày mai chợ.
Lúc Loan Loan đến chân núi phát hiện Bách Thủ đang đó đợi nàng, trong lòng nàng lập tức ấm áp lan tràn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-co-dai-lam-nong/chuong-116.html.]
Bách Thủ hai lời lập tức nắm tay của nàng lên núi, : “Nàng mệt , cơm xong đấy, chúng về nhà ăn cơm .”
Loan Loan ngẩng đầu về phía nở một nụ sáng lạn.
Mỗi ngày Bách Thủ còn mệt mỏi hơn cả nàng, ăn cơm tối xong, Loan Loan kiên quyết rửa bát, khi hai rửa mặt xong cũng lên giường. Thời cổ đại một điểm , buổi tối TV xem, mạng, tiết mục giải trí, cơm nước xong xuôi thì lên giường , mỗi ngày thức dậy sớm, có thể dưỡng thành một tập quán sinh hoạt .
Loan Loan gối lên cánh tay Bách Thủ, một tay ôm lấy cái eo rắn chắc của , nhẹ giọng cho tình huống một ngày của : “… Đầu tiên là đến quán rượu, đó cùng đến thôn trang… Ta ngờ thị trấn ngoại ô còn thôn trang xinh như … Giữa trưa Dư chưởng quỹ cũng bạc đãi chúng , thức ăn cũng tệ, còn cả thịt nữa đấy… Chờ ngày mai đổ xong lạp xưởng thì coi như là xong việc …”
Mà mấy Bách Thủ chuẩn xong tất cả vật liệu mà cả phòng cần dùng, ngày mai sẽ bắt đầu sửa phòng ốc.
Sửa phòng ở thì hai thể chuyển xuống núi, ném tất cả những gì thoải mái, láng giềng giúp đỡ, sống một cuộc sống mới. Cả hai đều chút mong chờ về cuộc sống , sân mới, thì cũng coi như bọn họ gian riêng tư của , ai tự ý . Đó là thế giới chân chính thuộc về hai , chờ khi con thì trong nhà sẽ càng náo nhiệt hơn!
Nghĩ đến con, trong lòng Bách Thủ giống như con sâu ngừng cào , bắt đầu vội vàng…, bàn tay to nhẹ nhàng khẽ vuốt vuốt cái bụng Loan Loan, chút chờ mong chút khiến cho cảm thấy buồn .
“Con gái , con ở ? Sao con thấy cha chờ đợi tiếng của con thế … Chờ khi cha sửa nhà xong, cha sẽ cho con một cái vườn hoa nhỏ, con trồng hoa gì thì trồng hoa đó!”
Loan Loan thấy thì mặt mũi đều đến cong cong, liền hỏi : “Chàng thích con trai con gái?”
“Trai gái đều thích hết.”
“Một chỉ thể sinh một đứa, chỉ chọn một thôi?”
“Vậy thì con gái !”
“Lần còn con trai ?”
“A… Con gái nhất định sẽ đáng yêu giống nàng! !”