Xuyên Về Cổ Đại Làm Nông - Chương 227: Trúng tà
Cập nhật lúc: 2024-10-02 08:17:52
Lượt xem: 197
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Loan Loan dìu bà lên ghế , rót một chén nước, để cho bà bình tĩnh : “Con thể nghĩ cách gì đây? Mẹ cũng tình hình nhà bọn con thế nào mà, thể so với Lương phủ . mà, một biện pháp, cũng thể thử xem.”
Hai mắt Loan Loan sáng lên, vội vàng hỏi: “Biện pháp gì?”
“Giả bệnh! Chỉ cần trong mấy ngày ai tìm đến gây sự, lẽ sẽ chuyện gì!”
Giả bệnh, liệu ? lúc bà cũng chỉ thể tin tưởng mỗi đứa con gái thứ hai thôi!
Nói đến chuyện , Loan Loan đúng là cách nào, giả bệnh chỉ là kế đối phó tạm thời. Tuy nàng nhiều lời để trấn an nàng, nhưng kỳ thật trong lòng cũng tin đối phương sẽ dễ dàng chịu bỏ qua như .
Người cao ngạo là cho phép bản khác tùy ý trêu đùa, huống chi còn là một nữ nhân sắp rơi tay .
Loan Loan sợ Lương công tử chính là loại ăn sẽ đạp đổ. Ngẫm nghĩ, nàng thấy vẫn nên thăm dò tình hình của Lương phủ một chút. Nàng nghĩ tới nghĩ lui, cuối cùng nghĩ đến Hương Tú, bởi vì Hương Tú ở trấn một thời gian dài, cũng từng ở trong nhà giàu , nên lẽ nàng thể về Lương phủ.
Mà Loan Loan, đường về nhà, bà thông suốt, các nàng đúng là đắc tội Lương phủ , những thứ vinh hoa phú quý so cũng chẳng quan trọng bằng tính mạng. Bà vội vội vàng vàng về nhà, cho cha Loan Loan và Vương Tiểu Thảo những lời Loan Loan .
Vương Tiểu Thảo mặt mày xám ngắt, nàng tin nam nhân đó còn tình ý triền miên với sẽ đối xử với nàng như thế. nhớ đến vẻ hung ác của bà mối đến nhà ngày thì chút tin tưởng cuối cùng cũng lung lay sắp đổ.
Cha Loan Loan xổm ở cạnh bậc cửa nhà chính, trong lòng buồn bực rút tẩu thuốc lá, ông mở miệng, chỉ cau mày, trán dúm những nếp nhăn chồng chất.
Mẹ Loan Loan vội lo, lải nhải một , thế nhưng hai câm như hến, bà khỏi tức giận : “Lão già , ông cũng cái gì chứ?”
Cha Loan Loan dập tắt khói thuốc, dậy nhà chính xuống, ông nặng nề thở dài : “Ta sớm với mấy con bà , cửa hôn sự nhà với nổi . Thế mà các cứ tin. Giờ thì thể , chỉ thể thử theo cách của Nhị thôi.” Ông đầu liếc mắt Vương Tiểu Thảo vẫn đang cúi đầu nước mắt lã chã ở bên cạnh, nghiêm túc : “Vinh hoa phú quý ai , nhưng tự lượng sức , giờ con hiểu cửa nhà giàu dễ chứ? Bắt đầu từ ngày mai cứ theo lời tỷ con mà , phép khỏi cửa nữa.”
Trong lòng Vương Tiểu Thảo càng thêm uất ức, che miệng chạy phòng .
Đêm hôm đó Loan Loan chỉ sơ sơ với Bách Thủ về chuyện . Đến buổi chiều ngày hôm , nàng đang ở ngoài sân thì thấy Hương Tú qua cửa, nàng lập tức gọi Hương Tú .
“Hôm nay tẩu về sớm như ?”
“ , về nhà với Mạch Thảo mấy ngày , đúng lúc trong thôn trang chuyện gì, quản sự bụng nên cho phép nghỉ đến mai.” Hương Tú .
Hàn huyên hai câu, Loan Loan mời nàng nhà chơi. Hương Tú Loan Loan một cái, gần đây trong thôn nhiều lời đồn thổi về nàng, mà bình thường Loan Loan ít khi mời nàng nhà , nàng chần chờ một chút, nhưng vẫn sân.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-co-dai-lam-nong/chuong-227-trung-ta.html.]
