Lúc  Dư chưởng quỹ còn   khỏi cửa viện  vội vã  trở , thấp giọng  vài câu với Loan Loan: “Sau  đừng nhắc đến Tạ Tam  mặt Nhị thiếu gia. Chuyện  chắc chắn  nhắc nhở các ngươi, liên quan tới Mạch Thảo cô nương cũng  thôi. Nhị thiếu gia hiện  tức giận!” Trước khi   hạ giọng : “Nhị thiếu gia  c.h.ặ.t c.h.â.n Tạ Tam!”
Loan Loan  tại chỗ một lúc lâu mới phục hồi  tinh thần.
Tạ Dật đương nhiên tức giận. Là  tự  cho phép Tạ Tam đến mỏ, thế nhưng tên   rời bỏ    chân chạy cho Tạ Nhàn. Hiện còn   chuyện thất lương mất thể diện như thế, đây quả thực là đánh  mặt Tạ Dật. Cho nên  tức,  giận,  lẽ c.h.ặ.t c.h.â.n Tạ Tam mới chỉ là mở đầu thôi.
Nghĩ tới đây, tâm tình Loan Loan nhất thời  phấn khởi!
Bên , Tạ Nhàn đang  chuyện với Dương Phong  mỏ thì thấy gã sai vặt  cận của  thở hồng hộc chạy tới.
“Thiếu gia, thiếu gia, Nhị thiếu gia tới.”
Tạ Nhàn liếc  phương hướng  núi,  dấu bảo Dương Phong rời  . Dương Phong  mới , Tạ Dật liền lên tới.
Tạ Nhàn lập tức  nghênh đón: “Sao hôm nay Nhị ca tới đây thế, cũng  báo  cho   một tiếng, để  thuận tiện phái   đón.”
Tạ Dật khẽ mỉm : “Không .” Quét ánh mắt  khắp mỏ một lượt, : “Bận lắm ?”
Tạ Nhàn ngôn từ khẩn thiết: “Nhị ca giao mỏ  cho  quản lý, đương nhiên   để tâm một chút chứ.” Sau đó chủ động tường thuật  sự việc trong mỏ cho Tạ Dật : “… Cho nên, năm nay lượng than đá càng ngày càng nhiều.”
Tạ Dật gật đầu: “Như  cũng . Sau   mỏ phiền  để tâm nhiều một chút.”
Tạ Nhàn vui mừng, : “Nhị ca hãy yên tâm.”
Sau đó   Tạ Dật : “Đệ cũng  khu mỏ  Tạ gia chúng  lấy   dễ dàng, vì   thể để xảy  bất kì chuyện gì . Đặc biệt là than đá   coi sóc cẩn thận, đề phòng   tự ý chuyển  ngoài. Vị  ở kinh thành    dễ trêu, sổ ghi chép của chúng  đều  chính xác rõ ràng đưa qua, trong mắt của   chứa  một chút hạt cát nào.”
Trong lòng Tạ Nhàn giật nhảy một cái, lập tức cung kính đáp: “Nhị ca,  yên tâm ,  mỏ   sẽ  xảy  chuyện gì .”
“Tốt,   vội  Tây Bắc một chuyến, hai ngày  sẽ .” Ngừng một chút : “Nghe   chân núi  cũng bố trí một  ghi chép?”
“Dạ,   đều an bài một , như  thuận tiện cho việc đối chiếu sổ sách.” Tạ Nhàn .
Tạ Dật  lòng gật đầu: “Biện pháp   tệ. Chỉ là, cuối năm ngoái   tới đây, bây giờ  liền gọi  đem sổ sách tới cho  xem.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-co-dai-lam-nong/chuong-410-ta-dat-toi-1.html.]
Tạ Nhàn khẽ giật ,  chút chần chờ : “Hay là nhị ca chờ thêm hai ngày nữa ? Đệ cũng  tới mỏ thôi. Sổ sách ngày tết còn  xem qua, chờ  sửa sang từng phần sổ sách  cho rõ ràng  sẽ tự  đưa qua cho  ?”
