Xuyên Về Cổ Đại Làm Nông - Chương 176

Cập nhật lúc: 2024-09-28 02:23:54
Lượt xem: 198

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cho nên lời của bà mối Vương mâu thuẫn lớn, nên nàng cũng chỉ mở miệng. Bà mối Vương một đến mặt mày hớn hở, nước bọt bay tứ tung.

“Hương Tú giờ vẫn công ở chợ thẩm?” Về Loan Loan hỏi.

“Chồng nàng công ở một gia đình lớn, đó cũng tìm cách cho nàng , hiểu vì chuyện gì mà nàng đột nhiên trở về đây? Còn vẻ như là ý định ở đây lâu dài nữa.” Đối với chuyện bà mối Vương cũng thấy khó hiểu.

Đến giờ Loan Loan hiểu một chút, hạ nhân ở nhà giàu thì hiểu đương nhiên cũng nhiều thêm chút ít, khó trách nàng bánh cũng như . Chỉ cần ký văn tự bán đứt thì khi hết thời hạn đương nhiên thể rời .

Loan Loan đang nghĩ như thế thì bà mối Vương : “Chồng nàng cũng là ở một thôn quanh đây thôi, lẽ các cũng , thể là tên nhưng khi thấy đoán chừng các cũng quen đấy.”

Loan Loan đang hỏi bà xem là ai thì bà mối Vương chào đang tới ở đối diện, lúc nàng mới phát hiện bất giác trở về đến thôn rồi.

Sau khi tạm biệt với bà mối Vương, khi hai về đến nhà, Lai Sinh cũng về rồi, chơi về mà đầu đầy mồ hôi, cửa là chạy thẳng đến cái thùng xe, thấy bên trong vẫn còn bột lạnh thì lập tức nhếch miệng nở nụ , nhanh như chớp chạy phòng bếp cầm bát , tự thuần thục múc một bát bột lạnh từ trong thùng, rót thêm đường đỏ, thoải mái mái hiên ăn.

Nhìn bộ dạng thoải mái híp mắt của , Loan Loan bất đắc dĩ lấy thêm hai cái bát, múc cho Bách Thủ và mỗi nửa bát, còn bao nhiêu thì đều để hết cho Lai Sinh.

Lai Sinh cao hứng, nhảy đến bên Loan Loan chủ động : “Chị dâu, buổi chiều giúp tẩu cắt rau cho lợn, sẽ vác gùi lớn, còn tẩu đeo gùi nhỏ thôi.”

Trước đó vài ngày, mỗi ngày Lai Sinh cũng cắt rau cho lợn, nhưng đều là Loan Loan gọi mới , còn chủ động ân cần như thế cũng là đầu đấy. Nghĩ thì tên tiểu tử dễ nuôi.

Ăn cơm trưa xong, ba cùng ngoài, đến núi thì chia , Bách Thủ sâu về phía trong núi, còn Loan Loan và Lai Sinh cắt rau cho lợn.

Lai Sinh là đứa tính tình lười biếng, lúc bắt đầu còn nghiêm túc cắt rau cho lợn, về nóng mệt, thế là dứt khoát ở ven đường bắt đầu giở thói lười biếng. Loan Loan cũng quen với cái tính lười của , nàng cắt rau đầy gùi lưng , cái gùi to lưng Lai Sinh mới một nửa, Loan Loan bèn đổ gùi rau lưng đó cho đầy cái gùi lớn, xong dặn dò : “Đệ ở đây nghỉ ngơi, đừng chạy lung tung nhé, chờ tẩu về cùng.”

Sau đó cầm gùi sang bên cạnh cắt tiếp.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-co-dai-lam-nong/chuong-176.html.]

Vẻ ngoài của Lai Sinh ngũ quan đoan chính, da trắng, hẳn là di truyền của cha , hơn nữa còn là kiểu dù phơi nắng cũng đen, cho nên vẻ yếu, dùng cách như ở hiện đại thì chính là cảm giác như tiểu bạch kiểm. Thế nhưng sức mạnh, cho nên dù cắt đầy gùi nhưng Loan Loan vẫn tiếp tục cắt, dù hôm nay Lai Sinh cũng đeo gùi lớn, cắt nhiều hơn thì đổ bớt gùi của cũng .

Lúc , lưng truyền đến tiếng bước chân, nàng tưởng rằng là Lai Sinh, thấy rau cho lợn hôm nay cũng dư dùng , Loan Loan ngẩng đầu mà : “Đệ chờ một chút, tẩu cắt xong chỗ .”

Người phía lên tiếng, lát nàng mới một giọng : “Còn cắt nữa thì lát nữa dễ xuống núi .”

Nghe thấy giọng , Loan Loan ngẩn , đầu bèn thấy Lý Đại Trí đang đeo gùi phía .

Từ đó, đây là đầu tiên hai gặp . Nàng đầu tiếp tục cắt, đồng thời ôn hoà : “Không cần quan tâm đến việc .”

Lý Đại Trí chút ngượng ngùng, Loan Loan còn nhớ chuyện , quả thực là do lỗ mãng. Hắn cả một hồi lâu cũng thấy Loan Loan ý đáp lời , Lý Đại Trí hổ sờ sờ mũi, nghĩ nghĩ thu chân bước lên trở về, về phía bóng lưng Loan Loan hảo tâm nhắc nhở: “Trời sắp mưa rồi, tẩu vẫn nên về sớm !”

Nghe , Loan Loan rốt cục ngẩng đầu lên, mới còn trời quang mây tạnh, lúc mây đen che kín. Trời hôm nay thật bình thường!

Thấy Lý Đại Trí xa. Loan Loan nghĩ một lát gọi Lai Sinh đến, bỏ rau mặt đất gùi lưng , đó hai trở về nhà.

Về đến nhà một lúc trời bắt đầu mưa to đùng đùng. Năm nay mới chỉ mấy trận mưa bụi, đây là trận mưa lớn đầu tiên trong năm, mưa tưới nước, cây nông nghiệp ngoài ruộng sẽ phát triển .

lúc nàng cũng đang lo lắng cho Bách Thủ, ông trời trở trời liền trở trời, ngay cả đồ che mưa cũng mang theo, núi chỗ trú mưa, cũng bây giờ Bách Thủ đang ở chỗ nào nữa?

Nàng một lúc ở cửa nhà chính cũng thấy Bách Thủ về, thời gian cũng còn sớm, nàng đành xuống bếp bắt đầu nấu cám lợn, ngoài trời mưa to nên cũng cách nào ngoài hái rau . Loan Loan suy tính một lúc bèn quyết định buổi tối rán vài cái bánh là , dù lâu bọn họ cũng ăn bánh.

Lai Sinh ở bên cạnh bếp lò nhóm lửa, trông thấy Loan Loan nhào bột mì thì vui vẻ đến nhảy dựng lên: “Oa, buổi tối bánh ăn !”

Loan Loan giống như trẻ con thì cũng . Nấu xong cám lợn, bánh cũng rán xong , thế nhưng vẫn thấy Bách Thủ trở về, Lai Sinh cầm một cái bánh ăn ở hiên, Loan Loan ở cửa chính ngoài sân nhỏ.

Bởi vì ngày mưa, nên trời cũng nhanh tối, trong phòng cũng đốt đèn dầu, trong ngoài đều tối như mực, đột nhiên ở cửa sân một bóng chợt , Loan Loan bỗng chốc dậy, mừng rỡ gọi: “Bách Thủ!”

Loading...