Hai nhà chính , Loan Loan dùng nước đun sôi đó ngâm hoa cúc. Hương Tú đón lấy chén , ngửi ngửi, thấy một mùi hương hoa thoang thoảng, nàng uống thử một ngụm nhỏ, đó mới : “Nước mùi hương thơm ngát, khi uống vị ngòn ngọt, giỏi thật. Ta bao giờ thấy qua thứ .”
“Cũng là vật hiếm lạ gì, là rảnh rỗi thường lên núi hái hoa dại về phơi khô pha nước uống. Muội ở nông thôn, tiền để mua những loại đắt đỏ như trong thành, nên chỉ thể tùy tiện mấy thứ đồ để uống. Tẩu thích thì lát nữa cầm một chút về , nếu thể thêm hai quả táo khô, cho thêm chút đường thì sẽ ngon hơn.”
Hương Tú thì hai mắt sáng lên. Cách uống như nàng từng qua, trong lòng quyết định khi nào về nhất định thử một chút mới . Đặt chén xuống, nàng mỉm Loan Loan : “Vậy thì cảm ơn nhiều nhé. Ta thì chẳng thứ gì ngon cả, nhưng mà, nếu chuyện gì mà thể giúp đỡ thì cứ việc .” Lời vô cùng chân thành.
Trong lòng Loan Loan khẽ giật , chẳng lẽ biểu hiện của quá rõ ràng ? Hương Tú đúng là một thông minh a!
Đối diện với sự hào phóng, thẳng thắn của Hương Tú, bản nàng ngược sinh một chút lúng túng, nàng giản lược kể tình hình, cuối cùng hỏi nàng : “Tẩu Lương phủ ?”
Hương Tú nàng một cái, nghiêm túc : “Trước từng về Lương phủ. Lương công tử bộ dạng tuấn tú lịch sự, điều dường như là một kẻ lăng nhăng, trong nhà tuy một phòng thất, điều quanh năm theo họ hàng ngoài, dạo ít hoa lâu bên ngoài, cũng chẳng bao nhiêu hồng nhan tri kỷ. . . . . .”
Thời cổ đại , công tử gia đình giàu ai mà phong lưu, điều Loan Loan lường .
“Không bạn của ở ? Người ở chỗ như chúng thì , nhưng ở trấn , một vài thiên kim công tử ai cũng Lương công tử là cực kỳ coi trọng tướng mạo đấy.” Mặc dù Hương Tú vài năm ở nhà, nhưng xung quanh thôn cô nương nào mới lớn xinh thì nàng cũng .
“Không là thôn chúng , mà là ở thôn khác.” Loan Loan , .
Hương Tú nàng một cái, bưng chén hoa cúc lên uống một ngụm, chậm rãi : “Không chuyện gì, chỉ tùy tiện hỏi thế thôi, nếu tiện thì cần .”
Mặc dù trong thôn Hương Tú chút thị phi, nhưng luận về nhân phẩm, nàng hơn mấy phụ nữ lê đôi mách nhiều, Loan Loan tiếp xúc nhiều , cũng nàng là hào phóng, coi trọng chữ tín. Suy nghĩ một chút, Loan Loan bèn tình hình thực tế.
Hương Tú xong, cau mày suy nghĩ : “Mặc dù giao tình của với bằng mấy trong thôn, nhưng mà thích tính cách của . Nếu là của , thì khuyên bảo con bé bỏ ngay cái ý niệm đó . Lương phủ quả thực là chốn nương . Nam nhân là thứ đáng tin nhất!”
Loan Loan nhẹ gật đầu.
Hương Tú : “Nhận định của cũng đúng, những gia đình nhà cao cửa rộng thể chấp nhận những gia đình nông thôn như chúng trêu đùa họ . Biện pháp của tệ, nhưng đám đó dễ lừa gạt , giờ chỉ thể xem của thôi.” Sau đó dùng ánh mắt tán thưởng Loan Loan: “Muội của tỷ tỷ như đúng là may mắn của con bé. Tục ngữ , thà thê nhà nghèo còn hơn nhà giàu.”
Loan Loan ngờ trong lòng Hương Tú nghĩ như , nghĩ đến những việc lúc của nàng, quả thực phần khiến cảm thấy mê .
Tiễn Hương Tú về, khi ăn cơm tối và thu dọn xong xuôi, Loan Loan giường chằm chằm lên nóc phòng, trong đầu suy nghĩ miên man. Nếu Vương Tiểu Thảo thật sự chuyện gì, Lương phủ thật sự truy cứu, thì e rằng hai tỷ nàng và Vương Lý cũng sẽ liên quan. Nàng nghĩ đến câu của Hương Tú “Lương công tử thích những nương tử xinh , nhưng bất luận thế nào cũng sẽ lấy một sắp chết.”