Xuyên Về Cổ Đại: Mang Theo Hệ Thống Làm Giàu - Chương 331: Chương 331

Cập nhật lúc: 2025-11-24 02:55:16
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2B7rpnd9F6

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bình Trạch xem là một trong những huyện thành lân cận thành Miên Sùng, nhưng ở giữa một cách.

Huyện lệnh Đan Xuân ở đó chút hèn nhát, lúc còn vì khô hạn mà xin sự giúp đỡ của Trình Thuận, đó nhóm của Tảo Nhi cũng phái qua đó giúp đỡ đào giếng và đào nước ngầm mới xem như giải quyết nguy cơ đó.

Theo lá thư của đầu bếp ẩn núp ở Bình Trạch gửi về rằng bên trông coi việc trong thành nghiêm ngặt.

Mấy ngày gần đây quan sát thấy trong thành xuất hiện khá nhiều gương mặt xa lạ, ánh mắt chút sắc bén, trong trẻo như bá tánh bình thường.

Nghĩ đến tin tức bọn cướp đang tiến về phương Bắc, đầy bếp lập tức cảnh giác và gửi tin tức trở về bảo Hưng Hòa bên điều tra nghiêm ngặt.

“Thế mà chạy đến Bình Trạch?” Sau khi thư, trực giác của Tảo Nhi cho rằng đám cướp hành động.

Việc cũng buồn , Bình Trạch to như thế mà ai phát hiện điều thích hợp, còn dựa đầu bếp các nàng đưa qua công tác điều tra.

Nàng suy nghĩ một lát: “Cũng đúng, giữa Bình Trạch và Ô Dương một ngọn núi, là nơi thích hợp cho bọn cướp chiếm đóng. Chỉ là ngờ bọn chúng là né tránh đoạn đường của chúng , đường vòng tới bên …”

mà theo tin tức lúc , triều đình tay cũng bắt nhóm , chắc hẳn bọn họ cẩn thận. Nói chừng bọn họ ở trong bóng tối quan sát , cảm thấy chúng cục xương dễ gặm nên mới theo dõi Bình Trạch.”

“Bọn họ chạy trốn lâu như , thiết nghĩ cũng nên nghỉ chân và tiếp viện, vị trí của Bình Trạch thích hợp.”

Đại Ngưu gật đầu : “Bình Trạch chậm chạp như chắc là việc , triều đình cũng t.ử tế, thậm chí còn lười thông báo tin tức đến bên .”

“Theo tình hình , bọn chúng là từ bỏ khu vực phía Bắc ? Hay là lúc ốc còn mang nổi ốc, thể quản nhiều chuyện như ? Cho dù như thế nào, cũng chứng minh tình hình ở phía Nam còn gấp rút hơn so với chúng nghĩ!”

“Nói sai. Nếu là như cũng đừng trách chúng dựa theo bọn cướp đục nước béo cò.” Tảo Nhi .

Bọn cướp tới cũng , giúp cho các nàng thấy rõ tình hình và thái độ ở phía nam, về việc cần cẩn thận chặt chẽ như .

Các nàng thể lộ một chút móng vuốt sắc bén.

Nói chuyện xong xuôi, Tảo Nhi lập tức phái những đến khu vực gần Bình Trạch điều tra và xác định xem những gương mặt xa lạ xuất hiện trong thành là bọn cướp .

Rất nhanh đó thăm dò tám phần tình hình của bọn cướp .

Hình như bọn chúng lượng ít, tay cũng một ít vũ khí thuận tay. Như là trường mâu, đao, kiếm, cũng những công cụ bảo vệ cơ bản, thậm chí còn một ít ngựa chiến.

Mặc dù tất cả đều xem là mỹ, nhưng hơn một nửa võ trang của huyện thành. So sánh hai bên với , quân lính của huyện bình thường giống như gánh hát rong, khả năng chiến thắng khi đối đầu với bọn cướp .

Hiện giờ bọn cướp đang ở Bình Trạch điều tra địa hình, là gan lớn nổi lên ý định trực tiếp chiếm thành là chỉ tìm hiểu một ít tình báo, cắm rễ ở trong núi, tay với thương đội ngang qua.

Sau khi suy nghĩ cặn kẽ, mấy Tảo Nhi cũng sắp xếp kế hoạch cho Bình Trạch. Vì thế các nàng sẽ tạm thời chủ động tấn công tiêu diệt bọn cướp, chỉ âm thầm điều ít quân lính của huyện thành đến gần đó ẩn nấp đề phòng.

Trên đường, bọn cướp cướp đoạt thương đội của Bình Trạch vài , nhưng chỉ cướp đồ vật, đả thương tính mạng khác.

Quân huyện thấy nên tay cứu giúp.

Sau một hồi phân tích, đoàn cảm thấy lẽ bọn cướp đang thử.

Bọn họ dựa thương đội của Bình Trạch bên để dự trữ một ít vật tư, đó phái những đến những mấy con đường khác chặn đường cướp bóc.

Rất nhanh đó, xe ngựa thành Bình Trạch giảm bớt nhiều, trong thành cũng đề phòng, cũng chút chuẩn đáng kể trong phương diện diện phòng thủ huyện thành.

Lẽ tình hình gấp gáp, nhưng thế mà huyện lệnh huyện Bình Trạch gửi thư cầu cứu đến những địa phương khác, thể hiện thực lực mềm yếu và quyết sách ngu ngốc ngoài giống như mang đến niềm tự tin lớn cho bọn cướp.

