Xuyên Về Cổ Đại: Mang Theo Hệ Thống Làm Giàu - Chương 311: Chương 311
Cập nhật lúc: 2025-11-24 02:24:13
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1qV1R1DB3L
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
lúc thương đội của huyện thành cũng trở về, Tảo Nhi và nhận tin, nhanh chóng sắp xếp lực lượng tăng cường bảo vệ thương đội. Đồng thời cũng gia tăng việc tuần tra quanh huyện thành.
Vừa hỏa s.ú.n.g và các trang mới đều thiện, hiện đang trong giai đoạn thử nghiệm. Nếu vấn đề gì thì trong tương lai thể đưa sử dụng.
Có sự ủng hộ của Thịnh Quân nên chất lượng hàng hóa của thương đội cần bàn. Lần xuất hàng cũng ngoài dự đoán, cũng thu một khoản lợi nhuận khá lớn.
Xà phòng và xà bông là những mặt hàng mới thêm trong chuyến . Quả nhiên những mặt hàng bên ngoài ưa chuộng.
Có nhiều hàng hóa kiếm một khoản tiền lớn, việc thương đội kẻ khác nhắm đến cũng là chuyện bình thường.
Trước đó những cả công khai lẫn bí mật đều tìm cách điều tra nguồn hàng, cố theo thương đội để tìm nơi phân phối hoặc là cách điều chế. Thậm chí còn cả những kẻ theo dõi. Cũng may là việc đều giải quyết thỏa.
Tuy nhiên, lẽ về sẽ còn nhiều gián điệp xuất hiện hơn.
Để tránh sơ hở, Tảo Nhi và bàn bạc trong chốc lát và quyết định là sẽ đ.á.n.h lạc hướng nguồn gốc hàng hóa về phía Miên Sùng, để khi thương đội về thì sẽ ghé qua Miên Sùng nghỉ chân.
Hiện tại với thực lực của họ thì họ cần e ngại các thế lực xung quanh phương Bắc.
chuyện chiếm lấy huyện Hưng Hòa vẫn thể công khai .
Vừa Miên Sùng thể tấm chắn. Lấy danh nghĩa của nó để gì cũng hợp lý. Trước đây cũng chẳng nhiều để ý tới nó, cũng hiểu rõ tình hình thực tế, để khôi phục tình hình buôn bán trong thành mà tạo một vài thứ đồ mới mẻ thì cũng khá là hợp lý.
Những sản phẩm đó cũng chỉ là những món đồ thường ngày, nhưng bổ sung trí tưởng tượng phong phú. Số tiền kiếm thì dùng để phát triển, nếu tiêu hết thì đừng ai tham nữa.
Sắp xếp việc xong xuôi.
Lợi nhuận giữ một phần, phần còn thể dùng để dâng cúng.
lúc Phương Tiên Nhi đang nhập thần thú, Tảo Nhi và báo với nàng.
Chuyện dâng cúng thể diễn trong thành, vẫn trở núi. Sáng mai dậy, sẽ mang tiền và xe ngựa vận chuyển cùng về.
Lần , Hà Hoa xung phong nhận nhiệm vụ .
Dạo gần đây Tảo Nhi và bận rộn đến nỗi choáng váng đầu óc, chỉ nàng là tương đối nhàn rỗi.
Thịnh Quân vốn đang ở huyện thành, tin liền về, nàng ở núi thêm một ngày, chờ xử lý chuyện .
Ngày hôm .
Hà Hoa nhanh chóng theo xe ngựa của đội vận chuyển núi, đến mặt Thịnh Quân.
"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."
“Nhờ xà phòng và xà bông, thu hoạch lớn. Nhiều tiền thế , nghĩ ngay cả khi tin tin tức gì về bọn thổ phỉ đang trốn chạy về phía Bắc thì lực lượng bảo vệ cho thương đội cũng cần tăng cường.” Nàng .
Thịnh Quân tiền mà họ mang về , quả thực là ít. khi cho thì vẫn còn thiếu một chút nữa mới thể đủ để nàng nâng cấp.
