Xuyên Về Cổ Đại Làm Nông - Chương 218
Cập nhật lúc: 2024-10-01 11:01:53
Lượt xem: 180
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đến nhà Thạch Đầu, Dương Khai Thạch và Linh Tử đều đang ở nhà.
“A, hôm nay trùng hợp hai đều ở nhà thế .”
Vừa thấy Loan Loan, Linh Tử lập tức buông đồ tay xuống đến đỡ nàng.
Loan Loan xua xua tay với nàng: “Không , , nào yếu ớt như .”
Dương Khai Thạch bưng cái ghế dài mời Loan Loan , Thạch Đầu cũng xuống bên cạnh, đồng thời : “ mà, bây giờ khác , vẫn nên cẩn thận một chút thì hơn.” Sau đó nàng : “Muội cũng lâu đến nhà chúng chơi, hôm nay rảnh rỗi đến đây thế?”
“Muội nào dám, điệu bộ vội vã của hai lúc nãy, mà đến thì chẳng sẽ khiến hai mệt c.h.ế.t . Đến lúc đó thành gây tội lớn .” Loan Loan vểnh môi, khóe miệng mang theo ý nhẹ nhàng, mi cong lên, dáng vẻ giống như chút khó xử.
Hai xong khỏi bật , Thạch Đầu còn đưa tay lên véo một cái lên cánh tay nàng, dĩ nhiên là cũng chỉ bộ thôi chứ dùng lực thật, Loan Loan cũng phối hợp há miệng kêu to hai tiếng, giống như đau .
Nhìn bộ dạng của nàng, Thạch Đầu mắng nàng một câu, đó nghiêm túc : “Muội vô sự đăng tam bảo điện, chuyện gì thì nhanh !”
Loan Loan , đó đến chuyện bán lợn.
“Đã thương lượng xong, hai ngày sẽ bán ?” Mẹ Thạch Đầu vui vẻ hỏi.
“ đó. Cho nên mới đến phiền tẩu, những khác thì nhờ tẩu hỏi giúp .” Loan Loan .
“Được , thành vấn đề, chỉ là chân chạy thôi .” Mẹ Thạch Đầu , miệng ngừng đồng ý. Hai ngày hai vợ chồng nàng còn bầy lợn khi nào thì bán, nếu bây giờ của đối phương tới thì cũng coi như giải quyết xong một chuyện lớn trong lòng.
“ mà, bọn tẩu đều cho là thể còn chờ tận mấy ngày nữa cơ. Không là còn hai tháng nữa mới đến lễ mừng năm mới ?”
Loan Loan : “Với chúng mà thì đúng là sớm, nhưng với quán rượu thì thời gian còn nhiều lắm , tẩu nghĩ mà xem, nào là mổ lợn, ướp, còn chờ phơi nắng, đợi xông khói thịt nữa. Quán rượu còn sắp xếp vận chuyển thịt đến tất cả địa phương, tính toán thời gian cũng khá sít đấy.”
Điều cũng đúng, Thạch Đầu : “Vậy sẽ lập tức thông báo ngay cho những khác.”
Sau đó hai cùng ngoài, từ nhà Thạch Đầu về là Loan Loan lên thẳng giường , nâng cái bụng to hết sang đông sang tây một hồi như thế thật đúng là quá mệt.
Khi Bách Thủ và Lai Sinh trở về thì Loan Loan ngủ giường , lúc nàng tỉnh dậy thì trời tối đen. Mà bên cạnh đầu giường còn đặt một cái bát đựng một cái bánh bao nhân nguội, nàng ngửi thấy còn thơm. Hẳn là trong bột mì cho thêm chút rau, thể còn bỏ thêm hành lá.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-co-dai-lam-nong/chuong-218.html.]
Nàng vốn cho là do Bách Thủ , mới , hóa bánh bao nhân là Mạch Thảo cho Lai Sinh. Nói chính xác thì tên tiểu tử thối lớn lên một chiếc mũi chó, thậm chí còn thính hơn cả mũi chó chứ, ngửi thấy mùi thơm bay từ nhà Mạch Thảo thì tự chạy nhà , đó Mạch Thảo liền cho mấy chiếc bánh bao nhân chín.
