Dương Phong há hốc mồm: “Tán… chuyện?”
“Đúng, đến lúc đó ngươi lấy cớ đến chuyện với , kéo chỗ khác, đó sẽ cho đến lấy quyển sổ . Ta chỉ cần xem xét một lượt liền rốt cuộc gian dối .”
Vẻ mặt Dương Phong âm tình bất định. Ý Tạ Nhàn là các khoản mục nhập sổ sách đúng, đối chứng sổ sách, nhưng thể để cho trướng phòng , vì mới bảo Dương Phong tới trướng phòng dẫn dắt , để lấy sổ sách đối chứng. tới lui vẫn cảm thấy chuyện chút đúng.
“Sao Tam thiếu gia trực tiếp đến bảo giao sổ sách ạ?”
“Có điều ngươi , trướng phòng là sổ sách lâu năm rồi, nếu mà cho , lỡ như chuẩn thì ? Còn nữa, thuộc trướng phòng của nhị ca .”
Vậy thì dính líu đến nội đấu Tạ phủ rồi! Đầu Dương Phong chút ê ẩm. Bị cuốn chuyện chút , nhưng thể chống sức hấp dẫn Tạ Nhàn đưa .
“Giữa ban ngày ban mặt nếu nô tài đến dẫn dắt trướng phòng rời , tuy khó , nhưng . Lại , mỏ hơn một trăm , thiếu gia phái tới lấy sổ sách dù sợ thấy, nhưng nếu phát hiện còn sổ sách nữa thì ?”
“Chuyện đấy ngươi cần lo lắng, hết thảy đều thu xếp hết . Dù cũng sẽ thể thiếu phần ngươi.”
Nghĩ tới nghĩ lui Dương Phong vẫn quyết định thuận theo Tạ Nhàn. Mấy chuyện hào môn đại trạch của bọn họ, thứ nông dân như quan tâm nhiều như gì. Chẳng qua chỉ chuyện cùng trướng phòng, việc cũng đổ đến đầu . Vả , leo lên cành cây cao như Tạ Nhàn , trong nhà ăn chỉ càng ngày càng , chừng còn thể dấn đến kinh thành. Tâm ý quyết, cũng bảo g.i.ế.c phóng hỏa, vì liền gật đầu đồng ý.
Tạ Nhàn kéo Dương Phong tới chỗ , hai như như thế thương lượng hồi lâu.
Sau giờ ăn trưa (11h~13h), Tạ Nhàn liền tuyên bố Dương Phong đội trưởng đội tuần tra, ở bãi than sẽ sắp xếp khác , đội tuần tra sẽ Dương Phong an bài. Dương Phong cậy chức quyền sẵn quả nhiên cực kì uy phong, trò mặt Tạ Nhàn giáo huấn Bách Thủ và mấy tuần tra viên một lượt, đó chủ yếu thu xếp chuyện công việc.
Thấy vẻ mặt tha thiết hâm mộ của khác đang cao, trong lòng Dương Phong cực kì đắc ý.
Theo kế hoạch, xế chiều Dương Phong tuần tra núi một vòng, khi xong mới lên mỏ tìm trướng phòng tán gẫu mấy câu, đó lên mỏ. Đợi cả đám thợ đều lên mỏ, Dương Phong tới chỗ trướng phòng chuyện tiếp.
Hai đang , vác một gùi than từ hầm mỏ , chờ khi đổ than bãi liền bước tới trướng phòng, bởi vì khi vác xuống núi đều báo cho ghi .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-co-dai-lam-nong/chuong-405-trom-so-sach-2.html.]
lúc Dương Phong lôi kéo trướng phòng giúp gì đó.
“Ôi, sẽ phí tờ giấy của ngươi mất.” Tiên sinh trướng phòng cầm lấy bút Dương Phong .
Dương Phong : “Không , trướng phòng. Nhà chúng cũng chữ, theo cha học vài chữ nhưng thơ thì ? Ông chữ , ở đây cầu cũng cầu , thể nhờ ông cho một bài thơ đó là vinh hạnh của chúng chứ!”
“Được !” Tiên sinh trướng phòng suy nghĩ một chút. Lúc còn trẻ ông qua ít sách, đến giờ già cũng mệt mỏi, chỉ là trong đầu còn chút kiến thức, đặt bút lên hai tờ giấy thật dài Dương Phong đưa.
“Làm ăn thịnh vượng, tiền của dồi dào”
Đây là vế .
Vừa chữ mạnh mẽ lực, Dương Phong liền vỗ tay, khen: “Tiên sinh trướng phòng chữ thật .”
lúc công nhân đào than cũng sang bên đây , hì hì : “Ơ, trướng phòng ngài còn thể thơ nữa . Có điều, thấy ông đang thơ cũng dám quấy rầy, nhờ ông ghi cho một lượt cái .”
Không đợi trướng phòng trả lời, Dương Phong liền : “Ngươi gấp cái gì, khó khăn lắm trướng phòng mới xuất chiêu, chờ ông giúp đề xong thơ sẽ ghi cho ngươi, cửa hàng nhà còn đang chờ treo lên đây !”
Thợ đào mỏ liền : “Vậy cũng , hôm nay mở mang tầm mắt!”
Tiên sinh trướng phòng vui vẻ ha hả lên, liếc sổ sách bàn, với thợ đào mỏ : “Xin chờ một chút, xong ngay đây.”
“Không vội vội.” Thợ đào mỏ úp sấp bàn câu đối hì hì.
Không từ lúc nào một ba , thừa dịp ai chú ý nhẹ nhàng rút lấy quyển sổ, đặt quyển sổ tay sớm chuẩn lên bàn.
Tiên sinh trướng phòng thu bút, hai Dương Phong lớn tiếng khen một phen, lúc thợ đào mỏ mới thúc giục ông: “Tiên sinh trướng phòng ghi cho cái, đang chờ hết giờ đây!”