Chuyện của Nguyên Sinh truyền , trong thôn đều nhao nhao bàn tán. Buổi chiều Loan Loan ngoài thôn dạo, Nguyên Bảo thấy nàng còn quan tâm hỏi nàng sự tình thế nào .
Thấy cũng chỉ là quan tâm nên nàng tình hình thực tế: “… Bách Thủ nhận tin tức từ Lưu quản sự là Tam thiếu gia điều tra rõ , chuyện xác thực liên quan đến Nguyên Sinh.”
Mấy đều nàng thở phào nhẹ nhõm, nhao nhao : “Vậy là , bây giờ Nguyên Sinh chút nghịch ngợm, nhưng nhân phẩm tuyệt đối !”
“ đúng, cũng là ngu ngốc nào chuyện như !”
Nhất thời mấy suy đoán.
Trong lòng Loan Loan từng hoài nghi là Dương Phong, nhưng lúc Dương Phong biểu hiện vô cùng tức giận, hơn nữa là nhi tử của Dương Nghĩa Trí. Dương Nghĩa Trí và Dương Khai Thạch ở trong thôn đều danh tiếng vô cùng . Cùng một huyết thống, tuy Dương Phong chút ích kỷ, nhưng nàng tin sẽ loại chuyện .
Bởi , chuyện quả thật kì lạ!
Cùng mấy chuyện phiếm một lát, Loan Loan chuẩn về thì thấy Vương Thanh Sơn tất tưởi chạy về nhà, theo phía còn một bà tử, kỹ thì là bà đỡ.
Mọi ở ven đường bộ dáng gấp gáp của hai thu hút.
Mẹ Nguyên Bảo đến bên Loan Loan khẽ: “Đây là bà đỡ ? Chẳng lẽ vợ Thanh Sơn sắp sinh?”
Lúc , một bên cạnh : “Thoạt vội vã, hồi sáng còn thấy vợ Thanh Sơn dạo bên ngoài ?”
“Ừ, ừ, giờ sắp sinh ? Không chuyện gì chứ?”
“Hả? Sao mà ? Hổng lẽ sinh khó?”
Loan Loan cùng Nguyên Bảo bên cạnh , liếc , những thể nghĩ hơn ?
Lúc nàng trở về quả thật vợ Thanh Sơn sắp sinh, dường như thống khổ, trong nhà bên cạnh còn thể thấy tiếng Cát Kim Liên thống khổ gào thét!
Lúc gợi cho Loan Loan nhớ tới lúc nàng sinh Hán nhi cũng đau đớn, mới một năm mà ấn tượng chút mơ hồ. Chỉ nhớ rõ đau, đau lắm!
*****
Vào lúc Loan Loan an tâm về chuyện của Vương Nguyên Sinh, hôm đột nhiên nàng một tin thật đáng sợ. Vương Nguyên Sinh trộm tiền của trói mỏ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-co-dai-lam-nong/chuong-310-mat-trom-thuong.html.]
Chỉ mới Lai Sinh hai câu, nàng vứt bỏ công việc trong tay chạy lên núi, ở chân núi gặp Bách Thủ đang chuẩn lên. Vốn định tự lên núi xem chuyện gì xảy , thể chuyện lớn hóa nhỏ, đến tối về nhà cho Loan Loan , ngờ nàng : “Sau nàng tới đây?”
“Nghe Nguyên Sinh xảy chuyện?” Loan Loan vội hỏi.
“Ta cũng , tình huống cụ thể cũng …” Nói xong, Bách Thủ kéo Loan Loan vội vàng chạy lên mỏ.
Cãi với Dương Phong Lưu quản sự trừng phạt còn thể cầu tình, nhưng nếu trói thể thấy chuyện nghiêm trọng cỡ nào! Loan Loan tin Vương Nguyên Sinh trải qua chuyện còn hối cải. Nàng sợ Vương Nguyên Sinh thực sự xảy chuyện gì.
càng vội vàng loạn, rõ ràng thường xuyên leo núi quen, lúc mới chạy qua một đỉnh núi nàng mệt mỏi thở hồng hộc. Bách Thủ chút lo lắng: “Hay là nàng nghỉ một lát ?”
Loan Loan thở gấp hai khoát tay với , nếu đến trễ Vương Nguyên Sinh đánh thì ?
Còn qua một ngọn núi nữa mới đến mỏ, Bách Thủ cũng gấp gáp, vội : “Nếu , nàng từ từ thôi, để xem.”
Xem chỉ thể như , ít nhất Bách Thủ còn thể ngăn chốc lát. Người núi nhiều năm cước bộ thật nhanh, chỉ trong chốc lát bóng dáng Bách Thủ biến mất ở cánh rừng đối diện. Loan Loan lấy sức, lúc mới tiếp.
Trong lòng Loan Loan khỏi thở dài. Từ lúc mang thai đến lúc hài tử một tuổi, bây giờ mới qua hai năm lên núi việc, nàng chịu mệt mỏi như . Đi đường núi cũng thể mệt thành như ? Đồng thời cũng thật sự cảm nhận vác than từ mỏ xuống Dương gia thôn dễ dàng cỡ nào. Lòng thầm trách cứ việc Vương Nguyên Sinh lười biếng cũng suy giảm chút ít!
Đường lên mỏ dễ tìm, dọc đường lên đỉnh núi đều vụn than rơi xuống, mặt đất cũng vững chắc hơn.
Thật vất vả mới đến quặng mỏ. Còn lên mỏ, Loan Loan thấy bên thật ồn ào. Nàng vội bước nhanh, khi đến mỏ đá liền thấy một mảng đông nghịt, rõ ai là ai, cũng trông thấy Bách Thủ, nhưng mà, dễ khác chú ý là Vương Nguyên Sinh đang trói một cây.
Lưu quản sự, Tạ Tam bên cạnh, cha nàng đang cúi đầu gì đó, thỉnh thoảng còn cầm tay áo lau nước mắt, mà đối diện cha Loan Loan là một đàn ông cao lớn tục tằng, hẳn là một trong nhóm đào than đến từ Tạ gia.
Đợi nàng đến gần mới rõ mỏ ngoại trừ công còn ít trong thôn tới xem náo nhiệt, nam nữ già trẻ, ba tầng trong ba tầng ngoài, lúc nàng cũng nhận mấy bên cạnh cha còn hai cha con Vạn Hữu Tài, xem lúc đều đình công !
Chuyện xem nghiêm trọng!
Trong lòng nàng càng thêm bất an, đẩy đám thật vất vả mới lách , đúng lúc thấy cha nàng đang rối rít xin !
“Tạ Đại, Nguyên Sinh nhà tuy tính tình chút bướng bỉnh, nhưng nó chắc chắn thể nào chuyện !”
“Sao thể, thể trộm than thì thể trộm bạc, , đêm đó Nhị thấy còn gì.” Người tên Tạ Đại sắc bén , lớn giọng rống đến ở cách hai đỉnh núi cũng thể thấy.