Không thu nhập, thỉnh thoảng cha Loan Loan cũng càm ràm: “Một tháng hơn một lượng bạc chứ ít gì!”
Mẹ Loan Loan liền khuyên nhủ: “Trước chúng vẫn sống đấy thôi, giờ thể!… Ông xem việc đó nhiều nguy hiểm, nếu như ông xảy chuyện gì bảo ?”
Loan Loan thấy nàng đúng, tính mạng thể cứu về!
Hôm nay nàng tới để vội báo tin mừng, rốt cuộc Vương Tiểu Thảo mang thai!
Mẹ Loan Loan vui, ba nữ nhi đều thành gia, con cái, giờ trong nhà chỉ còn Vương Nguyên Sinh, trọng trách vai nhất thời cảm thấy nhẹ hơn nhiều!
Một nhà Ngưu Sơn cũng mừng rỡ, nhưng khiến Loan Loan bận tâm chính là Ngưu Sơn trọng nam khinh nữ. Kể từ khi Vương Tiểu Thảo thai, Ngưu Sơn lên miếu ba , quỳ lạy quyên tiền dầu vừng, suốt ngày đều thầm: …Phù hộ sinh một tiểu tử mập mạp.
Sau bà ở nơi nào đó đạo sĩ linh liền đến đó tìm, khi đạo sĩ , lập tức liền xin một tờ cầu tử phù (bùa xin con trai) để Vương Tiểu Thảo đeo bên hàng ngày, như liền khả năng sinh con trai!
Chuyện Dương Nghĩa Trí khỏe một cách dị thường còn thể tin, chứ chuyện nàng kiên quyết tin sẽ hữu hiệu.
Sinh nam nữ một lá bùa thể giải quyết .
Loan Loan bên cạnh nàng ngừng, còn quở trách Ngưu Sơn, thấy nàng chỉ mà đáp lời liền trách nàng giúp bà nghĩ cách gì.
Loan Loan im lặng, chuyện nàng thể nghĩ cách gì? Lại bản nàng cũng là trọng nam khinh nữ, nàng còn thể gì!
****
Đảo mắt than mỏ chất đống nhiều, Lưu quản sự còn cho chở than nhận tin của Tạ Nhàn .
“Sau chuyện vận chuyển than ngươi đừng quản. Ba ngày sẽ đến một chuyến, phí vận chuyển quá cao, xong với bên , mướn thêm hai chiếc xe nữa gộp kéo một , chờ khi than đá nhiều hơn chút nữa cùng vận chuyển !”
Lưu quản sự khẽ kinh ngạc đó gật đầu.
Không Tạ Dật, Tạ Nhàn là lớn nhất, một quản sự như ông thể gì!
Cho nên than đá để đó ba ngày, từng đống than so với cao hơn phân nửa. Tạ Nhàn cho báo cho đoàn xe kéo than.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-co-dai-lam-nong/chuong-375.html.]
Đến ngày chở than, sáng sớm Tạ Nhàn đến . Hắn để Lưu quản sự hỗ trợ mà tìm Tạ Tam . Tạ Nhàn xem sổ sáchcủa Lưu kí trướng hồi lâu. Lưu quản sự xuống mấy cũng thấy đoàn xe, khỏi chút bận tâm: “Tam thiếu gia, hôm nay than đá nhiều như xe còn tới?”
Tạ Nhàn hiệu cho ông đừng lo lắng: “Chắc việc trì hoãn, ông yên tâm, than đá đảm bảo sẽ vận chuyển ngoài, sai sót gì.”
Thật may, đến trưa đoàn xe kéo than tới.
Sau đó một xe trâu một xe trâu than đá vận chuyển ngoài, ven đường vẫn rơi xuống ít vụn than, ai dám nhặt nữa. Bách Thủ bắt đầu việc từ sáng, đến bữa tối mới trở về. Sau bữa tối, trong thôn còn thấy tiếng bánh xe trâu kẽo kẹt vang lên đường.
Đêm thu gió mát dễ chịu, cũng bắt đầu thấy se se lạnh. Trên trời chi chít nhưng trăng.
Lưu quản sự đống than nhướn mày, còn dư nhiều như , than vận chuyển đến lúc nào. Tuy nhiên đưa mắt Tạ Nhàn bên cạnh, chủ tử còn thì một quản sự như ông đây?
Như tâm sự của Lưu quản sự, Tạ Nhàn : “Lưu quản sự, sáng mai ông còn nhiều việc, về , nơi .”
“Sao ạ, tam thiếu gia, bằng ngài về .” Lưu quản sự khách khí .
“Không cần. Ông về , Tạ Tam giúp , ngày mai ông trông nom mỏ, nghỉ ngơi mới tinh thần.” Tạ Nhàn mỉm .
Thấy Tạ Nhàn thật tâm, lúc Lưu quản sự mới rời .
Lưu quản sự , Tạ Nhàn liền hạ giọng gọi gã sai vặt tới phân phó một hồi, nháy mắt dấu với Tạ Tam. Tạ Tam gật đầu trực tiếp tới nhà trưởng thôn, gõ cửa thành tín hiệu. Dương Phong ngoài mở cửa, mặc y phục chỉnh tề xem sớm chờ ở nhà.
“Được ?”
Tạ Tam gật đầu, đó hai đến bãi than. Mọi còn đang bận rộn sắp xếp than, vận chuyển than. Dương Phong tìm cha Tuấn Kỳ: “Đêm nay thúc về , để hôm nào việc cháu đổi với thúchai canh giờ.”
“Được, cứ .”
Đuổi cha Tuấn Kỳ , Dương Phong tới chỗ Tạ Nhàn chào một tiếng: “Tam thiếu gia.” Sau đó sang Tạ Đại: “Tạ Đại, ngươi còn về nghỉ ngơi??”
Tạ Đại một mặt buồn bực: “Mẹ bệnh, thể trở về nên tâm tình .” Dừng một chút : “Sợ các ngươi buồn, nên ở đây cùng các ngươi, ?”
“Tốt, , .” Dương Phong đáp, khóe mắt đảo qua khuôn mặt thản nhiên của Tạ Nhàn, thêm gì.
Còn một thời gian ngắn nữa mới vận chuyển than xong, Tạ Nhàn, Tạ Đại, Dương Phong một chỗ câu câu chăng chuyện.