Có lẽ thể mắt sản phẩm mới .
“Trong thành cần phát triển, nơi cần tiền chỉ ngày càng tăng nhiều hơn, may mà đều nỗ lực.” Thịnh Quân đáp.
“Nhắc đến, ngoài đường và muối thì những gia vị khác cũng thể bán ngoài ?”
Hà Hoa gật đầu: “Tảo Nhi và cũng từng về chuyện .”
Nàng ngập ngừng một chút tiếp: “Chỉ là, một vài loại gia vị mới lạ. Nếu bán chạy thì để ngoài thật sự cảm nhận chỗ của những thứ đó.”
“Ta đang suy nghĩ về việc và cũng bắt đầu đào tạo một nhóm đầu bếp. Ta dự định nhân cơ hội bán gia vị, để thương đội giới thiệu các đầu bếp đến việc ở các tửu lâu khác . Bán gia vị chỉ là phụ, cái chính đó là thể thu thập thông tin. Bởi nguồn tin tình báo của chúng hiện tại vẫn còn quá ít.”
“Ta nghĩ ngươi thể .” Thịnh Quân cảm thấy ý tưởng .
Trong thành, đa đều tìm việc để . Có lẽ Hà Hoa cảm thấy nhàn hơn những khác nên chủ động âm thầm những việc lớn.
Khi còn ở núi, nàng giỏi với việc nấu nướng. Bây giờ cũng coi như là đang phát huy sở trường của nàng .
Không thể giúp nàng điều gì, cửa hàng cũng đồ vật nào mới. Thịnh Quân suy nghĩ một lúc, định với Hà Hoa vài công thức nấu ăn phổ biến của hiện đại.
“ , nhớ rằng đây Tảo Nhi và nhận khá nhiều gà vịt từ phía của Miên Sùng?” Thịnh Quân hỏi.
Hà Hoa ngạc nhiên: “À, đúng . Những con gà vịt đó chia về các thôn khác. Thông qua phương pháp nuôi khoa học, gà vịt đều đang phát triển , hiện chúng đang chăm chỉ đẻ trứng và cho thịt. Lông cũng thu hoạch một đợt, dự định để dành đến mùa đông áo lông vũ.”
“Vậy thì . Gà vịt đều là nguyên liệu tuyệt vời, từ đầu đến chân đều thể thành những món ăn ngon. Ngươi lấy giấy bút dây, sẽ cho ngươi vài công thức nấu ăn.” Thịnh Quân .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-co-dai-mang-theo-he-thong-lam-giau/chuong-311-chuong-311.html.]
Hà Hoa nhanh chóng lấy giấy bút , chăm chú ghi chép những gì mà Thịnh Quân .
Ghi chép mãi, đến khi mặt trời cũng sắp lặn.
Thịnh Quân từ từ dừng : “Trời còn sớm nữa, ngươi về nghỉ ngơi . Những gì còn hết, khi ngươi trở về chúng thể từ từ.”
Dù thì bây giờ nàng cũng thể đến huyện thành bất cứ lúc nào.
Nghe , Hà Hoa - đang ghi chép những dòng cuối cùng mới giật tỉnh .
Không thể , Phương Tiên Nhi đúng là kho báu lớn nhất thế gian.
Chỉ từ hai loại gia cầm là gà và vịt mà thể chế biến thành hàng chục, hàng trăm món ăn khác . Từ lưỡi gà, lưỡi vịt cho đến gà nguyên con, vịt nguyên con, đủ các cách để chế biến phong phú.
Với những công thức , những đầu bếp mà họ đào tạo sẽ kỹ năng nấu ăn vô cùng tuyệt vời như . Sau khi cài cắm những nơi khác thì cũng sẽ dễ dàng hơn.
Không chỉ , điều còn ảnh hưởng đến huyện thành.
