Loan Loan  đợi ở cửa một lát,  thấy  Nguyên Bảo từ trong nhà  , dường như đang định  chợ, vội gọi , lấy bạc đưa: “… Tẩu mua dùm  hai miếng thịt nha. Nếu như thấy  xương thì lấy giúp  một ít luôn, thêm chút tiền cũng ,  định hầm cháo cho Hán Nhi.”
“Được.” Mẹ Nguyên Bảo cất bạc  trong áo hỏi: “Còn  mua gì nữa ?”
Loan Loan nghĩ một chút  nhờ nàng mua thêm ít quả khô vì Lai Sinh  thích ăn. Những thứ khác cũng  còn gì nữa,  chuyện đôi câu   Nguyên Bảo liền  chợ, Loan Loan trở về nhà.
Mẹ Nguyên Bảo  đến trưa về liền mang đồ  đây. Loan Loan mời nàng ăn bánh nướng nhưng nàng từ chối, chỉ lấy một chiếc về cho Nguyên Bảo.
Buổi tối Bách Thủ còn   , ngày mai  đến nhà Thanh Sơn, nên hôm đó  tranh thủ ngủ cả một ngày. Đến tối   tinh thần vô cùng thoải mái. Sáng hôm   trở về dù   mệt mỏi một chút nhưng vẫn chịu . Ăn sáng xong, Loan Loan  bảo   nghỉ ngơi một lát.
Nàng bế con  hiên cho Lai Sinh trông, còn  thì bận rộn dọn dẹp trong trong ngoài ngoài,  đó mới bắt đầu dọn đến phòng .
Bách Thủ cũng ngủ   bao nhiêu. Loan Loan   xong việc nhà   thức, thấy vẫn  đến giờ nên  liền  dạo một vòng công trường.
Đến chỗ mỏ than, Tạ Nhàn dẫn theo gã sai vặt, Lưu quản sự và mấy  Tạ Tam đang   chuyện với . Nhìn thấy Bách Thủ đến, Tạ Nhàn chủ động chào hỏi  : “Không  hôm nay Bách Thủ    nghỉ ?” Nói xong  lập tức nghĩ đến chuyện hôm nay Dương gia thôn  nhà mời rượu,    của Dương gia thôn   mỏ đa  đều sẽ  ăn  buổi trưa.”
“Vâng, Tam thiếu gia. Giờ  đang rảnh nên đến coi chút.” Bách Thủ  ,  đó gọi hai  khác.
Tạ Nhàn chào hỏi Bách Thủ ,  cảm thấy bản  như thế  cho Bách Thủ đủ mặt mũi, tiếp tục  chuyện với Lưu quản sự: “Nếu   nửa đường trộm giấu than đá  thì   ? Nếu như   núi đều   ghi chép, mỗi ngày đều tính toán thì sẽ    ai trộm than đá.” May mà   chuyện công nhân trộm than đá xảy .
“Tam thiếu gia  .” Lưu quản sự cung kính đáp: “Lần  Nhị thiếu gia hồi âm  cũng  nhắc đến vấn đề . Vì giờ đang là cuối tháng,   nhiều chuyện cần thu xếp, nên  đang suy nghĩ xem nên giải quyết chuyện   ngày nào.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-co-dai-lam-nong/chuong-329.html.]
“Chuyện   thể kéo dài thêm nữa.” Tạ Nhàn  vui : “Nếu như   nổi lòng tham, chúng  sẽ mất bao nhiêu chứ! Tìm một  ghi sổ thôi mà, đơn giản chỉ cần nhận  mặt chữ là .”
Cả khu mỏ chỉ  một  ghi sổ. Nếu  chân núi   thêm một  nữa, đến lúc đó   đều  ghi chép,  những tránh  mấy  trung gian kiếm tiền riêng, còn  thể đề phòng công nhân  mỏ trộm than đá. Đây đúng là một biện pháp .
Chuyện  Lưu quản sự cũng  nghĩ đến , chỉ là gần đây  quá nhiều việc, vốn định để xử lý xong hết chuyện của mỏ ,  ngờ tới hôm nay Tạ Nhàn  đột nhiên nhắc đến. Tạ Nhàn là chủ tử trong Tạ gia, nếu   cần, thì cho dù Lưu quản sự  nhiều việc hơn nữa cũng  gạt sang một bên.
Nghĩ nghĩ, Tạ Nhàn  đề nghị: “Hay thế , chỗ   một mama trung thành. Vì nhiều tuổi  nên   đồng ý cho bà về nhà dưỡng lão, nhưng con trai bà vẫn luôn    gì lớn lao. Dù  bà cũng  trung thành với Tạ gia  cả đời, theo tâm nguyện của bà,  điều con trai mama đó tới đây. Lưu quản sự tìm thêm một  ghi sổ đến  trợ thủ là ,    cũng nhận   mặt chữ.”
Trong lòng Lưu quản sự khẽ động, nét mặt  biểu lộ gì,  cung kính đáp: “Tam thiếu gia  chủ là . Nếu    chữ,  bằng để cho   . Dù  nhất thời cũng  thể tìm  ai  chữ.”
Tạ Nhàn hài lòng  rộ lên: “Được lắm, hai ngày nữa  sẽ bảo  đến  việc.”
Bách Thủ  mấy   chuyện một lúc thì rời . Vừa  về trong lòng  thầm nghĩ, mấy ngày  lúc Tạ Nhàn  đến, Loan Loan   Tạ Dật  ở đây, Tạ Nhàn nhất định sẽ cài  của   mỏ, quả nhiên    trúng.
Về đến nhà, Loan Loan bế con đang chuẩn    ngoài cùng Lai Sinh. Bách Thủ nhận lấy bé con, nhẹ nhàng chạm  khuôn mặt nhỏ nhắn,  a a : “Hán Nhi, cha đưa con  uống rượu nhé.”
Loan Loan hé miệng khẽ , đóng chặt cổng   mới  cùng. Lai Sinh đang chơi đùa ven đường thấy hai   vội vàng la to chạy đến: “Chờ  một chút!” Giọng   to  vang.
Ba   đến nhà Vương Thanh Sơn,  đến cửa    báo tin: “Cả nhà Bách Thủ   tới,   quả nhiên là Lai Sinh báo tin! Giọng vang thật đấy!” Sau đó   trong sân đều .
Nhờ  công  mỏ nên cuộc sống của   đều khấm khá hơn, vì  nhà Thanh Sơn  tiệc đều  mấy nhà trong thôn đến đủ.