Sáng sớm    mở cửa nhà ,  bưng chén cơm ăn,   ven đường tán gẫu cùng hàng xóm, đợi đến khi  thấy bên ngoài thôn  một loạt xe trâu chậm rãi đến gần,   lập tức  nhà buông chén xuống, kích động chạy đến cửa thôn nghênh đón.
Đều là khách hàng cũ,  tới mấy , Dư chưởng quỹ cũng  cần tự  tới. Ông  phái  hầu tới  vài câu với Loan Loan. Người hầu dẫn  bắt đầu mua từng con heo.
Lúc Tạ Nhàn đến trong thôn thì khắp nơi đều là tiếng heo gào thét. Hắn xuống xe ngựa,  đến bên cạnh xe trâu  lên, ba con heo mập mạp bóng bẩy chen chúc trong lồng. Người bán heo đang  chờ bên ngoài nhà Loan Loan,   bán thì  ở cửa nhà trông mong chờ đến lượt.
Tạ Nhàn tìm  hỏi thăm.
Người     nhân lên mỏ  việc, bình thường cũng ít tiếp xúc cùng Tạ Nhàn, trông thấy là thiếu gia Tạ gia, vội hỏi: “Bán heo hả? Tam thiếu gia   ?” Lại đoán Tạ Nhàn là thiếu gia Tạ gia, những chuyện nhỏ nhặt    đương nhiên sẽ  hỏi đến, liền giải thích cặn kẽ: “Hàng năm chúng  cứ đến thời điểm  đều cùng  bán heo,  đó thì đến thôn trang. Vợ Bách Thủ sẽ dẫn    thịt khô.” Nghĩ đến sắp tới  thể cầm  bạc tới tay  mặt tươi   rạng rỡ thêm vài phần.
“Umh!” Tạ Nhàn sáng tỏ, nghĩ nghĩ  hỏi: “Người Dương gia thôn nuôi heo chắc cũng  ít,   lúc   mua bao nhiêu con ?”
Người nọ  ha ha : “Thôn chúng  nuôi cũng  ít, nhưng mà ngần đấy heo  đủ chứ. Vừa   vị tiểu ca   năm nay chỉ sợ  cần 100 con heo lận đấy! Hơn nữa năm nay    việc cũng tăng thêm  ít.”
Tạ Nhàn híp mắt, trong khóe mắt lộ  một đạo tinh quang: “Nhiều  ? Vậy   mỗi   thịt khô thì cần bao nhiêu thời gian? Mọi  bây giờ đều lên  mỏ  việc, trong nhà     chăm sóc,   lên thôn trang hỗ trợ, chắc sẽ vô cùng bận rộn ha!”
Người nọ ngờ vực liếc  một cái, thầm nghĩ   là thiếu gia Tạ gia,  ở  mỏ lâu như thế, cho dù   cũng    rõ ràng, vì  ngay cả những điều  cũng  ?  lúc trong nhà  cũng     theo Loan Loan  việc,    theo đều  kí khế ước,  thể   chuyện trong thôn trang  bên ngoài. Hơn nữa,   đều là  thông minh, cũng   đồ đần, nếu như bọn    chuyện  thôn trang  ngoài,   khác  , về  Tạ gia tìm  khác ký kết  việc,  bọn họ   sẽ  còn việc để   ? Đi theo Loan Loan lên thôn trang  việc  nhẹ nhàng    tiền, lúc nào thì gặp  chuyện  như . Cho nên,   tương đối mẫn cảm với những  ngoài  ý đồ  ngóng chuyện  thôn trang.
Nghĩ , sắc mặt vui mừng của  nọ phai nhạt  ít, mỉm  : “Chuyện  chúng  cũng  rõ lắm! Mỗi  đều là vợ Bách Thủ canh đúng thời gian liền gọi chúng , gọi thì chúng  , nàng   xong thì   xong. Chúng  đều  vài việc nặng,  hiểu kỹ thuật gì hết, cũng  cần động não, cứ  theo chỉ huy là .”
Trong lòng Tạ Nhàn  lóe lên linh quang. Đi theo  việc thời gian dài như , nhất định  thể   hoặc  chút ít gì đó,  lẽ    việc chỉ mang theo lỗ tai  mang theo đầu óc, ngoài mặt  khỏi lộ  thần sắc khinh bỉ. Đã   tin tức  ,  cũng   phí tâm tư, liền nhấc chân rời .
Người nọ  thấy rõ ràng, ngoài miệng nhếch lên,  bên cạnh đụng một cái, lặng lẽ hỏi : “Thế nào hả?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-co-dai-lam-nong/chuong-395.html.]
Người nọ hừ lạnh một tiếng: “Quả thật là con của tiểu ! Cái gì cũng  ,  gần  xa đều là tìm hiểu tin tức.”
“Hả?” Người  lộ vẻ kinh ngạc: “Làm   thể,  là thiếu gia Tạ gia mà.”
“Thiếu gia? Kẻ  tiền thì  nhiều thiếu gia . Bất quá chỉ là con tiểu  mà thôi. Ta thấy  chuyện  thôn trang  căn bản   gì hết.” Sau đó dặn dò  bên cạnh: “Dặn   tỉnh táo một chút, đừng lỡ miệng.”
Tên còn   chút chần chờ: “Nói như thế nào cũng là thiếu gia Tạ gia, chuyện   cần thiết ?”
“Ta nhổ !” Người nọ hướng phương hướng Tạ Nhàn gắt một cái: “Ngươi đừng quên vợ Bách Thủ  từng  qua, chủ tử của chúng  là Nhị thiếu gia. Nhị thiếu gia mới là con trai trưởng!”
“À!” Người nọ giật ! Lặng lẽ  với  bên cạnh một câu,  bên cạnh khẽ giật ,   thì thầm với  bên  một hồi.
Đường trong thôn đều  xe trâu giăng kín. Gã sai vặt của Tạ Nhàn chỉ  thể cột ngựa ở cửa thôn, mà  thì  bộ qua từng chiếc xe trâu xem xét.
Chọn mua heo mập béo xong xe trâu chậm rãi   ngoài thôn. Lúc   mua xong heo trong Dương gia thôn, còn   những thôn khác, cho nên một  liền mướn mười chiếc xe trâu tới. Trong thôn năm nay  ít  vài nhà nuôi heo, vì   thấy nuôi heo còn  bằng  theo Loan Loan  mấy ngày  lợi hơn, nên dứt khoát  nuôi nữa.
Đợi   chuyển hết tất cả heo trong thôn , mấy đầu lĩnh khác liền dẫn   đến Vương gia thôn, mà gã sai vặt   của Dư chưởng quỹ thì ở  giao tiền heo cho  .
Mỗi nhà mấy con, trọng lượng bao nhiêu, tính toán  bao nhiêu tiền gã sai vặt đều ghi  một quyển sổ,  vẻ   theo Dư chưởng quỹ nhiều năm. Trong sân nhà Loan Loan xếp mấy chiếc ghế dài. Mọi  xếp thành một hàng từng  từng  một  , báo danh, mấy con heo, bao nhiêu tiền, đối chiếu  sai thì  trả thù lao. Lại  ở chung một thôn,   đều  cũng  sợ ai đến giả mạo lĩnh tiền.
Như  thống nhất chở heo ,  thống nhất phát tiền thì cũng bớt chút việc rắc rối. Ai  vấn đề gì lúc  cũng  thể hỏi.
Năm nay Loan Loan  nuôi heo, cho nên vẫn luôn ôm con  trong sân  xem.