Nói lời chó má gì chứ, Hương Tú mới đến việc cho khu bếp đầu tiên.
Dương Nghĩa Trí thầm mắng Tạ Tam. Lúc thấy Tạ Nhàn : “ Dương trưởng thôn, việc đến nước , cũng còn cách nào nữa. Nếu ông tin, Tạ đại nương thể chứng, còn cả Dương Phong nữa.”
Dương Nghĩa Trí về phía Tạ đại nương vẫn phía Tạ Nhàn chuyện.
Tạ đại nương tỏ vẻ áy náy: “Chuyện cũng tại , sớm xảy chuyện như , đêm nay dù bệnh c.h.ế.t cũng sẽ .”
Dương Phong mấp máy khóe miệng, về phía Dương Nghĩa Trí : “Cha, Hương Tú gì, con thấy là nên nghĩ xem hậu sự của nàng nên xử trí như thế nào?” Sau đó về phía Tạ Nhàn: “Tam thiếu gia, dù thế nào thì Hương Tú cũng coi như trung thành việc cho mỏ, giờ chỉ còn mỗi một đứa con côi, dù thế nào mỏ cũng thể bỏ mặc ?”
Tạ Nhàn gật đầu : “Các ngươi yên tâm, mặc dù nàng tính là hy sinh vì mỏ, nể mặt nàng trung thành với Tạ gia, mỏ sẽ cho phí an táng!”
Mấy đang thương lượng chuyện của Hương Tú, đột nhiên Mạch Thảo dậy đẩy đang chắn đường nàng chạy mất.
Mọi sửng sốt, Dương Nghĩa Trí phản ứng , hô lớn: “Mạch Thảo !” Vừa nhờ Tạ đại nương giúp đỡ: “Khuyên con bé trở dùm .”
Tạ đại nương chút chậm trễ, vội vàng đuổi theo Mạch Thảo. mà Dương Nghĩa Trí vẫn yên lòng, chằm chằm Dương Phong, bảo xem xét bên , bản ông tự đuổi theo.
Mạch Thảo nơi nào khác, cũng về nhà, nàng chỉ đến nhà Loan Loan và Bách Thủ.
Nếu thế giới trừ nàng , khiến nàng cảm giác thiết nhất chỉ thể là nhà Loan Loan. Xảy chuyện, nàng hy vọng thể giúp nàng, trong đầu suy nghĩ đến thứ hai, ngay cả cha ruột nàng cũng nghĩ tới, trực tiếp nghĩ đến Loan Loan và Bách Thủ.
Loan Loan và Bách Thủ đang say giấc nồng. Kể từ khi Lai Sinh yên , ban đêm còn thính ngủ hơn cả hai . Hai tiếng mở cửa của tỉnh giấc.
Lúc Tạ đại nương đuổi kịp Mạch Thảo đúng lúc Lai Sinh mở cửa. Thấy khuôn mặt đầy nước mắt của Mạch Thảo, Lai Sinh ngẩn . Sau đó Mạch Thảo liền nhào trong lòng Loan Loan đến. Loan Loan ôm nàng, cảm giác đau thương xen lẫn tuyệt vọng truyền sang khiến cho trong lòng nàng đột nhiên một loại dự cảm vô cùng .
Mạch Thảo thể chuyện, Tạ đại nương kể đầu đuôi sự việc cho hai . Loan Loan, Bách Thủ, Lai Sinh đều vô cùng khiếp sợ! Chuyện còn khiến nàng khiếp sợ hơn cả chuyện sạt lở mỏ!
Nàng khó hiểu, càng tức giận: “Sao nàng tự sát, chỉ vì mấy câu mà tự tìm cái c.h.ế.t ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-co-dai-lam-nong/chuong-379.html.]
Loan Loan khiến cho Tạ đại nương gì . Dương Nghĩa Trí chạy đến đó cũng á khẩu trả lời . Mà Mạch Thảo càng thêm thương tâm tuyệt vọng!
Dương Nghĩa Trí cũng để ý điều , nhưng chính mắt ông thấy Hương Tú đúng là tự đập đầu cây mà chết, ngay cả Tạ Nhàn cũng như , ông còn thể chứng cái c.h.ế.t của Hương Tú gì kỳ lạ ?
Ba theo đến nơi xảy chuyện. Loan Loan cẩn thận xem xét t.h.i t.h.ể Hương Tú, quả nhiên là do vết thương ở đầu mà chết, quần áo nàng, quần áo vẫn chỉnh tề, đầu tóc vẫn buộc, chỉ là chút tán loạn.
Chẳng nhẽ tự nàng tìm đến cái chết?
Hương Tú tự sát chứ? Lúc xế chiều gặp nàng vẫn thấy bình thường mà!
Nếu như , vấn đề chỉ một, chính là Tạ Tam bảo nàng ngoài bữa ăn khuya! Sau khi Bách Thủ, Loan Loan và Lai Sinh tới, Tạ Nhàn trở về chỗ than đá, mà than đá vẫn còn một phần nhỏ vận chuyển. Gộp hai lượt chở một đúng là nhiều. Chuyện công nhân mệt mỏi, đói một chút cũng thể!
Mấu chốt là ở chỗ Tạ Tam gọi Hương Tú đúng là bảo nàng bữa ăn khuya cho thợ mỏ ? Điểm , khi Tạ Tam gọi Hương Tú cũng cho , mà hiện giờ Hương Tú chết, cũng chỉ là lời một phía của . Ai thể chứng đây?
ở đây giống với xã hội hiện đại, Tạ Tam là đốc công, Hương Tú chẳng qua là công nhân do Tạ gia thuê, mà Tạ Nhàn giúp, bằng chứng cụ thể, chỉ cần Tạ Nhàn một câu, bọn họ thể giải quyết nội bộ . Có chút chứng cứ nhưng cách nào xác thực , huống chi đây là tình huống rõ ràng.
Than mỏ xếp xong, đó Tạ Nhàn vẫn trở , chỉ phái gã sai vặt đến một tiếng: “Tam thiếu gia nhất định an táng Hương Tú cho , cho nên, nên gì bây giờ thì cứ , t.h.i t.h.ể nên mang về , chọn ngày , hạ táng cho .”
Có đám Loan Loan, Mạch Thảo còn vẻ mặt lo lắng nữa, tay ngừng khua khoắng, hồi lâu , Loan Loan mới hiểu ý của nàng.
“Mạch Thảo cô bé thể nào vô duyên vô cớ tự tử , lúc gần còn bảo Mạch Thảo đợi ở nhà, nàng sẽ nhanh chóng trở về.”
Loan Loan ý của Mạch Thảo cho Dương Nghĩa Trí .
Dương Nghĩa Trí nhíu chặt lông mày, suy nghĩ một chút : “Chuyện là điều tra rõ ràng thêm chút nữa! Như , tiên hỗ trợ đưa về, bài trí linh đường. Chuyện xảy , tin rằng vẫn còn việc, chúng từ từ .”
Dương Nghĩa Trí gọi cả Dương Khai Thạch tới, còn gọi cả cha Nguyên Bảo, Cát Sơn đến. Dùng chiếc cáng do Bách Thủ đưa Hương Tú trở về, đó cùng giúp đỡ lập linh đường.