Giữa đường gặp  Thanh Sơn, thấy ba  ôm theo đứa trẻ, cầm giấy tiền vàng mã thì khó hiểu hỏi: “Các cháu   ?”
“Hôm nay rằm tháng tám, Lai Sinh   cúng bái ông ngoại  .” Loan Loan  .
“À” Mẹ Thanh Sơn tỏ vẻ  hiểu. Tiểu tử  cho tới nay đều nghĩ gì là  đó, đáng thương cho một đứa trẻ  khổ. Bà đưa tay sờ sờ đầu Lai Sinh tỏ ý an ủi.
Lai Sinh cúi đầu che giấu vẻ ngượng ngùng  mặt, cố kiềm  ý  nghiêng đầu tránh .
Loan Loan thấy  hé miệng .
Mẹ Thanh Sơn còn bày tỏ ý cảm thông: “Đứa bé  thật đáng thương.” Lập tức  đổi giọng: “Mà các cháu cũng đừng chiều nó quá, nào  ai  mộ dâng hương  rằm tháng tám?”
Đợi  khi  Thanh Sơn , lúc  Lai Sinh mới ngẩng đầu lên thở phào một .
Hai  thấy   buồn .
Sau khi đến mộ, Lai Sinh quỳ thẳng tắp  mộ phần ông ngoại, cúi đầu nghiêm túc đốt vàng mã, lúc Loan Loan và Bách Thủ  chú ý, hai hàng nước mắt lặng lẽ tuôn rơi.
 Hán nhi  một bên  thấy, lôi kéo tay Loan Loan hướng  Lai Sinh, mở đôi mắt to tròn : “Tiểu thúc thúc !”
Loan Loan và Bách Thủ bối rối, khẽ thở dài trong lòng,  động tác chớ  ồn với Hán nhi, nhỏ giọng : “Đừng quấy rầy tiểu thúc thúc  ?”
Hán nhi lập tức đưa bàn tay bé nhỏ lên che miệng, ánh mắt vẫn mở to vô cùng đáng yêu.
Lai Sinh quỳ lạy xong, đưa tay áo lên lau mặt. Quay sang thấy Hán nhi đang  tò mò, liền  mặt quỷ với nhóc, chọc nhóc  khanh khách. Nhấc hai tay Hán nhi lên, Lai Sinh  ha ha ôm lấy đứa trẻ,  chạy về  ôm Hán nhi  động tác đang bay: “Bay lên nè!”
Trên đường truyền đến tiếng  vui vẻ của trẻ con!
Tâm nguyện lớn nhất của Bách Thủ là cả nhà  vui vui vẻ vẻ qua một đời. Từ khi  Lai Sinh  đổi, tâm tình   từng  thả lỏng. Ở chỗ  việc, trừ lúc tuần tra  mỏ, khi rảnh rỗi sẽ cùng mấy  quen hàng ngày   chuyện phiếm.
Hôm nay là ngày Bách Thủ và Diêm Sơn cùng  việc. Hai  theo thường lệ tuần tra xong thì tìm một chỗ thanh tĩnh  nghỉ. Diêm Sơn vì nguyên nhân đặc biệt mới tới mỏ  việc, tuy   bao lâu nhưng  Bách Thủ và Tạ gia  quan hệ , mấy quản sự đối đãi với  cũng  tệ, liền  ý định  cận Bách Thủ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-co-dai-lam-nong/chuong-356-xin-giup-do-loi-keo.html.]
“Bách Thủ   trong nhà  mấy  em?”
“Một.” Trước    để ý việc  khác   cảnh gia đình . Hiện    thích cho  khác  trong nhà   một  vợ hiền lành và một nhi tử lanh lợi.
“Umh” Diêm Sơn   cha  Bách Thủ  sớm qua đời, quan hệ với đại bá  cũng  , thầm trách     chuyện, lập tức  : “Dù    em nhưng hiện tại  cũng  hạnh phúc . Vợ  là  giỏi giang, nhi tử  đáng yêu    yêu thích, Lai Sinh tuy đầu óc   minh mẫn nhưng   lời,  giống chúng …”
Nói đến đây, ánh mắt  tối sầm , giọng  ẩn ẩn chứa vẻ bi thương: “Huynh   c.h.ế.t oan nhưng   chỗ kêu oan.”
