Xuyên Về Cổ Đại Làm Nông - Chương 245
Cập nhật lúc: 2024-10-04 16:05:20
Lượt xem: 159
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
Cập nhật lúc: 2024-10-04 16:05:20
Lượt xem: 159
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
Ban đêm lúc ngủ, Loan Loan chuyện với Bách Thủ, đó chút lo lắng: “Dù Lai Sinh hiểu gì cả, những thế nào thì cũng là nam tử trưởng thành. Tuy thanh danh Hương Tú trong thôn , nhưng cuối cùng Mạch Thảo vẫn lập gia đình, ngộ nhỡ chuyện gì, để lôi chuyện cái cớ, thế thì chẳng chúng gây thêm phiền toái cho …. Sau nhất định coi chừng , nhất là chuyện gì cũng dẫn theo bên cạnh.”
” Ừ, .” Bách Thủ hiểu lời Loan Loan , thận trọng gật đầu.
Ngày hôm , khi ăn xong điểm tâm thì thấy Lai Sinh nữa. Sau đó Loan Loan thấy chơi đùa cùng mấy trẻ con đường ở cổng thôn nên cũng gì thêm. kết quả đầy một lát, đợi nàng ngoài nữa thì thấy bóng dáng Lai Sinh . Loan Loan vội vàng tìm , cửa nhà Mạch Thảo vẫn đóng chặt, nàng dạo một vòng thôn nhưng cũng thấy Lai Sinh.
Sau đó thấy Mạch Thảo đeo gùi từ núi xuống, trong gùi đựng rau cho lợn vì lúc qua năm nàng bảo nàng mua một con lợn con về nuôi.
Loan Loan hỏi nàng thấy Lai Sinh .
Mạch Thảo lắc đầu, hai tay hiệu một hồi bản nàng vẫn ở núi cắt rau cho lợn, cũng gặp Lai Sinh.
Sau đó đến bữa trưa Lai Sinh tự về nhà, Loan Loan hỏi thì Lai Sinh lên núi. Ăn trưa xong, Bách Thủ dẫn lên núi cắt rau dại cho heo. Có Bách Thủ , Loan Loan cũng yên tâm hơn nhiều.
Loan Loan ngoài sân lấy miếng vải mềm mua đây . Nàng xin Nguyên Bảo chỉ dẫn, thật vất vả mới học xong cách may quần áo trẻ con, nàng chuẩn hai bộ đồ lót cho con . Vì đầu cho nên chậm, chờ khi Bách Thủ cắt một gùi rau cho lợn về thì nàng mới hình dáng.
Nhìn thấy một , nàng bèn hỏi: “Lai Sinh ?”
“Mới đầu còn chơi núi, nhưng chờ đầu thì chạy mất .” Bách Thủ cau mày , tiểu tử thật sự để cho bớt lo chút nào, lập tức an ủi Loan Loan: “Nàng đừng lo lắng, bây giờ ngoài tìm ngay.”
Sau đó Bách Thủ đeo gùi ngoài. Cuối cùng Loan Loan cũng yên tâm, nàng để đồ xuống thẳng sang nhà Mạch Thảo. Quả nhiên nàng tìm Lai Sinh ở nhà Mạch Thảo.
Trên nóc phòng bếp, từng làn khói xanh bay lên. Mạch Thảo đang đeo tạp dề bận rộn xoay vòng trong bếp, phía Lai sinh một tay cầm bánh ngọt một tay chỉ huy cô bé: “…Nhiều một chút, nhiều một chút….Ôi chao, cái thể lật … gì , khét ….”
Hắn xem đây là nhà , chỉ huy Mạch Thảo còn thuận tay hơn cả chỉ huy nàng và Bách Thủ nữa!
Loan Loan nghẹn nửa ngày câu nào, đó vặn lỗ tai kéo sân, trong miệng ngừng la ó: “Đệ ăn no. Đệ còn ăn no….”
Sau đó Mạch Thảo gói mấy kỹ mấy cái bánh xong vội vàng đuổi theo, khiến Loan Loan ngượng ngùng.
