Xuyên Về Cổ Đại Làm Nông - Chương 231: Mượn tuổi

Cập nhật lúc: 2024-10-02 15:14:13
Lượt xem: 196

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Loan Loan ngờ trời đất đưa đẩy thế nào mà Vương Tiểu Thảo tránh một kiếp . Sắc mặt của Vương Tiểu Thảo sở dĩ khô vàng là vì họ dùng đồ trét lên để bộ dạng như đang bệnh nặng. Đây chính là biện pháp mà lúc Loan Loan bày .

“Thế đó Lương công tử phái tới nữa ?” Loan Loan hỏi.

“Không , hôm đó cuối cùng Lương công tử cũng phái tới nữa, chuyện lẽ chỉ dừng ở đây.” Vương Lý , trong lòng cảm thấy vui mừng cho Tiểu Thảo.

Ầm ĩ gây động tĩnh lớn như , trong thôn chẳng đều hết ?

Nói đến đây, Vương Lý chút cảm khái: “Cái là nhờ cha chúng , thường ngày trông cha vẻ như quản cái gì cả, nhưng đến thời điểm mấu chốt thì suy nghĩ còn chu đáo hơn nữa. Khi đó ngoài cổng cả đám vây quanh, họ thấy động tĩnh, đều thương lượng nên để thôn trưởng cho phá cổng , nhưng điều thôn trưởng còn quyết định nên thế nào cho thì mấy bên trong rời . Chuyện lớn như , thể thấy kỳ quái, thế nên đích thôn trưởng đến hỏi cha . . . . . .”

Sau đó cha giải thích với thôn trưởng, nạp Vương Tiểu Thảo , nhưng bọn họ đồng ý, thế là đám dùng sức mạnh trực tiếp cướp .

Giải thích như nhất và cũng hợp lý nhất, bởi vì mấy ngày khi bà mối tới cửa cầu hôn thấy. Cho dù là Lương công tử ở trấn , cũng sẽ suy nghĩ nhiều. Nhà Lương công tử nhiều cửa hiệu, nên việc bọn họ mua đồ tình cờ gặp trúng cũng là chuyện bình thường. Hơn nữa, nông dân nào cũng nguyện ý nhà .

Sau khi tất cả chuyện đều là ý tứ của Lương công tử, từ đó trở , Vương Tiểu Thảo lạnh lòng, nàng một lòng quý mến đối xử như với nàng, vì thế cũng xóa bỏ suy nghĩ gả Lương phủ của nàng. Vốn nàng chỉ giả bệnh, nhưng đó thật sự ốm nặng một trận, nàng hết lòng chăm sóc, ngừng khuyên bảo, Vương Tiểu Thảo mới từ từ khôi phục . Mặc dù nàng trở nên trầm tĩnh ít , buồn bực vui, nhưng còn giống như lúc đầu cả ngày mệt mỏi giường với bộ dáng sắp chết.

Rốt cuộc cũng chảy chung một dòng máu, Loan Loan đương nhiên cũng Vương Tiểu Thảo . Hai cảm thán một hồi, lúc Lý Quang Hán xách thịt mới mua , ba chuyện một lát, đó Vương Lý thấy nhớ con, nên cùng Lý Quang Hán .

Lý Quang Hán tuy nhiều bản lĩnh, nhưng giờ vẫn đối xử với Vương Lý, cuộc sống của hai cũng coi như là hạnh phúc.

Đợi hai , Loan Loan đầu thì thấy Lai Sinh . Còn Bách Thủ đang ở con đường đối diện chuyện với một nam tử mặc trang phục nha dịch, khuôn mặt hai đều tràn đầy nụ , thỉnh thoảng ha ha, vẻ vô cùng thiết.

Loan Loan từng thấy Bách Thủ ở bên ngoài thể thoải mái đến như , khỏi chút tò mò quan hệ của với nam tử , ngày thường ai đối xử với Bách Thủ thì Loan Loan đều , nhưng nam tử nàng từng gặp bao giờ. Không Bách Thủ thế nào cùng với nam tử mặc trang phục nha dịch .

mà, Loan Loan cũng thấy vui vẻ cho khi thể quen bằng hữu chuyện hợp ý.

Nàng đang suy nghĩ nên qua đó thì thấy Lai Sinh vội vã chạy tới, lôi kéo quần áo nàng đòi ăn bánh.

