Nam nhân thấy thế  dũng cảm  thêm, chọc cho Hương Tú che miệng  rộ lên. Dung nhan xinh , đôi mắt mê ,  thêm dáng  đẫy đà, ngay cả  cứng rắn như Tạ Tam   qua cũng  đến ngây .
Người đó thấy trong lòng nóng lên liền cố ý đùa bỡn  quen với Hương Tú, dáng vẻ dần dần trở nên   đắn. Hương Tú thấy  tiện  tiếp, cũng  dám đắc tội, nên vẫn cúi đầu  lên tiếng. Nam nhân   trông thành nàng đang khao khát nhưng còn thẹn, phối hợp trêu chọc  ngừng.
Một màn    Cát Đại  thấy. Hành động của Hương Tú rơi  mắt  chính là cố ý, trong nháy mắt sắc mặt  liền biến thành xanh mét, hung hăng nhổ một bãi nước bọt về phía bóng lưng Hương Tú.
Trên mặt Tạ Tam hiện lên một nụ  khó hiểu,   về phía  đàn ông  lớn tiếng : “Giờ nào ,  , nhanh   !” Coi như  giải vây  cho Hương Tú.
Hai  đàn ông  lúc  mới đặt bát xuống, chậm chạp  lên núi. Tạ Tam  Hương Tú một cái  cũng  lên núi.
Đợi bóng dáng của ba  dần biến mất, lúc  Hương Tú mới thở phào nhẹ nhõm.
Loan Loan thở dài, chút đồng tình lúc ban đầu đối với Hương Tú cũng biến thành im lặng.
Người tình biến thành kẻ thù    . Xem  Cát Đại  đang oán giận Hương Tú  ít đây!
Không thể    nữ nhân bằng mặt  bằng lòng  mặt nam nhân là đàn bà hư, nhưng nữ nhân tùy ý câu dẫn đàn ông nhất định   nữ nhân .
Loan Loan  thể cảm nhận  lúc Hương Tú đối xử,  chuyện với nàng  chân thành, chỉ là   hành động của nàng  bên ngoài là do nguyên nhân gì. Thân cận là do  tạo quan hệ  để tránh phiền toái ? Dính  quan hệ với nam nhân   thể   phiền phức đây?
 những việc  đều là chuyện nhà  , nàng  quản . Cùng lắm thì lúc nhàm chán nàng  xem kịch một lúc thôi.
******
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-co-dai-lam-nong/chuong-327.html.]
Ba  Tạ Tam   lên mỏ   chuyện. Hai nam nhân   chút oán giận Tạ Tam: “Tới giờ ăn trưa thật vất vả mới  nghỉ ngơi một lúc. Trêu chọc   chút cho đỡ mệt, mới   mấy câu   ngươi gọi …”
Tạ Tam  hề hề : “Trêu chọc   cũng  , nhưng ngươi   thấy chồng    ở bên cạnh trừng  lòi cả mắt  !”
“Gì? Chồng ?” Người đàn ông  ngẩn , lập tức khinh thường : “Đã ly hôn ,  quản  …” Sau đó  còn văn vẻ: “Yểu điệu thục nữ, quân tử hảo cầu.”
Tạ Tam  lắc đầu: “Quả phụ  đúng là  nhan sắc  tệ, nhưng mà, đáng tiếc     chủ .”
Hai   xong  chút ngạc nhiên, Hương Tú đến khu bếp  mỏ  cũng  mấy tháng , ai ai cũng  nàng là quả phụ, cũng   thấy nàng   nam nhân khác.
Sau đó Tạ Tam nhiệt tình  đến chuyện của Hương Tú và Lưu quản sự…
******
Tạ Đại  mất bạc, Tạ Nhàn tin tưởng Vương Nguyên Sinh trong sạch,  suy nghĩ cho công nhân nên Tạ Nhàn tự bỏ tiền túi  ứng  cho Tạ Đại. Chuyện  mặc dù   tuyên bố  mỏ, nhưng   đều ngầm hiểu. Không ít  cảm thấy Tạ Tam thiếu gia là  trượng nghĩa,  bụng,  nghĩ cho công nhân, nhất thời giành   ít hảo cảm của  . Đồng thời, quan hệ giữa Tạ Nhàn và công nhân cũng gần gũi hơn một chút.
Kể từ  hôm đó, Vương Nguyên Sinh vẫn nghỉ ngơi ở nhà. Loan Loan  , một khi chuyện vẫn   điều tra rõ ràng   cần trở   nữa. Mỗi   một    oan uổng,   thể trùng hợp đổ vấy cho Nguyên Sinh như .
Hơn nữa  khi Vương Nguyên Sinh rời khỏi mỏ, mặc dù  Bách Thủ, nhưng  mỏ vẫn   ít     nọ với cha Loan Loan. Nếu  trở  , khó tránh khỏi những lời khó  lọt  tai cha nàng!
Mà dạo gần đây tâm tình cha nàng dường như    lắm, Loan Loan đành  nấu mấy món ăn ngon mời cha nàng đến nhà ăn cơm. Cảm nhận  sự quan tâm của con gái,  Loan Loan sống  , còn  hơn ông nghĩ, tâm tình ông cũng  hơn nhiều!
Kể từ khi Tạ Nhàn ứng  mười lạng bạc cho Tạ Đại, ấn tượng về  trong mắt    , quan hệ giữa  với   dường như cũng   gì xa lạ hết. Cho nên tần suất Tạ Nhàn tới mỏ cũng tăng lên một chút,  chỉ  chuyện thoải mái với Vạn sư phu và mấy  hầu, mà khi  chuyện cùng công nhân  cũng vui vẻ  . Có thời gian  còn   trong thôn,  cái  một chút, ngó cái  một chút, giống như  cảm thấy  hứng thú với ruộng đồng nông thôn. Mới đầu   thấy  còn  chút kính sợ, thấy  dễ  chuyện, dần dần    còn sợ nữa, nếu  hỏi gì,   đều chủ động hỏi một đáp ba.