“Chuyện đó là do hiểu lầm, Nguyên Sinh nhà  thật sự trong sạch.” Cha Loan Loan cố gắng bào chữa đấy.
“Hắn  trộm than    mặc kệ, nhưng   bạc là do  trộm, hiện  hai lựa chọn, một là đền bạc, hai đưa đến quan phủ!”
Thái độ Tạ Đại  cường ngạnh, bộ dáng như  đánh . Cha Loan Loan nhíu mày, mặt nhăn như ăn  mật đắng: “Mười lượng bạc, chúng    đền , việc   liên quan đến Nguyên Sinh nhà  mà!”
Loan Loan khẽ giật giật khóe mắt, mười lượng bạc    nhỏ, tuy  mỗi cuối năm  thịt khô nàng cũng thu   hơn mười lượng, nhưng đó là do may mắn  hợp tác với Tạ gia, bình thường dù là buôn bán thứ gì, bạc kiếm  cũng đều đếm  từng cắc một.
Vương Thanh Sơn bán giỏ ở chợ ngày nào  thể kiếm  một lượng bạc  là may mắn lắm . Còn  việc trong mỏ, chỉ khi  sản lượng ,  kiếm  mười lượng bạc cũng  mất tới ba tháng!
 lúc  Bách Thủ  tìm hiểu rõ tình huống cũng  tới, Loan Loan lập tức kéo   hỏi rõ chuyện gì xảy . Bách Thủ  khổ thuật  chuyện  thăm dò .
Đêm hôm  Loan Loan mời cha nàng và Vương Nguyên Sinh đến ăn cơm. Hai  từ nhà Loan Loan    cũng  lập tức trở về nhà, bởi vì đêm đó  ánh trăng, nên hai cha con   lên mỏ  việc tiếp, việc  Loan Loan và Bách Thủ cũng .
Đêm đó xác thực  nhiều  thừa dịp khí trời  cũng tiếp tục  việc  mỏ.
Buổi tối đó mười lượng bạc   Tạ Đại   mất. Đa  mười mấy   theo Vạn sư phụ từ bên ngoài đến đào than đá đều là nô bộc của Tạ gia, bên trong   ít  họ Tạ, ba   Tạ Đại  trong  đó.
Ba   họ  theo Vạn sư phụ  bên ngoài  việc nhiều năm, kiếm  bạc ba   liền gom về một chỗ.
Thì   đây Tạ Dật  từng  với những nô bộc , nếu  gửi bạc thì đưa cho Dư chưởng quỹ, cứ nửa năm Dư chưởng quỹ sẽ phái  trở  Tạ gia một chuyến,  đó Tạ gia sẽ đưa  bạc cho  nhà của họ.
Ba   Tạ gia  giao bạc cho Dư chưởng quỹ mấy tháng ,    vặn  hai tháng tiền công, ba   vẫn theo thường khi gom hết về cho Tạ Đại. Hắn đang định ngày mai đến quán rượu giao cho Dư chưởng quỹ.
Cũng do  chủ quan để bạc trong túi áo khoác ngoài, lúc  việc  nhiều mồ hôi liền cởi  bỏ ở chỗ Tạ Nhị. Đêm đó đúng lúc Tạ Nhị đang trực nên   hang đào than. Đợi Tạ Đại từ trong động    mệt  buồn ngủ, về đến lều liền ngủ mất, đến ngày thứ hai   chợ mới nhớ tới bạc, lúc  lật hết quần áo    cũng  tìm thấy bạc,  hỏi hai   khác cũng đều   giữ. Lúc đó ba  mới  bạc    khác lấy .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-co-dai-lam-nong/chuong-311.html.]
 đêm đó  khi trở về Tạ Đại ngay cả quần áo cũng  cởi   ngủ mất, nếu   lục áo khoác ngoài nhất định  sẽ . Nếu    trộm lúc ngủ,  chỉ  một khả năng là   trộm khi áo khoác   đất lúc tan ca.
Lúc  Tạ Nhị cũng mệt mỏi do  việc cả ngày,  còn tâm trí  để tâm đến chuyện khác nên  trông chừng áo khoác của ca ca  cẩn thận,   ngờ  bạc trong đó. Về    nhà vệ sinh hai  cũng  cầm theo áo, đoán chừng   lấy  lúc đó.
Trước  vẫn  thấy tăm , đến khi chuyện Vương Nguyên Sinh trộm than vỡ lở ,   ba  lúc  mới chú ý tới . Có thể trộm than tất nhiên  thể trộm bạc.
Trải qua hai ngày kiểm chứng, ba  rốt cục phát hiện Vương Nguyên Sinh cứ đến tối là  xuống núi, vì  liền nhất định là Vương Nguyên Sinh trộm. Ba  tìm Lưu quản sự và Tạ Tam, lập tức trói Vương Nguyên Sinh . Vương Nguyên Sinh vẫn luôn một mực khẳng định   hề lấy bạc của Tạ Đại.
Chết vẫn  thừa nhận, chỉ  thể đưa đến quan phủ điều tra.
 cha Loan Loan từng     mấy phạm nhân  khi  đưa đến nha môn, nếu như đối phương dùng bạc mua chuộc, nha dịch sẽ thừa dịp dụng hình đánh phạm nhân trong lao, sống  bằng chết, thẳng đến khi  nhận tội. Hơn nữa   nhà lao thì   thanh danh cũng  dễ !
Ông sợ Vương Nguyên Sinh chịu tội nên mới cúi đầu cầu khẩn  ngừng, lúc  Tạ Đại mới  đưa Vương Nguyên Sinh đến quan phủ, nhưng  bảo   trói    cây, nếu  cho Tạ Đại một lời giải thích,  bồi thường bạc thì cứ trói như !
Loan Loan thật sự hết   gì. Nếu Tạ Đại đưa Vương Nguyên Sinh đến quan phủ thật mới , ít nhất Bách Thủ còn quen  hai  Tạ Thiên  đó, nàng còn  thể nhờ Dư chưởng quỹ nhờ  điều tra rõ chân tướng. Nàng tin với quan hệ hợp tác giữa nàng và Tạ Dật, ít nhất Vương Nguyên Sinh sẽ  chịu khổ trong lao.
Hiện huyên náo   đều , còn  trói  cây, đấy mới là   thanh danh!
 mà, chuyện  xảy  vẫn  tìm cha nàng chứng thực. Cha nàng thấy Loan Loan cùng Bách Thủ đến  như tìm  cứu tinh, lôi kéo nàng và Bách Thủ  ngừng nức nở: “Nhị , các con tới cứu Nguyên Sinh ! Cha hỏi nó , thật sự nó  trộm bạc của Tạ Đại mà.”
Vương Nguyên Sinh thiếu chút nữa mừng đến phát !
Chưa bao giờ  hi vọng   thấy Loan Loan như thế. Vô luận Loan Loan  đánh  mắng gì cũng ,   cam lòng. Từ lúc  trói  cây mỗi giây mỗi phút  đều  gặp Loan Loan và Bách Thủ, hơn nữa, đến giờ  mới hiểu , Loan Loan cùng Bách Thủ  sớm là  lợi hại nhất trong lòng !
Thấy bộ dáng đáng thương của Vương Nguyên Sinh, Loan Loan  tức   khổ sở  cha  nàng. Sau đó nàng bảo cha thuật  chuyện đêm đó.