Sau giờ ngọ, Loan Loan  đến chỗ sửa nhà  một chút,  đó trở về nhà. Nàng còn  tìm chỗ kín đáo cất bạc ở trong n.g.ự.c  mới ! Sau đó  lấy  hai mươi lượng bạc vụn.
Tiền công của  Nguyên Bảo lúc nãy nàng  đưa , tổng cộng phát ba lượng bạc, lẽ tiền công chỉ là một lượng bạc như  , nhưng hôm nay  Nguyên Bảo tự nguyện  theo  đến thôn trang một chuyến, chỉ  nào  nàng đều cho thêm bạc xem như là cổ vũ. Còn  bạc khác, Loan Loan chỉ nghĩ rằng còn   cơm ở nhà Nguyên Bảo mấy ngày nữa, hai ngày  lúc nàng   ở đây, bà nội Nguyên Bảo đều tự móc tiền túi  mua đồ ăn.
Chính bởi vì quan hệ hai nhà  nên  càng  thể để họ thua thiệt, vì thế nàng mới cho ba lượng bạc, bề ngoài Loan Loan  với  Nguyên Bảo: “Bởi vì …   tẩu giúp  nhiều nhất,    thể còn cần tẩu trông nom giúp  một chút, mấy ngày nay còn  phiền thẩm nữa, bạc  tẩu nhất định  nhận đấy,   chỗ cần tẩu giúp còn  nhiều. . . . . .”
Xô đẩy một trận, cuối cùng  Nguyên Bảo cũng nhận bạc.
Về phần Mẹ Thạch Đầu, Loan Loan chuẩn  hai lượng bạc, hai vợ chồng tẩu  bình thường giúp đỡ việc bận rộn nhà  cũng  tích cực,  phương diện chút tiền công    thể tỏ  quá keo kiệt, lúc  vác đá Dương Khai Thạch cũng  theo giúp đỡ,  giúp đỡ như thế cũng  kiếm  nhiều tiền hơn chứ, mỗi ngày    việc  tích cực nhưng cũng   cần bạc, lúc    là cả cha  cũng đến giúp ?! Tuy  Dương Nghĩa Trí lúc  lấy  phận thôn trưởng đến giúp đỡ, nhưng mà, Loan Loan và Bách Thủ vẫn  cảm tạ. Hai mươi lượng bạc  cũng coi như là hợp lý.
Lấy  bạc để thanh toán  xong,   một lát    đến.
Mẹ Kim Đản và  Lan Hoa, còn  bà mối Vương,  Trường Thọ mấy      trong sân.
“Ơ, Nhị  tử, vẫn còn bận rộn , dường như chúng  đến sớm một chút !” Mẹ Trường Thọ  .
Loan Loan bỏ đồ trong tay  chuồng gà, đón mấy   nhà chính,  : “Đâu , hôm qua   chúng    là canh giờ   , các tẩu tới  đúng lúc. . . . . . Hử? Chỉ  mấy  các tẩu?”
“Mấy  khác chắc là sắp đến .” Mẹ Kim Đản trả lời.
Loan Loan gật đầu: “Được , chúng  sẽ  chờ bọn họ, dù  bạc đêu  phát cho  .” Lấy  một cái túi bố căng phồng từ trong phòng, bên trong là hai mươi lượng bạc   nàng  gói kỹ. Có bạc vụn, cũng  tiền đồng  xâu.
Ngồi xuống bên cạnh bàn, mở túi bố , hai mươi lượng bạc  một cái  sót thứ gì hiện   mặt  , ánh mắt bốn  đều  chòng chọc.
Wow, nếu  bộ một túi bạc lớn thế  đều là của  thì thật là   bao!
“Theo như chúng   , tiền công của mỗi  là một lượng bạc,   tổng cộng chúng    hai ngày.” Loan Loan  mấy   .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-co-dai-lam-nong/chuong-121-phat-tien-cong.html.]
Bốn  vội vàng gật đầu liên tục.
Nàng lấy  một lượng để ở  mặt  Trường Thọ: “Đại thẩm nương. Đây là tiền công của thẩm.”
“Ôi!” Mẹ Trường Thọ vui vẻ lên tiếng đáp , vội vàng lấy miếng vải gói kỹ một lượng bạc giấu  trong ngực,  đến nỗi nếp nhăn  mặt hiện lên từng lớp từng lớp .
Sau đó Loan Loan  lấy  một lượng bạc đặt  mặt bà mối Vương: “Đại nương, đây là của bà.”
Bà mối Vương lập tức  hì hì, dùng lực xoa xoa bạc  quần áo, xem , bạc quán rượu phát đúng là khác biệt,  cũng  hơn một chút, kiếm  cũng dễ nữa! Không đợi bà cất bạc  trong n.g.ự.c thì  thấy Loan Loan cầm một xâu tiền dồng đặt  mặt bà.
“Cảm tạ đại nương hôm nay  thể giành  chút thời gian  lên thôn trang giúp đỡ , hai trăm văn tiền  là phụ cấp thêm .”
Bà mối Vương trừng to mắt còn  chút  tin: “Cái  thực sự cho  .”
Loan Loan gật đầu,  : “ . Không riêng gì đại nương, chỉ cần  lên thôn trang cùng  hôm nay thì đều .”
“Ôi, Nhị  tử. Ta  ngay ngươi khác   mà,    gì cần giúp thì cứ việc  nha!” Ánh mắt bà mối Vương cũng  híp  thành một đường nhỏ. Vốn bà nghĩ  cùng Loan Loan để xây dựng quan hệ,  ngờ còn  thêm phụ cấp,   bộ dạng  thèm thuồng của  Kim Đản và  Lan Hoa, thì trong lòng bà càng  gấp đôi!
Mẹ Kim Đản và  Lan Hoa lúc    bao nhiêu hối hận thì  bấy nhiêu hối hận a, nếu như  Loan Loan  sắp xếp như , thì cho dù trong nhà  nhiều việc hơn nữa các nàng cũng   theo. Nhìn những   xem, buổi sáng chỉ dạo qua một vòng  đến giờ cơm trưa  trở về, bây giờ  kiếm  hai trăm văn tiền, loại chuyện  thế  tìm ở   a!
Trong lòng hai  hối hận  chết!
Mặc dù  Trường Thọ cũng  chút ghen tỵ, nhưng mà hôm nay bà thực sự   ,   bộ dạng hối hận  của con dâu, khiến bà bỗng dưng  lý do mà tức giận, suốt ngày chỉ  là lười biếng kiếm tiện nghi, bây giờ còn  dạy dỗ ngươi một chút ! Bà lên tiếng  với Loan Loan một tiếng, cầm bạc   xuống núi.
Lúc  Trường Thọ  xuống đúng lúc gặp  mấy  khác  lên lấy tiền công,   hỏi bà tiền công lấy đủ , bà  ha ha : “Sao   đủ chứ, còn  điều ngạc nhiên nữa đấy!”
Lúc mấy    thì  thấy Loan Loan đang phát tiền công cho hai   Kim Đản và  Lan Hoa. Tâm tình   đều vui mừng nhảy nhót như chim sẻ . Với việc   hai ngày   thể lấy  một lượng bạc, tất cả   vẫn còn chút nghi ngờ, nhưng   đống bạc và tiền đồng Loan Loan để  mặt, thì  mặt   đều nở nụ  vui vẻ.