Vì thế một buổi sáng, bọn cướp tập kết bao vây thành, dự định trực tiếp khống chế Bình Trạch.

Binh lính trong thành Bình Trạch cũng khá cảnh giác, từ xa thấy tình hình đúng nhanh chóng đóng cửa thành .

Đáng tiếc bọn cướp cũng ý định mạnh mẽ tấn công thành.

Bọn chúng mang theo công cụ tấn công thành, chuẩn áp dụng thủ đoạn bao vây thành, bao vây Bình Trạch ở trong thành.

Lúc , bởi vì bọn chúng cướp đường cho nên thương đội thành ít hơn nhiều, hàng hóa trong thành vốn cũng đầy đủ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-co-dai-mang-theo-he-thong-lam-giau/chuong-331-chuong-331.html.]

Bọn cướp thể cướp bóc ở nơi khác để tiếp viện.

Trong tình huống như , lấy ít giằng co với nhiều , chắc chắn Bình Trạch sẽ trụ bao lâu, bọn chúng thể lấy cái giá nhỏ chiếm đóng huyện thành.

Nói chung nhóm cũng bọn cướp bình thường, bọn họ ở phía Nam vốn dĩ là dự định nhân lúc hỗn loạn mượn cơ hội nổi dậy.

Chỉ là đó thất bại, bắt trốn lên phía Bắc, nhưng mà đường tới đây bọn chúng cũng hỏi thăm quá tình hình của khu vực phía Bắc, các thành ở bên giống như hạt cát, quan tâm để ý nên kiên định với ý nghĩ đến đây.

Mặc dù phía Bắc nghèo một chút, nhưng ít ai lo lắng nơi .

Với tình hình phía Nam sẽ còn rối loạn thêm một thời gian nữa, bọn chúng mượn cơ hội ở phía Bắc bí mật phát triển một chút, chừng còn cơ hội g.i.ế.c bằng !

Một đường tới, ngọn gió tự do bọn cướp nổi lên dã tâm bừng bừng, lúc còn tiến triển mà đám giống như thấy vinh quang khi nổi dậy.

Sau khi đến nơi, bọn chúng âm thầm quan sát một thời gian quyết định tay với Bình Trạch.

Nghe huyện lệnh huyện Bình Trạch dễ khống chế nhất khu vực phía Bắc.

Nói chừng chỉ bao vây thành trì thôi cũng thể dọa ông sợ c.h.ế.t khiếp, cần giằng co quá lâu ông sẽ đầu hàng.

Điều duy nhất bọn họ cần cảnh giác chính là viện binh ở xung quanh , ví dụ như huyện Miên Sùng .

mà nếu chỉ là viện quân thì một huyện thành nho nhỏ gì đáng sợ hãi.

Bọn cướp từng ở xa xa tìm hiểu , hình như công tác phòng vệ của huyện Miên Sùng , còn thường xuyên quân huyện khắp nơi tuần tra, vị huyện lệnh cũng là cục xương cứng.

Sau khi suy nghĩ lợi và hại xong, bọn chúng đến gần rút dây động rừng, cố tình tránh né Miên Sùng, chọn bóp quả hồng mềm Bình Trạch .

Chờ bóp xong sẽ nghỉ ngơi một hồi đến chuyện nuốt những nơi khác.

Bọn cướp suy nghĩ .

Huyện lệnh Đan Xuân bao vây trong huyện Bình Trạch nước mắt.

Ông chỉ cảm thấy mấy năm nay chọc vị thần tiên nào, đúng là việc cực khổ gì ông cũng gặp .

“Lúc đây?”

Thành bao vây, Đan Xuân nôn nóng dạo khắp nơi trong huyện nha, dò hỏi mấy nha dịch xung quanh .

“Đại nhân, chúng nên để ý chuyện từ lúc thương đội cướp bóc mới đúng, nhất là cầu cứu Miên Sùng và Ô Dương, nhưng ngài cứ khăng khăng !”

Một nha dịch thật sự nhịn nên lộ tràn đầy oán giận.

Địa phương của bọn họ lúc nào gặp bọn cướp trắng trợn táo bạo cướp đường như chứ?

Việc thấy thích hợp, cho dù là kẻ ngốc cũng thể vấn đề, nhưng đại nhân nhà bọn dáng vẻ mắt mù tim cũng mù!

“Ta, , mà là lúc chúng tìm Trình Thuận giúp đỡ , mới đó quấy rầy nữa thì lắm!” Đan Xuân nhịn lẩm bẩm.

Nha dịch đầu , âm thầm trợn trắng mắt, dứt khoát gì nữa.

Thôi, gặp vị Đan đại nhân chính là kiếp nạn của cả Bình Trạch.

"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."

Bọn họ sớm thấu, cũng tập mãi thành quen.

Không chịu cầu cứu nào vì sợ quấy rầy Trình huyện lệnh chứ?

Còn là vì sợ cúi đầu khom lưng để xem thường !

“Vậy hiện tại truyền tin ngoài còn kịp ?” Đan Xuân cẩn thận hỏi.

“Đại nhân, ngài nghĩ thế nào?” Nha dịch bất đắc dĩ thở dài.

“Khụ, . Vậy ngươi cảm thấy, bụng giống như Trình Thuận sẽ chủ động phát hiện nơi của chúng gì sai dẫn tới cứu trợ ?”

 

 

Loading...