“Vậy…” Tạ Dật suy nghĩ một chút ý   đó của ,  đành : “Thôi khỏi ,   để    tới xem cũng . Còn chuyện  nữa,  cho Dương Bách Thủ lên  đốc công .” Xoay   với Lưu quản sự ở bên cạnh: “Sau    chỗ nào  hiểu ngươi  chỉ bảo cho ,  chuyện gì cứ trực tiếp tới tìm .”
Nghe  lời Tạ Dật, trong lòng Tạ Nhàn  mới sinh  ý mừng   còn một mảnh,    với Tạ Dật: “Bách Thủ    tệ, quản sự  kiên định.”
Tạ Dật dạo quanh mỏ một vòng,      núi một chút mới rời .
Chờ Tạ Dật  , Tạ Nhàn liền tìm đến Lưu ký trướng: “Thấy thế nào?”
Lưu ký trướng chắp tay đáp lời: “Bẩm Tam thiếu gia, nô tài  kỹ , quả thật sổ sách  giống với chúng , mỗi một lượt đều  ghi . Có cần nô tài chỉnh sửa  sổ sách   ạ?”
Tạ Nhàn đưa tay ngăn : “Không cần, sửa cái gì mà sửa.” Sau đó ngừng  chút, hoài nghi  về phía Lưu ký trướng: “Ngươi phỏng theo bản sổ sách gốc  thể bảo đảm bản   cũng  nhận  ?”
Lưu ký trướng  đắc ý: “Tam thiếu gia  cứ yên tâm, thầy dạy   của nô tài ở kinh thành  xưng là cao thủ lâm mô (bắt chước nét chữ). Nô tài   chân truyền hết cả, nhưng cũng giống đến bảy phần, đảm bảo sổ sách của chủ nhân nó cũng    điểm khác biệt.”
Tạ Nhàn hài lòng  : “Nếu   thì . Mấy ngày  ngươi cứ ghi chi tiết các khoản là . Nhớ, bắt đầu từ sổ mới  thêm một quyển nữa, chuẩn    dùng.”
Lưu ký trướng ngầm hiểu trong lòng,  Tạ Nhàn sợ rằng sẽ còn  mấy  chuyển  lượng lớn than đá  nữa. Sau đó  lấy  một quyển sổ sách đưa cho Tạ Nhàn, thấp giọng : “Đây là sổ sách của trướng phòng , Tam thiếu gia thấy nên   bây giờ?”
Tạ Nhàn cầm quyển sổ qua,  đem bản  sổ sách thứ ba của Lưu ký trướng. So sánh hai bản, bút ký quả thật giống  như đúc. Trả bản    cho Lưu ký trướng, Tạ Nhàn cầm  quyển sổ gốc của trướng phòng .
Trở  khách điếm, Tạ Nhàn lập tức cài chốt cửa, ném quyển sổ  trong chậu đốt, đợi đến khi  bộ hóa thành tro bụi lúc  mới lộ  nụ  nhẹ nhõm.
Trướng phòng   còn bản gốc, hiện  tay  là một quyển sổ giả do Lưu ký trướng , cho dù   sự việc bại lộ, cũng   còn chứng cớ nữa.
Tạ Nhàn ha ha  một tiếng, nghĩ tới mấy  tự vận chuyển than đá   ngoài đổi lấy một chồng ngân phiếu, còn nhiều hơn mười năm tiền tiêu hàng tháng của  ở trong phủ. Hắn thầm quyết định trong lòng thừa dịp Tạ Dật  Tây Bắc  tiếp tục kiếm vài tấm ngân phiếu nữa.
Mặc dù ở Tạ phủ   lão gia tử yêu thích, nhưng dù   cũng là con tiểu . Mẹ  chỉ là  thất. Nói cho cùng, nếu cha  thật lòng thương yêu    giao việc  ăn của Tạ gia cho  xử lý. Từ hồi nhỏ hơn  hai tuổi Tạ Dật   ngoài xử lý chuyện  ăn cho Tạ gia . Rốt cuộc đích – thứ  khác. Tạ Nhàn  vì chuyện   của  mà tính toán.
Tạ Dật  chuyện với Tạ Nhàn, Lưu quản sự ở một bên   rõ ràng, mấy ngày nay trong lòng  luôn bất an.