Bách Thủ ngạc nhiên: “Diêm    thế là  ý gì? Diêm nhị   ở mỏ là   tệ, về chuyện của   chúng  đều  buồn.    thật là ngoài ý . Ai  thể chống  thiên tai?”
“Bách Thủ  ,   điều  .” Diêm Sơn tức giận: “Không   bịa đặt nhưng Tạ gia  thật khinh  quá đáng.”
Bách Thủ cau mày,  dáng rửa tai lắng .
Rốt cuộc tìm   để dốc bầu tâm sự, Diêm Sơn trút hết nỗi lòng: “… Mặc dù chúng  là nông dân, nhưng trong mắt bọn họ một mạng  cũng chỉ như cỏ rác. Năm lượng bạc, Bách Thủ  ,  , năm lượng bạc  thể mua cái gì, lẽ nào nông dân chúng  tính mạng  ti tiện như ?”
Bách Thủ cau c.h.ặ.t c.h.â.n mày: “Tam thiếu gia chẳng     để Diêm nhị   c.h.ế.t vô ích ?”
“Hừ!” Diêm Sơn hừ lạnh một tiếng: “Nói thật dễ ! Đáng thương cho    mất của , chị dâu một  ở nhà chịu khổ, năm lượng bạc   thể   cái gì? Huynh trưởng  còn,  già do  chăm sóc. Ta còn  nuôi vợ con, cộng thêm  già,  trưởng  còn, chị dâu và cháu cũng cần chiếu cố nhiều hơn. Chị dâu là một phụ nhân   thể xuất đầu lộ diện,   tẩu  cũng  giỏi giang như vợ ,  thể  ngoài  việc lo cho gia đình,   cuộc sống   của chúng  sẽ trôi qua như thế nào?”
 , Diêm Nhị  , chắc chắn bình thường cần  chiếu cố chị dâu Diêm Sơn nhiều hơn. Cháu trai còn  thành ,   cũng  giúp đỡ nó. Mẹ già đương nhiên sẽ do  chăm lo, bản   trong nhà còn  vợ và con gái. Một đại gia đình  dựa  một  , trách nhiệm quả thực cũng  nhẹ.
“Khế ước   nếu gặp chuyên ngoài ý   mỏ sẽ bồi thường, bao nhiêu chúng  tạm thời  ,  mà rõ ràng  hứa sẽ cho chúng  một việc ,  thể nuôi sống gia đình. Ta đến đây  mấy ngày chỉ thấy Lưu quản sự một , Tạ đội trưởng cũng là ngẫu nhiên trông thấy, còn Tam thiếu gia, đến cái bóng cũng  thấy. Rõ ràng bọn họ chỉ cố ý  cho  lệ!”
“ ở trong mỏ ngoại trừ  quản sự thì chỉ  đốc công. Nếu  hầm đào   , một đại gia đình cần  nuôi, tiền công đào quặng  cao đấy nhưng   nguy hiểm, chuyển than cũng là việc nặng, trừ những vị trí   còn việc  nào khác?! Trước  Tam thiếu gia từng hứa hẹn với  chuyện gì  ?”
Diêm Sơn lắc đầu: “Không , chỉ  nếu nhà chúng    chịu đến mỏ  việc, chắc chắn sẽ an bài cẩn thận cho một công việc  nhẹ nhàng  kiếm  bạc.”
Bách Thủ    gì. Đến mỏ thì  gì  công việc nhẹ nhàng  kiếm  nhiều tiền? So , kì thật công việc tuần tra    tệ , mỗi tháng một hai lượng bạc, đổi    nào  chuyện  như thế.   Diêm gia đang trong cơn giận, mà Tạ gia  chỉ bồi thường  năm lượng bạc, đương nhiên trong lòng sẽ vô cùng tức giận.
Diêm Sơn  Bách Thủ  quan hệ  liền năn nỉ : “… Giúp  đề cập với Tam thiếu gia ! Trong nhà, cháu  cũng đến tuổi lấy vợ  cần bạc, nếu  thể  đổi chuyện  thì , nếu  chỉ cần việc  thể kiếm tiền thôi.  đào mỏ  sẽ   , đến  cũng gặp chuyện bất trắc thì một nhà già trẻ, lớn bé    bây giờ?”