Loan Loan liếc hai má đang phồng lên, tay còn cầm một cái bánh, nàng lập tức trợn mắt lên, tức giận : “Đừng mà no bụng đói con mắt như thế, đang ăn bánh ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-co-dai-lam-nong/chuong-231-muon-tuoi.html.]

“Đệ hết , còn ăn nữa.” Lai Sinh ậm ờ bĩu môi.

Loan Loan bất đắc dĩ lắc đầu. Thôi thì cũng sắp đến tết rồi, nên nàng bèn dẫn Lai Sinh tới cửa hàng bán bánh ở bên cạnh, mua ba chiếc bánh, bảo ông chủ gói giúp, đợi lát nữa về nhà ăn sẽ hâm nóng nữa.

Mua bánh xong, nàng , thấy Bách Thủ chuyện với nam tử sang về phía bên . Không Bách Thủ cái gì mà nam tử cũng tới đây. Khi thấy cái bụng nhô lên của Loan Loan thì khẽ mỉm , tiếp theo ôm quyền với Bách Thủ .

Sau khi nam tử , Bách Thủ tới cầm lấy đồ tay Loan Loan, ba khỏi chợ.

Trên đường về nhà, Loan Loan hỏi Bách Thủ về nam tử , lập tức : “. . . . . . Tạ đại ca thái độ ngay thẳng, đáng kết giao, hôm nay cũng tình cờ gặp thôi, mời uống rượu.”

Thì Tạ Thiên là đội trưởng nhóm nha sai thâm sơn với Bách Thủ , cũng nhờ đó mà hai mới giao hảo.

“Ôi, sớm, nếu Tạ đại ca mời , dù gì cũng nên chứ.” Có thể giao hảo với như , đối với Bách Thủ chỉ trăm lợi mà hại.

“Không , nàng hiện đang trong tình huống đặc thù, sẽ chủ mời uống rượu .” Bách Thủ .

Loan Loan gật đầu, nếu là bạn thì chắc chắn sẽ bởi vì chuyện nhỏ nhặt mà tức giận. Chuyện của nam nhân, nữ nhân thể , nhưng nên can thiệp quá nhiều, vì nàng sang chuyện hôm nay gặp Vương Lý ở chợ.

Sau khi ba về đến nhà, Loan Loan bảo Lai Sinh chuyển đồ đạc phòng, Bách Thủ xuống bếp nấu cơm. Ăn cơm trưa xong, nàng chợp mắt một lát, phụ nữ mang thai thường thích ngủ, nhưng hôm nay trời lạnh, mỗi ngủ, để tránh cảm lạnh, đều cởi bộ quần áo, quả thực chút phiền phức, mà ngủ thì nàng chịu nổi hai mắt cứ díu . Hơn nữa, mỗi ngủ cũng một hai canh giờ.

Hôm nay tỉnh là hai canh giờ , nàng rời giường, ngoài mà ở sân vận động một chút. Sau bữa trưa, Bách Thủ bắt đầu hầm canh gà, nàng uống thêm một bát canh gà. Ngồi trong viện một lát, Bách Thủ chuẩn cơm tối, nàng một nhàm chán, thế là lấy quần áo hôm qua cho chậu ngâm nước. Đợi nàng chậm rì rì giặt xong quần áo, thì cơm tối cũng chuẩn xong.

Bách Thủ ngoài tìm Lai Sinh về, khi ba ăn tối xong, lúc nàng mới nhớ tới ô mai mà nàng mang về giúp Mai Tử còn đưa qua, mà Vương Bảo Sơn cũng tới hỏi. Chờ khi Bách Thủ nhanh chóng dọn dẹp hết bát đũa, hai để Lai Sinh trông nhà cùng đến nhà Mai Tử.

May mà tối nay vầng trăng bán nguyệt soi sáng nên đường quá tối. Cả nhà Mai Tử cũng ăn cơm xong, thấy hai tới đều ngạc nhiên. Loan Loan ngượng ngùng đưa ô mai cho Mai Tử.

Mai Tử khỏi càm ràm : “Thứ cần gấp lắm , nhờ nhắn một tiếng, ngày mai bảo Bảo Sơn qua lấy là , hai mất công tới đây gì chứ.”

 

Loading...