Lai Sinh đầu óc linh hoạt, cho nên trong thôn thể nào cũng vài nhạo , nhưng cô bé Mạch Thảo thì ngay từ đầu tiên gặp Lai Sinh hề ý coi thường , lẽ bình thường mang đồ cho là do ý đồng cảm thấy đáng thương. Cô bé thể nghĩ như , Loan Loan cảm thấy thể là liên quan đến cảnh ngộ từ nhỏ của cô bé, bản là một bất hạnh, nên cũng bao dung với những khác hơn một chút.
dù thế nào chăng nữa thì Mạch Thảo vẫn chỉ là một cô bé, Lai Sinh dù đầu óc bình thường thì cũng là một nam tử trưởng thành, hơn nữa Hương Tú còn thường xuyên ở nhà, nhỡ truyền tin đồn gì thì cho cả hai .
Cho nên lúc ăn cơm tối Loan Loan nghiêm khắc phê bình Lai Sinh, bảo phép tùy tiện đến nhà Mạch Thảo nữa, với trí lực của thì cho dù ngươi giải thích với nhiều hơn nữa thì cũng nhất định hiểu , cho nên Loan Loan đành dùng vũ lực, Lai Sinh tình nguyện, nhưng cuối cùng vẫn đành bĩu môi đồng ý.
Ngày hôm , Nguyên Bảo và Thạch Đầu đến.
“Dưới thống kê của bọn tẩu thì trong thôn hơn sáu mươi nhà, trừ hai ba nhà đặc thù chăn lợn, còn những nhà khác đều nuôi hết, đoạn thời gian cũng mấy nhà bán , còn một vài nhà thì lợn còn nhỏ đến lúc bán, như tổng cộng là còn ba mươi nhà, căn bản mỗi nhà đều hai con lợn, vặn sáu mươi con.”
Loan Loan nhẩm tính, sáu mươi con, một con lợn cũng ít nhất hơn hai trăm cân, cộng là hơn một vạn cân .
“Mọi đều lòng với giá tiền, cũng thương lượng xong hết , nhắc mấy ngày nay ngoài thì cũng để một ở trong nhà.” Mẹ Thạch Đầu .
“Vậy còn lên thôn trang việc quyết định xong ?” Loan Loan hỏi.
“Cũng , nhiều tình nguyện đấy, nhưng mà cụ thể thì xác định, đại khái đến chiều là sẽ .”
“Được , điều khác một chút đấy, chúng chịu trách nhiệm từ đầu đến cuối, thể còn cần theo lên thôn trang giúp đỡ.” Loan Loan suy nghĩ một chút .
Lần bọn họ chỉ xoa gia vị, còn xông khói, kể cả việc phơi nắng hằng ngày cho đến công đoạn cuối cùng, vì thế sẽ phiền phức hơn , và cũng sẽ như .
Mẹ Nguyên Bảo gật đầu: “Những chuyện đều cho họ , nào tất nhiên sẽ ý kiến.”
Đến chiều, hai Nguyên Bảo báo cho Loan Loan , trừ vài nửa năm theo họ, thì mấy nhà bán lợn cũng , nhà bán lợn cũng vài , tổng cộng ba mươi . Gần như đều là phụ nữ, còn cả mấy lớn tuổi và mấy trẻ tuổi.
Qua hai ngày, Tạ quản sự dẫn theo đến, đằng còn ba chiếc xe trâu chở lợn. Loan Loan lễ độ mời Tạ quản sự trong nhà . Tạ quản sự khéo léo từ chối, cản nàng pha : “Chuyện chính quan trọng hơn, chúng vẫn nên giải quyết xong chuyện bán lợn , chưởng quỹ còn đang chờ về báo tin.”
“Vậy cũng !” Loan Loan nhanh nhẹn đồng ý, thật nàng cũng chỉ khách khí đôi câu mà thôi.