Cuộc sống hàng ngày của dân trong thành chủ yếu là dựa thức ăn từ pháp miếu của Phương Tiên Nhi. Những thứ đồ ăn giá trị kinh tế cao, giàu dinh dưỡng.
Mặc dù các món ăn chính đa dạng, nhưng đối với những đây thường xuyên đủ ăn. Thì dù họ ăn một trăm cũng thấy chán.
Tuy nhiên, trong các món ăn của Phương Tiên Nhi những món thịt chẳng hạn như gà .
Lượng thịt trong các nồi lẩu cũng hạn, ăn no thịt thì thường đổi lấy gà sống về nhà hoặc ngoài ăn ở tiệm.
Dùng phiếu Phương Tiên để đổi lấy gà sống, họ cảm thấy đáng. Điều duy nhất khiến tiếc nuối là gia đình bình thường thể nấu hương vị ngon như .
Còn về các quán ăn trong thành, mặc dù quy hoạch thành cơ sở cộng đồng, dùng phiếu Phương Tiên cũng thể ăn trong đó.
do cân nhắc về mặt chi phí, đồ ăn trong các quán ăn cũng sẽ đắt hơn một chút.
Người dân bình thường ít khi ngoài ăn.
Khách quen của quán ăn chủ yếu là những điều kiện hơn và họ vốn giàu .
Một vấn đề của quán ăn đợi đến khi tình hình định hơn mới từ từ điều chỉnh .
hiện tại công thức nấu ăn do Phương Tiên Nhi cung cấp, tình hình cũng cải thiện nhiều.
Thịt gà và vịt đều quý, nhưng phần nội tạng gà vịt trộn với các món khác cũng thể thành món ăn ngon như đồ kho.
Giá của nội tạng sẽ thấp hơn, nhiều kỹ tính sẽ thích ăn những thứ đó. Hà Hoa rằng dân chúng sẽ quan tâm đến những điều .
Nàng cũng định dạy một công thức nấu ăn đơn giản để cách xử lý hơn với những con gà sống mà họ mua về.
là một công đôi việc.
Sau khi từ biệt Thịnh Quân, Hà Hoa vui vẻ ôm tập công thức nấu ăn trở về thành.
Sau một thời gian thử nghiệm, các món như nội tạng gà kho, chân gà, cổ vịt chính thức xuất hiện ở huyện thành.
Người dân trong thành nhạy cảm với những động tĩnh trong thành. Vừa tin mới là họ liền nhanh chóng bắt đầu tìm hiểu chi tiết.
“Này, Lư Đản Tử, ngươi ? Quán ăn trong thành món gà kho thập cẩm, mùi vị đúng là vô cùng tuyệt vời! Hôm nay ngang qua cửa, xa mà vẫn còn ngửi thấy mùi thơm đấy!”
“Hừm, đồ ăn trong quán thơm đến mấy chúng cũng nỡ ăn. Có phiếu thì đổi lẩu vẫn thực tế hơn, cả nhà sẽ một bữa ăn no nê.”
“Ngươi ? Lần nội tạng gà bán với mức giá phúc lợi. Đổi phiếu còn tặng kèm theo một tập công thức nấu gà, dạy cách một món ăn từ gà. Đến những dịp lễ Tết mà đổi gà sống, ở nhà tự nấu ăn cũng thể món ngon như ở quán.”
Từ “phúc lợi” hiện đang thịnh hành trong thành, thường là từ chỉ các hoạt động tiết kiệm, lợi ích cho dân.
Bất kể thứ gì, chỉ cần là “phúc lợi” thì chắc chắn dân chúng sẽ đến mua.
Tin tức món gà kho thập cẩm giá “phúc lợi” nhanh chóng lan truyền, dân liền nhanh chóng đến để hỏi giá.
“Nội tạng gà vịt đều bán theo túi. Hai phiếu một túi còn tặng kèm công thức, là bí quyết độc quyền của Phương Quân.”
Hà Hoa cửa một quán ăn : “À đúng , còn món chân gà da hổ, một phiếu thể mua hai cái.”