Nhìn xem đứa nhỏ thế nào, hiểu chuyện thế nào chứ!
Vừa lúc chung quanh ai, hai ở ven đường, Loan Loan xụ mặt chằm chằm , nghiêm túc : “Những lời chị dâu với , quên ? Ai bảo một đến nhà tìm Mạch Thảo?”
“Đệ tìm nàng.” Lai Sinh cúi đầu xoa xoa lỗ tai vặn đỏ, nhỏ giọng thầm: “Đệ chỉ bảo nàng cho mấy cái bánh ăn thôi.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-co-dai-lam-nong/chuong-245.html.]
Ánh mắt Loan Loan liếc qua: “Chị dâu sẽ cho ? Sao lời như thế?”
Lai Sinh dè dặt Loan Loan, tuy ngốc nhưng vẫn xem sắc mặt, nhỏ giọng : “Nhà các nàng còn chút bánh ngọt ăn hết ? Không ăn thì sẽ hỏng mất.”
Loan Loan nên nên , hóa còn chuyện cơ đấy?
Nàng nghiêm nghị cảnh cáo sang nhà Mạch Thảo nữa, và một trận giảng lý lẽ, hai bắt đầu về nhà. Nàng thể cầm roi đánh , một đống lớn như tác dụng đây. mắt nàng chỉ thể như thôi.
Loan Loan đằng , Lai Sinh ảo não cúi đầu phía , từ phía lách lên sẽ thấy ngoài cửa nhà một đám , cũng tại vây quanh chỗ đó, điều ba con ngựa cao to trong đám đông dễ cho chú ý.
, là ba con ngựa, bộ lông sáng bóng mềm mại, vẻ ngoài cao lớn cường tráng, liền là loại ngựa thấp kém mà mấy tiểu thương, lái buôn chợ bán.
Nàng cảm thấy kỳ lạ.
Đợi đến lúc đến , một con ngựa trong đó đang bên cạnh tường sân nhà nàng, góc tường còn một bãi phân ngựa vẫn đang bốc nóng.
Loan Loan lập tức đen mặt.
Đây là ngựa nhà ai đây! Thật là đáng ghét, thể chạy đến cửa nhà đại tiện chứ.
Mọi thấy Loan Loan trở về, lập tức hì hì: “Nhị về !” Sau đó cái đống ở góc tường.
Loan Loan trừng mắt cái đống đen thui bốc nóng , thế nào mà trong đầu hiện tình cảnh bản nàng mỗi sáng bưng bát cháo nóng hổi trong sân, trong dày bèn cuộn lên một trận.
Nhất thời quên mất vì đều ở ngoài cửa nhà , trừng mắt hô lên: “Đây là ngựa của ai? Đại tiện mà tìm chỗ ?”
Mọi thấy đều ha ha, : “ , ngựa của ai, để ở ngoài cửa thật a!”
Có khác tiếp lời : “Vừa thấy mấy lạ ở phía xa, là chung quanh thôn.”
“Nói nhảm, điều đó là tất nhiên, ngươi xem con ngựa dáng vẻ to lớn bao nhiêu. Ôi, bộ lông đen nhánh sáng bóng , khẳng định hàng ngày ăn ngon hơn cả nữa. Ngươi chung quanh thôn ai tiền để mà mua gia súc như thế ?”
“Còn ! Con ngựa cao to như ai cưỡi nó chứ, dùng để cày thì mà đau lòng chết, mua về nhà chỉ mà cung phụng như tổ tông thôi.”
“Làm tổ tông? Tổ tông trong nhà cũng chỉ lễ tết mới cúng bái, đem tổ tông về còn hầu hạ mỗi ngày ? Đến lúc đó nó thành tổ tông của tổ tông ! Ai ăn no mà chuyện đó chứ!”
Tất cả đều lên ha hả.
Vui lòng mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo lỗi đúng sẽ được thưởng ngay 1,000 xu.
Đối với mỗi báo cáo "Truyện không chính chủ" chính xác sẽ nhận ngay 10,000 xu.