Cho nên, Tiếu gia bắt đầu tìm mối hôn cho Tiếu Hoành. Tiếu Hoành cao hơn, da trắng hơn hai , lúc cũng ít cô nương thích . Vì thấy điều kiện nên trong vài năm xem mắt ít cô nương vẫn ý cô nương nào.
Sau cũng tầm mắt cao, bản nhiều bản lãnh, dù đến xem cũng đồng ý.
Hai bà mai đưa điều kiện của mỗi bên đều thấy hợp . Mạch Thảo dù câm nhưng dung mạo tệ, là hiền lành, kết duyên với Tiếu Hoành cũng xứng. Bà mối Tiếu đến Tiếu gia, nhà họ Tiếu xong cũng cảm thấy thể. Sau đó bà mối Tiếu đưa tin cho bà mối Vương, bà cực kỳ hưng phấn chạy đến tìm Hương Tú.
Sau khi Hương Tú xong thì do dự: “Đối phương thật để ý Mạch Thảo nhà chúng là câm?”
Bà mối Vương : “Ôi trời, yên tâm , đều hết cảnh nhà , mà đối phương gì, chắc trở ngại gì .”
Danh tiếng của Hương Tú trong thôn nên nàng sợ để ý đến chuyện . Nếu tình cảnh nhà mà gì thì quá. nhân phẩm đối phương như thế nào? Như Hương Tú đang nghĩ gì, bà mối Vương vẻ như đang suy tính cho Mạch Thảo : “Bất kể chúng thế nào, tất cả đều do quyết định đấy! Muội là Mạch Thảo mà. Hay đến gặp ?”
“Được.” Hương Tú đồng ý ngay, dù nàng cũng đang ý đó.
Hôm , khi Hương Tú xong việc ở mỏ một lát thì bà mối Vương tới. Vì Hương Tú thể rời mỏ nên chỉ thể mời đối phương đến đây. Loan Loan bên quầy trông thấy bà mối Vương kéo Hương Tú thần thần bí bí khỏi cửa thôn.
May mà ngoài ruộng việc, nam tử đang ven đường chuyện, bà mối Vương kéo Hương Tú giả bộ lơ đãng ngang qua. Hương Tú vội vã liếc mắt : hình cao lớn, ngũ quan đoan chính, da trắng, cũng là tuấn tú, tính tình thế nào đây.
Đi một đoạn ngắn liền thấy giọng bà mối Vương “Ai ôi” một tiếng: “Ta quên mang tiền theo , chúng về chút .”
Hương Tú gật đầu đồng thời liếc mắt sang bên . Người việc ruộng hề chú ý đến hai . Nam tử bất chợt đầu nàng.
Sau đó hai gót trở về, lúc qua nam tử còn khẽ rũ mi mắt, chủ động tránh sang một bên.
Biết nhường đường, ấn tượng của Hương Tú với nam tử cũng tệ lắm.
Sau khi trở về, bà mối Vương liên tục hỏi nàng: “Thế nào? Thế nào? Người tệ chứ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-co-dai-lam-nong/chuong-369.html.]
Hương Tú gật đầu: “Người thì tệ đấy, nhưng nhân phẩm thế nào?”
“Có câu mặt do tâm sinh! Hắn tướng đoan chính thế đương nhiên loại tiểu nhân gì.”
Hương Tú về suy nghĩ một chút. Bà mối Vương cũng vội, bảo nàng gì thì nhắn với bà một câu, để bả báo tin với .
Liên tiếp hai ngày Hương Tú bên cũng động tĩnh gì, bà mối Vương cũng thúc giục. Hương Tú trả lời nhưng bên gửi tin.
Đáp lời chỉ một câu: Tiếu Hoành trúng Hương Tú . Hắn để ý Hương Tú là một quả phụ, cũng để ý nàng lớn tuổi hơn, hỏi Hương Tú nguyện ý .
Tin bà mối Vương ngạc nhiên vô cùng.
Làm mai cho con gái, trúng vợ, đầu mới thấy !
Tiếu Hoành gặp Mạch Thảo đương nhiên nàng trông thế nào, nhưng từ hôm gặp Hương Tú, lòng lúc nào cũng lởn vởn bóng dáng nàng. Sau đó nhờ mai đến gặp bà mối Vương. Bà mối Vương cũng dọa sợ một lúc. Sau khi cẩn thận ngẫm , bà thấy chuyện cũng thể .
Sau đó tìm Hương Tú, Hương Tú thẹn giận, thiếu chút nữa tống tiễn bà mối Vương khỏi cửa.
Bà mối Vương nhẫn nại khuyên nàng, bày hết những chỗ trong chuyện cho nàng xem một lượt.
“… Hai cô nhi quả mẫu dễ ức hiếp. Ta , vì tìm nhà chồng cho Mạch Thảo, chi bằng tìm cho một nam nhân . Trong nhà đàn ông ai dám khinh thường, như Mạch Thảo mới dễ tìm nhà chồng…”
Bà mối Vương đúng. Trong nhà đàn ông chắc chắn ai dám khi tới tìm hai gây chuyện. Có chồng , nàng cần ngày ngày lo sợ, chừng những lời đồn đãi trong thôn cũng sẽ dần lắng xuống. Khi đó danh tiếng của nàng cũng dễ một chút, như bây giờ gây trở ngại đến việc tìm nhà chồng cho Mạch Thảo.
Lửa giận của Hương Tú liền tiêu tan một nửa, cẩn thận cân nhắc.
Bà mối Vương thấy hy vọng, lập tức : “Vả , còn trẻ như , chẳng lẽ nửa đời cứ ở ? Coi như tìm nhà chồng cho Mạch Thảo gả , liệu họ cho con bé trở về thường xuyên ? Cả đời gặp con gái nữa ?” Lời của bà mối Vương một chút cũng khách khí, ngầm ám chỉ thanh danh Hương Tú hiện giờ , Mạch Thảo gả khi vì như nàng mà cho Mạch Thảo lui tới nữa.