Xuyên Về Cổ Đại Làm Nông - Chương 214

Cập nhật lúc: 2024-10-01 04:01:16
Lượt xem: 178

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nàng xong sợ Loan Loan nghĩ lung tung nên vội giải thích: “Muội đừng hiểu lầm, tỷ ý gì khác, dù hai đứa bọn diện mạo đều xinh hơn tỷ, mặc dù ngũ quan của kém Tiểu Thảo một chút, nhưng một trắng che mười (*).”

(*) một trắng che mười : ý chỉ dù diện mạo , nhưng làn da trắng cũng khiến cả xinh xắn nổi bật hơn nhiều.

Loan Loan : “Muội nghĩ nhiều , ba tỷ chúng như thế nào chẳng lẽ .” Nàng cũng thèm để ý việc ai xinh hơn ai cả.

Thấy Loan Loan tức giận, Vương Lý tiếp: “Nhà bọn họ năm gian cửa hiệu mặt tiền, mấy Tiểu Thảo đúng lúc gặp nam tử , vị công tử nảy sinh ấn tượng với Tiểu Thảo, liền cho chưởng quỹ một chút tiện nghi, mỗi Tiểu Thảo đến chiếu cố con bé nhiều hơn, đó cũng qua , bộ dạng công tử quả thật khá , chuyện cũng nho nhã lễ độ, ai gặp cũng ghét.”

Công tử nhà tiền đương nhiên là phong độ, kiến thức rộng lớn hơn tiểu tử ở nông thôn !

“Thường xuyên qua như thế, tỷ cũng hiểu mà, nếu kẻ ngốc thì ai cũng . Mẹ từng lo lắng gia thế của đối phương quá , nhà chỉ là hộ nông thôn thì thể xứng đôi, nhưng công tử từng lén với Tiểu Thảo, trúng Tiểu Thảo chứ gia thế của con bé, còn sẽ nhanh chóng nhờ mai mối tới nhà.”

Nghe Vương Lý như , hai nhà chính là một trời một đất, như Vương Tiểu Thảo gả thể hạnh phúc ?

“Haizz, cũng gia đình như chúng thể gả cho gia cảnh một chút vô cùng may mắn , thể hy vọng xa vời đến loại gia đình giàu , phúc phận tu bao nhiêu kiếp, hơn nữa bản Tiểu Thảo cũng thích, tỷ thấy trong lòng hình như cũng đồng ý .”

Có thể tìm con rể tiền như , nàng đương nhiên đồng ý .

Do dự hồi lâu, Loan Loan lưỡng lự hỏi: “Hai bọn họ. . . . . . . .”

Vương Lý thấy nàng nhanh phục hồi tinh thần, ý nàng định về cái gì, vội : “Chỉ gặp mặt mấy cửa hiệu thôi, chỉ chuyện, chuyện gì khác cả.”

“Như thì .” Ở thời đại nữ tử nếu như thành một lời đồn đãi truyền tới, cho dù gia thế nhưng gả thì cuộc sống ở nhà chồng cũng sẽ dễ chịu gì.

Không ngờ Vương Tiểu Thảo còn may mắn , nhưng nàng cảm thấy chuyện là tới quá đột ngột .

Một lúc , Vương Lý hỏi nàng: “Nhị , cảm thấy công tử đáng tin ?”

Trầm ngâm nửa khắc, Loan Loan : “Không công tử bao nhiêu tuổi?”

“Chắc tầm hai mươi lăm.”

Hai mươi lăm? Khóe miệng Loan Loan giật giật: “Tuổi như , gia đình như , thể lấy vợ ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-co-dai-lam-nong/chuong-214.html.]

Vương Lý ngớ , đôi mắt trợn to: “ , chúng nghĩ đến điểm quan trọng nhất , chẳng may vợ, chẳng Tiểu Thảo sẽ ?”

Nào chẳng may gì, nam nhân nhất định là vợ !

“Không . Ta nhanh cho .” Vương Lý vén chăn lên định xuống đất, Loan Loan vội vàng kéo nàng : “Tỷ gấp cái gì chứ, bây giờ còn mà!”

“Ai, đúng a đúng a, còn cứu .” Sau đó may mắn vỗ ngực: “May mà hôm nay tỷ cho , nếu chờ Tiểu Thảo gả thì hối hận cũng kịp. Tuy gả đến nhà tiền thì lo cơm áo, nhưng là thì hạ cúi đầu, cả đời đều chèn ép, chừng ngày nào cũng chịu khi dễ sỉ nhục. . . . . . Tỷ bảo nên sớm đến tìm , dù cũng suy nghĩ sự việc chu đáo hơn chúng . . . . . . . .”

Mẹ nàng đương nhiên chịu , nàng chính là chuyên dội nước lạnh mà!

Không ngờ Vương Lý thể thấu mấy chuyện , điều còn bản Vương Tiểu Thảo thì ?

Vương Lý nhiệt tình giữ ba Loan Loan ở ăn cơm tối, ăn cơm tối xong ba đánh xe trâu về nhà, nàng Vương Lý định lúc nào thì với nàng, đều là một nhà, nếu như ngày nàng đến tìm nàng, nàng thể phân tích giúp một chút, nếu , nàng cũng quản nhiều gì.

Ba về đến nhà thì muộn, tình trạng cơ thể của Loan Loan mấy ngày gần đây càng ngày càng , khẩu vị cũng hơn mấy ngày . Bởi vì lâu ngoài, nên ngày hôm , cả nhà ba chậm rì rì đánh xe trâu lên chợ.

Mấy tháng ngoài hóng mát, nàng cảm thấy giống như từ trong phòng giam ngoài hóng mát, thấy mấy quán nhỏ bán đồ gì cũng sờ sờ , nhưng Bách Thủ hỏi nàng thích , mua , thì nàng lắc đầu.

Còn đến buổi trưa ba trở về , đường về thì gặp Hương Tú, nàng vẫn chào hỏi Loan Loan . Loan Loan chỉ ngẩn , mặc dù trong cuộc , nhưng mà trong lòng nàng vẫn thấy mất tự nhiên.

Hai chỉ chuyện mấy câu nữa, nhưng thấy Loan Loan cũng tỏ khó chịu với nàng, ên Hương Tú vẫn theo ba , mãi cho đến khi về thôn.

Lúc đến cổng thôn thì gặp bà mối Vương đang vội vội vàng vàng chạy về nhà, Loan Loan chào hỏi với bà: “Ôi, đại nương, thẩm đang vội gì thế, mai cho nhà ai ?”

Bà mối Vương thấy là Loan Loan bèn lập tức : “Ơ, là Nhị , sang thôn bên cạnh một chuyến, giờ đang vội về nhà nấu cơm đây!” Mắt bà xuống bụng nàng, càng vui vẻ : “Đã hơn bốn tháng nhỉ?”

Ánh mắt Loan Loan lập tức híp thành một đường nhỏ: “ ạ.”

“Thời điểm chuyện gì thì thể ngoài nhiều , nhớ bồi bổ thêm đấy.” Bà mối Vương bụng với nàng, mí mắt đảo qua thấy Hương Tú phía , vẻ mặt ngẩn , sắc mặt lập tức trở nên kỳ lạ, vội vã chào Loan Loan .

Loan Loan lấy lạ.

Sau đó đường thấy mấy quen, mỗi thấy Hương Tú xong đều tránh xa. Loan Loan đưa mắt vẻ mặt lạnh nhạt của Hương Tú, những đang chỉ trỏ lưng, chút hiểu !

 

Loading...